Chương 16: Công lược nam thần ôn nhu (16)

Cẩn thận đút cho Tiêu Cẩn Sanh ăn xong, Tiếu Chi Thâm nghiêm túc nhìn Tiêu Cẩn Sanh nói: "Cẩn Sanh."

"Hửm?" Tiêu Cẩn Sanh ngước mắt nhìn về phía Tiếu Chi Thâm.

"Một ngày nào đó trong tương lai, anh nhất định sẽ cưới em." Tiếu Chi Thâm mặt đầy nghiêm túc mở miệng.

Tiêu Cẩn Sanh cười khẽ một tiếng, khó nén vẻ mặt hạnh phúc: "Được."

"Tích —— nhiệm vụ ký chủ hoàn thành không tồi, nhưng mà vẫn còn phải chờ khảo nghiệm, hy vọng ký chủ có thể hoàn thành nhiệm một cách mỹ mãn. Nhớ rõ, số lần lên giường càng nhiều, tích phân đạt được sẽ càng cao." Hệ thống qua một thời gian không thấy đâu đột nhiên xuất hiện.

Tiêu Cẩn Sanh ở trong đầu lên tiếng, không nói thêm gì. Hiện tại nàng mới không nghĩ để ý tới hệ thống, chỉ nghĩ nị ở Tiếu Chi Thâm bên người.

"A Thâm, có phải anh cũng quen biết Mạnh Uyển hay không?" Ở trong lòng Tiếu Chi Thâm nằm an tĩnh một lát, Tiêu Cẩn Sanh đột nhiên hỏi.

Thần sắc Tiếu Chi Thâm vừa động, nhìn Tiêu Cẩn Sanh trong lòng nói: "Ừm, lúc trước có nói qua hai câu, sao đột nhiên lại hỏi anh câu này?"

Tiêu Cẩn Sanh cười lắc đầu, nói: "Chỉ là đột nhiên muốn hỏi một chút, Mạnh Uyển là cô gái thanh thuần đáng yêu như vậy, hẳn là sẽ có rất nhiều người yêu thích đi." Tuy rằng Tiếu Chi Thâm hiện tại là thích cô, nhưng mà cô biết, lúc mới xuyên không đến đây, Tiếu Chi Thâm kỳ thật có động tâm một chút với Mạnh Uyển.

Tiếu Chi Thâm không biết suy nghĩ của Tiêu Cẩn Sanh, cho rằng là cô vì Lâm Thanh Tử. Ánh mắt hơi tối sầm một chút: "Cẩn Sanh, em thích Lâm Thanh Tử sao?"

"Không thích." Tiêu Cẩn Sanh dứt khoát mở miệng trả lời, "Trước kia có khả năng bọn em biểu hiện khá giống người yêu đi, em thật sự là vì cậu ta mới đến trường này học, nhưng chỉ bởi vì bọn em là thanh mai trúc mã, quan hệ lúc trước không tồi nên em mới đi theo cậu ta đến nơi này. Nhưng mà người em yêu duy nhất, vẫn luôn thích, chỉ có một mình A Thâm anh thôi."

"Như vậy, cho dù cậu ta thích Mạnh Uyển thì có liên quan gì? Anh thích em là được rồi." Tiếu Chi Thâm thấp thấp cười hai tiếng.

Tiêu Cẩn Sanh nao nao, rồi sau đó mới hiểu được Tiếu Chi Thâm đang lý giải sai ý của mình. Khẽ cười: "Đúng vậy, em chỉ cần một mình A Thâm anh thích em là đủ rồi." Suy nghĩ vừa rồi của cô đích xác có chút buồn cười, cho dù lúc trước Tiếu Chi Thâm có từng động tâm với Mạnh Uyển một chút , nhưng là hiện tại người hắn thích chính là mình a. Như vậy, trước kia có quan hệ gì đâu.

Trung học Thánh Dụ.

Trên sân thể dục, Lâm Thanh Tử với Mạnh Uyển đang ngồi cùng nhau, biểu tình của hai đều rất nghiêm túc.

"Chuyện với Tiêu Cẩn Sanh rốt cuộc là như thế nào?" Lâm Thanh Tử mở miệng hỏi.

Mạnh Uyển nghĩ tới lời Tiểu Linh từng nói qua, nhìn Lâm Thanh Tử hỏi: "Anh với Tiêu Cẩn Sanh rốt cuộc là như thế nào? Anh còn thích cậu ấy?"

"Em nói bừa cái gì vậy ?" Lâm Thanh Tử nhíu mày, "Anh chưa từng thích cô ấy ."

Mạnh Uyển nói: "Chuyện hôm nay hai người nói ở bên ngoài phòng học em đều thấy được."

"Bọn anh là hàng xóm, anh chỉ là cùng cô ấy nói hai câu mà thôi, chuyện này cũng không thể sao?" Lâm Thanh Tử nhăn mi, nghĩ đến lúc Tiêu Cẩn Sanh nói sau này không cần liên hệ, trong lòng càng bực bội. Hắn không muốn cùng Tiêu Cẩn Sanh đoạn tuyệt liên hệ, loại suy nghĩ này, Lâm Thanh Tử tự cho chính mình một lý do hoàn mỹ: Bởi vì hai nhà bọn họ có giao tình, bọn họ không có khả năng không hướng tới.

Mạnh Uyển cúi đầu: "Có thể, tuỳ anh thôi."

"Em lại như vậy." Lâm Thanh Tử nâng mặt Mạnh Uyển lên, nhìn một cách bất đắc dĩ nhưng vẫn kiên nhẫn mở miệng, "Em không cần để bụng Tiêu Cẩn Sanh, bọn anh thật sự chỉ là bạn bè, người anh thích vẫn luôn là em, Tiểu Uyển."

Editor: sacnu