Chương 6: Bạn cùng bàn mới

Chương 6: Bạn cùng bàn mới

Lớp của Khương Nhiễm Nhiễm mới tới một học sinh nhảy lớp, lại tình cờ được xếp ngồi bên cạnh cô.

Đối với sự sắp xếp này, bản thân cô cũng thấy vui mừng, rốt cuộc thành tích của học sinh nhảy lớp đều rất tốt, ở một số đề bài khó ước chừng còn có thể phụ đạo cô một chút.

Nhưng cái ý tưởng này đã kết thúc ngay khi cô nhìn thấy anh.

Bởi vì anh có chút chói mắt quá mức.

Đối với nhan giá trị này vừa thấy chính là loại được nữ sinh vờn quanh, cô tránh còn không kịp, sợ vô tình cuốn vào một số ồn ào hỗn loạn.

Vì thế cô đưa ra đề nghị đổi bạn ngồi cùng bàn với giáo viên, lại sát vũ mà về.

Bởi vì chuyện này vốn không phải là sự trùng hợp ngẫu nhiên.

Lần đầu tiên Hứa Tri Nghiêu nhìn thấy Khương Nhiễm Nhiễm là ở bãi rác bên cạnh sân thể dục.

Ngày đó có thể là ngày cô trực nhật, cô cầm một cái túi rác lớn có chút cố sức kéo đến chỗ bãi rác.

Chỗ anh ngồi là con đường cô nhất định phải đi qua, cô vốn chuẩn bị trở về, nhưng sau khi nhìn thấy chân anh bị chảy máu rất nhiều liền dừng bước.

Nhìn ra được, nữ sinh có chút do dự, sau khi rối rắm vài giây liền thật cẩn thận đi về phía anh, hỏi anh có cần giúp đỡ không.

Anh không trả lời, nữ sinh cũng không có kiên trì, sau khi dừng lại vài giây liền chạy chậm rời đi.

Anh cười tự giễu, nhắm mắt lại dựa vào bức tường đá phía sau.

Ngay khi anh sắp tiến vào trạng thái phóng không, anh cảm nhận được bả vai bị người nhẹ nhàng vỗ vỗ.

Anh mở mắt ra, là nữ sinh vừa mới rời đi, trên tay cầm ô-xy già cùng một ít dụng cụ băng bó.

Anh có chút ngạc nhiên, hóa ra cô rời đi là đi lấy thuốc cho anh sao?

Nói không rõ là cảm giác gì, nhưng anh nhớ kỹ cô.

Có lẽ là chưa bao giờ thể nghiệm qua ấm áp, cho nên một tia nắng mặt trời bắn vào trong khe nứt đều có vẻ càng thêm trân quý.

Cô giống như một bản nhạc êm tai, cứ tuần hoàn trong đầu anh vào mỗi lúc đêm khuya.

Rõ ràng là chỉ gặp mặt một lần, anh lại giống như si ngốc đi tìm kiếm tất cả tin tức của cô, sau khi biết được cô là đàn chị lớp khoa học tự nhiên hơn anh một lớp, anh dựa vào thành tích ưu dị thành công xin nhảy lớp, sau đó đi vào lớp của cô, trở thành bạn ngồi cùng bàn của cô.

Nhưng cô giống như hoàn toàn không nhớ rõ anh, còn không muốn ngồi cùng bàn với anh.

Chuyện này làm anh cảm thấy có chút thất bại.

Nhưng không sao cả, anh sẽ cố gắng hết sức để bắt lấy tia nắng mặt trời này.

------------

Khương Nhiễm Nhiễm phát hiện người bạn cùng bàn mới này có chút không giống như cô nghĩ.

Anh rất yên tĩnh, cũng sẽ không chủ động bắt chuyện với người khác, đối với nữ sinh tìm đến tỏ tình hay bắt chuyện, anh luôn từ chối một cách lịch sự mà xa cách, ngây thơ lại dị loại.

Nhưng như vậy cũng tốt, mặc kệ là đối với anh hay đối với cô mà nói, đều miễn đi rất nhiều phiền toái.

Không nghĩ tới, bánh răng vận mệnh, đã bắt đầu đem câu chuyện của hai người chậm rãi kéo gần.