Chương 17: Chết héo!

Ngày 07/04/2024

EDIT: Dandan

======

Giang Diệu tức giận đến mức vò đầu, hỏng mất mà nhìn Lục Tinh Mang: “ Bé con đã nói được nhiều từ như vậy, sao lại không biết gọi ba ba chứ? ”

Lục Tinh Mang: “ ...... Có thể huyết mạch Thao Thiết chính là như vậy đi? ”

Những từ đầu tiên học được đều có liên quan đến ăn, những từ không có quan hệ với ăn, Long Lệ một lần đều không có nói qua.

Giang Diệu bất đắc dĩ, chỉ có thể dời tay ra, đưa cháo đậu nhảy nhảy cho Long Lệ uống.

Long Lệ uống sạch trong một ngụm, đôi mắt lập tức mở to, lần đầu tiên trong cuộc đời ăn được đồ ăn mỹ vị như vậy.

Lục Tinh Mang cười: “ Hóa ra dù bé con ăn nhanh như vậy, nhưng vẫn có thể nếm ra hương vị a. ”

Trừ bỏ cháo dùng đậu nhảy nhảy nấu, Giang Diệu còn dùng dưa gạo nếp chưng cơm nắm.

Bản thân dưa gạo nếp đã có một chút độ dính, là tài liệu rất tuyệt để chưng cơm nắm.

Giang Diệu chạy chiếc xe đạp điện đen nhỏ tôn quý của mình, qua lại tốn mất hai giờ, chạy từ cốc Thất Khê đến chợ bán thức ăn ở gần đó, mua không ít nguyên liệu nấu ăn.

Giang Diệu chưng vài loại khẩu vị cơm nắm dưa gạo nếp khác nhau, vị mặn có nhân rong biển chà bông, nhân trứng muối, vị ngọt có nhân đậu nhảy nhảy xay nhuyễn, cùng Lục Tinh Mang kiên quyết không chịu nếm thử, nhưng lại là nhân Giang Diệu thích nhất –– nhân đường trắng.

Dùng cơm nắm dưa gạo nếp bao lấy đường trắng, sau khi chưng chín thì đường trắng sẽ hòa tan, thấm đều cả viên cơm nắm.

Một ngụm cắn xuống, bên ngoài hơi ngọt, bên trong còn có một uông đường trắng ngọt ngào, Giang Diệu cực kỳ yêu thích.

Hai người đều cho Long Lệ nếm nếm các loại cơm nắm dưa gạo nếp khác nhau. Long Lệ một chút cũng không kén ăn, loại nào cũng đều thích.

Lục Tinh Mang nhìn Long Lệ đầy đau lòng: “ Thức ăn chăn nuôi mua trên app Sơn Hải, tuy đầy đủ dinh dưỡng, nhưng hương vị lại không đủ. ”

Lục Tinh Mang đã từng nếm qua một miếng nhỏ, cảm thấy hoàn toàn kém xa hương vị món ăn y làm.

Mỗi lần Long Lệ ăn xong, biểu tình trên mặt đều không có vui vẻ thỏa mãn bằng khi ăn cháo đậu nhảy nhảy cùng cơm nắm dưa gạo nếp.

Lục Tinh Mang sờ sờ đầu Long Lệ: “ Về sau lại cho con ăn chút đồ ăn vặt. ”

“ Long Lệ thật sự quá ngoan, chúng ta không cho nó ăn đậu nhảy nhảy cùng dưa gạo nếp ngoài ruộng, nó liền cũng không tới gần. ” Lục Tinh Mang nói với Giang Diệu.

Giang Diệu gật đầu: “ Đúng vậy. ”

Hắn còn từng trộm lén cho Long Lệ ăn một lần, Long Lệ nhìn qua thì rất thích ăn dưa gạo nếp. Nhưng mà sau đó không cho ăn nữa, Long Lệ cũng không đòi ăn một lần nào.

Lục Tinh Mang tính toán sổ sách: “ Đợi bán xong lô đậu nhảy nhảy cùng dưa gạo nếp này, chúng ta sẽ có đủ tiền trả nợ rồi. ”

“ Lại còn có có thể dư lại 10 vạn tiền tiết kiệm! ”

“ Đến lúc đó chúng ta có thể ăn ngon một chút! ”

Lục Tinh Mang nói: “ Sau khi có tiền tiết kiệm, chúng ta mua một tủ lạnh lớn đi? Có tủ lạnh liền có thể mua nhiều nguyên liệu nấu ăn một chút để cất trữ. ”

Giang Diệu gật đầu: “ Mua. ”

Lục Tinh Mang nói: “ Hai người chúng ta cũng nên mua quần áo mùa thu. ”

“ Còn có Long Lệ, không biết chờ khi thời tiết lạnh, Long Lệ có sợ lạnh không? Cũng mua hai bộ quần áo nhỏ cho bé con...... ”

Lục Tinh Mang bắt đầu liệt kê ra danh sách những thứ cần mua, bất tri bất giác đã liệt kê ra một đống thứ, thứ nào cũng đều là nhu yếu phẩm, thoạt nhìn đều không thể bỏ qua.

Cũng may là mua hết tất cả cũng không tốn bao nhiêu, cỡ hai vạn.

Mười vạn tiền tiết kiệm tiêu đi hai vạn, tính ra thì cũng nằm trong phạm vi tiếp thu của Lục Tinh Mang.

Nhưng mà vào khi sắp tới lúc thu hoạch, Lục Tinh Mang đột nhiên phát hiện ra một vấn đề nghiêm trọng ——

“ Giang Diệu! Chồi non dưa gạo nếp chết héo rồi! ”

Giang Diệu ở trong bếp nghe thấy tiếng gào kinh hoảng thất thố của Lục Tinh Mang, vội vàng chạy ra, liền muôi xào cầm trên tay cũng đều quên buông xuống.

“ Sao có thể? ”

Chẳng lẽ là chồi non của gốc dưa gạo nếp hắn trộm đút cho Long Lệ ăn kia bị phát hiện?

Giang Diệu chạy đến bên ruộng dưa, sợ ngây người.

Chồi non chết héo trong ruộng dưa không phải chỉ có một gốc!

Hơn phân nửa chồi non đều chết héo!

“ Tại sao lại như vậy? ”

Đây là lần đầu tiên trong cuộc đời Lục Tinh Mang trồng cái gì sống cái đó, gặp phải tình huống như vậy, y đứng bên ruộng dưa, biểu tình dại ra.

“ Là tưới nước quá nhiều? Vẫn là tưới quá ít? ”

“ Nhiệt độ không khí gần đây không có gì dị thường...... ”

Lục Tinh Mang mở ra từng mảnh lá cây dưa gạo nếp, để sát vào cẩn thận kiểm tra, không có phát hiện bất luận vấn đề gì.

“ Chẳng lẽ là bộ rễ xảy ra vấn đề? ” Lục Tinh Mang thật cẩn thận dùng tay đào đất.

Lạch cạch —— chồi non dưa gạo nếp ngã xuống đất.

Lục Tinh Mang nhặt lên tới, phát hiện chồi non dưa gạo nếp bị cắt đứt từ hệ rễ!

Y nhanh tay kiểm tra một lần các chồi non khác, phát hiện tất cả đều là cùng một tình huống!

“ Chẳng lẽ là sâu bệnh? Sâu cắn đứt mầm dưa? ”

Lục Tinh Mang nghiêm túc quan sát chỗ bị cắt đứt của mầm dưa, nhưng mà thoạt nhìn lại không giống cắn.

Lần đầu tiên y gặp phải vấn đề khó giải quyết như thế này trên phương diện gieo trồng.

“ Chỉ có thể thu hoạch sớm! ”

Lục Tinh Mang kêu lên Giang Diệu cùng nhau làm việc: “ Hiện tại, chúng ta đào ra hết toàn bộ dưa gạo nếp trong ruộng dưa! ”

“ Có thể thu hoạch sớm được bao nhiêu thì được bấy nhiêu vậy! ”