Chương 17: Giận đến rụng lông

Cái đầu mập mạp của con chó đen to lớn nheo mắt nhìn nàng, trong đôi mắt hiện lên tia tinh nghịch.

Giống như đang nói: “Mèo muội muội, chúng ta lại gặp nhau rồi, chơi trốn tìm đi.”

Tức chết Hề Niệm Tri rồi.

Lần trước nàng chính là bị con chó đen này đuổi theo, còn bị rụng mất một nhúm lông.

Trong tiếng gầm gừ nhẹ, Hề Niệm Tri cảnh giác quan sát đường đi, nàng nhìn ra được con chó đen này đặc biệt để trống con đường bên phải.

Muốn nàng chạy về hướng này? Sau đó rơi vào bẫy nó đã chuẩn bị từ trước, chặn nàng lại?

Ha ha ha muốn âm mưu hại nàng sao? Thật ngu ngốc mà...

Đôi mắt màu xanh biếc chuyển động, Hề Niệm Tri làm một động tác giả, giả vờ chạy về phía bên phải hai bước.

Con chó đen thần sắc mừng rỡ, tứ chi căng thẳng chuẩn bị vồ lấy nàng.

Hệ Niệm Tri nhanh chóng chạy ra sau, nhảy lên đống rơm rạ, “meo meo” một tiếng với nó, rồi nhảy lên cây hòe già, ngồi xổm trên cành cây vung móng vuốt khıêυ khí©h nó.

Con chó đen: “..”

Con chó đen bối rối lè lưỡi đuổi theo, chạy quanh cây hòe già sủa điên cuồng.

Chủ của con chó đen to lớn này là một cậu bé trạc tuổi Thạch Bảo.

Bốn cậu bé xấp xỉ tuổi nhau đến tìm Thạch Bảo ra ngoài bắt cá.

Hề Niệm Tri nhìn về căn nhà gỗ nhỏ, thấy Thạch Bảo gãi gãi đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn rối rắm vừa muốn ra ngoài chơi với bạn bè nhưng lại phải nghe lời phụ mẫu chăm sóc muội muội.

Không biết bọn con trai nghĩ ra chủ ý gì, Thạch Bảo vui mừng nhảy cẫng lên, xoay người chạy vào nhà, ôm theo muội muội ra ngoài còn khóa kỹ cửa.

Xem tư thế này là muốn mang muội muội còn quấn tã lót cùng đi ra ngoài chơi?

Thằng nhóc này!

Thời tiết hôm nay nắng nóng như vậy, có thể sắp trở trời rồi. Hề Niệm Tri không nói nên lời, tiếc là nàng không thể nói nếu không nàng sẽ dạy cho đứa nhóc kia một bài học. Lúc này con chó đen to lớn nghe thấy tiếng huýt sáo từ xa, biết là chủ nhân đang gọi không cam lòng trừng mắt nhìn Hề Niệm Tri, vẫy đuôi đi theo đám nhóc kia.

Nhìn bọn họ vừa đi xa, Hề Niệm Tri do dự nhảy xuống cây, chậm rãi theo sau.

Bảo nàng tin rằng mấy cậu bé còn chưa mọc đủ răng này có thể chăm sóc tốt cho đứa bé?

Còn không bằng nói nàng tin sói xám hay con chó đen lúc nãy có thể leo cây đi.

Thạch Bảo à Thạch Bảo, ngươi liền khẩn cầu lát nữa đừng mưa đi, nhưng mà trời có mưa hay không thì ngươi chắc chắn no đòn với phụ mẫu ngươi rồi!

Trên đường đi theo Hề Niệm Tri bị phơi nắng đến mức nóng muốn chết rồi.

Mấy cậu bé bắt tôm câu cá ở hồ sen bên ngoài thôn trước, chơi đùa nửa canh giờ sau đó lại đi chỗ khác.

Lúc đầu mấy đứa nhóc còn để ý quan tâm đến muội muội của Thạch Bảo, một lúc sau chán rồi liền trực tiếp đem nàng đặt ở một chỗ râm mát.

Bọn trẻ vui chơi quên luôn muội muội Thạch Bảo.

Chuyện này bỏ qua đi nhưng càng quá đáng hơn là bọn trẻ thảo luận một hồi lại muốn vào núi chơi.

Hề Niệm Tri cong lưng tỏ vẻ không tin được.

Không phải người lớn đều đã dặn con cháu của mình không tự ý đi vào núi rồi sao? Đặc biệt là đơn độc không có người lớn đi cùng.

Bây giờ đây bọn trẻ còn muốn mang theo cả muội muội Thạch Bảo cùng vào núi? Bị điên rồi sau?

Trên người trẻ sơ sinh có mùi thơm hấp dẫn độc đáo khiến chúng trở thành món ăn ngon khó cưỡng lại của động vật ăn thịt.

Cho dù là giữa ban ngày, cũng không thể mạo hiểm a!

Hề Niệm Tri tức giận sôi máu không kịp suy nghĩ nhiều mà chạy như bay về phía bọn trẻ, lớn tiếng mà kêu “Méo, meo, meo.”

Một đám người ngu xuẩn kia nhân lúc còn kịp không mau về nhà đi, nếu không cho các người đẹp mặt mà! Được rồi, các ngươi thật sự muốn đi cũng không phải không thể, tốt xấu gì Thạch Bảo ngươi không thể đi được, ngươi phải mang muội muội về nhà nha! Cho dù ngươi đem muội muội về để ở nhà rồi đi cũng tốt hơn so với việc mang nàng vào trong núi luôn nha...

“Gâu gâu gâu” Con chó đen đi theo bọn trẻ vừa nhìn thấy nàng liền kích động sủa mấy tiếng, đôi mắt nhìn nàng tựa hồ như đang nói: “Chơi trốn tìm, chơi trốn tìm, cùng ta chơi trốn tìm, mau lên đi, Mèo muội muội, ta tới bắt ngươi nha.”

Hề Niệm Tri: “....”

Nàng xoay người bỏ chạy, cái gì mà tinh thần chính nghĩa rồi khí thế mạnh mẽ đều bỏ qua đi.

Bị con chó đen lớn cản đường như vậy, Hề Niệm Tri chật vậy không chịu nổi, chờ lúc chơi “trốn tìm” kết thúc, bọn trẻ đã ôm bé gái đi vào núi rồi.

Con chó đen bị chủ nhân gọi đi theo, Hề Niệm Tri hận không thể lăn trên đất ba vòng thật là tức chết mà!

Con chó thành sự không đủ bại sự có thừa này!