Ngày 07/05/2024
EDIT: Dandan
======
Nhưng khi Lục Tinh Mang đào ra quả dưa gạo nếp đầu tiên, lập tức phát hiện không đúng!
Sao quả dưa trong tay lại nhẹ như vậy?
Lục Tinh Mang cầm trong tay ước lượng, răng rắc —— xác dưa tách thành hai nửa, phân biệt rơi xuống đất.
Bên trong trống rỗng.
Một miếng ruột gạo nếp phấn hồng đều không có.
Lục Tinh Mang trợn mắt há hốc mồm.
Y nhìn một vòng chung quanh ruộng dưa, nhanh tay đào hết đất phía dưới những mầm dưa bị chết héo kia.
Không ruột, không ruột...... Tất cả đều là không ruột!
Những quả dưa không ruột này không phải tự nhiên trưởng thành, mà là sau khi bị chém thành hai nửa, thì lấy đi ruột gạo nếp phấn hồng bên trong!
Lục Tinh Mang nhìn Giang Diệu, Giang Diệu nhìn Lục Tinh Mang, trong lòng hai người sinh ra tương đồng suy đoán.
Lục Tinh Mang thay đổi chủ ý: “ Hôm nay không đào dưa nữa. ”
Kế tiếp cả ngày, Lục Tinh Mang bất động thanh sắc chú ý đến Long Lệ.
Long Lệ ngoan ngoãn, một lần cũng không có chạy đến ruộng dưa gạo nếp, thẳng đến một nhà ba người tắm rửa xong đi ngủ.
Lục Tinh Mang hoài nghi chính mình đã đoán sai, chẳng lẽ là có ăn trộm từ bên ngoài lẻn vào?
Thẳng đến rạng sáng 4 giờ rưỡi, ngày mới tờ mờ sáng, Lục Tinh Mang vẫn cố gắng duy trì một tia thanh minh, bị tiếng rung động rất nhỏ trên giường lót đánh thức.
Y hơi hé mắt, nhìn thấy Long Lệ vô thanh vô tức nhảy xuống khỏi giường, chạy xuống thang lầu, chạy ra nhà gỗ nhỏ.
Chạy vào ruộng dưa gạo nếp.
Lúc này đúng là thời khắc mà bình thường y cùng Giang Diệu ngủ đến sâu nhất.
Sau khi Long Lệ chạy vào ruộng dưa, Lục Tinh Mang khẽ tay khẽ chân xuống lầu ra cửa, đi theo phía sau Long Lệ.
Y đứng cách ruộng dưa không xa, nhìn đến hai điều chân ngắn nhỏ của Long Lệ ra sức đào đất, đào ra một quả dưa, hai quả dưa, ba quả dưa......
Móng vuốt cào cào cào xác dưa, cào ra một cái miệng nhỏ, lại dùng lực bẻ ra.
Vừa bẻ ra dưa gạo nếp, vừa “ A ô —— ” một ngụm nuốt rớt ruột gạo nếp phấn hồng bên trong.
Quả dưa gạo nếp lớn hơn Long Lệ rất nhiều, nhưng mà Long Lệ ăn một quả lại một quả cực kỳ nhanh, vừa thấy chính là tay già đời.
Không qua mấy phút, Lục Tinh Mang liền nhìn đến nhóc ăn hết mười quả dưa.
Sau đó dùng chân trước lau miệng, quay đầu nhìn thoáng qua động đất đen sau khi đào dưa ra, dùng móng vuốt đẩy đẩy đẩy, đem xác dưa đẩy trở lại!
Trước tiên đẩy một nửa xác dưa vào trước, lại đẩy một nửa kia, hai nửa xác dưa kín kẽ hợp lại bên nhau, thoạt nhìn giống như là một quả dưa chưa bao giờ bị mở ra quá.
Lục Tinh Mang đầy mặt kinh ngạc.
Càng làm cho y kinh ngạc chính là, sau khi Long Lệ đem xác mỗi một quả dưa đều thả lại chỗ cũ, lấp đất, mà còn để lại một cái hố nhỏ.
Nhóc ra sức đem mầm dưa cao hơn mình một đoạn cắm vào hố nhỏ, lại lấp đất, chạy vòng vòng quanh chỗ đất vừa mới cắm mầm dưa vào!
Chạy vòng vòng dẫm đất!
Đem đất dẫm đến chặt chẽ!
Cứ như vậy, không chỉ có mầm dưa sẽ không ngã, mà cả phần đất được dẫm rắn chắc cũng nhìn không ra dấu vết đã từng bị đào ra.
Sau khi làm xong này hết thảy, Long Lệ chạy ra ruộng dưa, nghênh diện đυ.ng phải Lục Tinh Mang đứng trước mặt nhóc.
Long Lệ ngẩng đầu, ngây dại, một đôi mắt nhỏ tràn ngập kinh ngạc.
Giây tiếp theo, Long Lệ chạy như bay vòng qua Lục Tinh Mang vào nhà gỗ nhỏ.
Không, nhóc thật sự đang bay. Chân ngắn nhỏ đạp đất lấy đà, là có thể bay ra rất xa.
Lục Tinh Mang đuổi theo ở phía sau, thế mà lại đuổi không kịp nhóc.
Long Lệ trước chạy lên lầu hai.
“ Ba ba! ”
“ Ba ba! ”
Trong lúc ngủ mơ Giang Diệu bừng tỉnh, nhìn đến Long Lệ bay thẳng đến chỗ hắn, thanh âm thanh thúy kêu ba ba.
Sau khi Giang Diệu phản ứng lại, trên mặt hiện ra mừng như điên, một phen bế lên Long Lệ.
“ Con kêu ba ba! ”
Đây là lần đầu tiên Long Lệ kêu ba ba. Giang Diệu lần đầu tiên nghe được nhãi con kêu ba ba.
Lúc này, Lục Tinh Mang rốt cuộc chạy lên cầu thang, đuổi vào phòng ngủ, đứng trước mặt Giang Diệu cùng Long Lệ.
Long Lệ liếc mắt nhìn Lục Tinh Mang một cái, lại liếc mắt nhìn Giang Diệu một cái, lớn tiếng vang dội: “ Ba ba dạy! ”
“ Ba ba dạy! ”
Ánh mắt tức giận của Lục Tinh Mang, từ trên người Long Lệ, chuyển qua trên mặt Giang Diệu.