Chương 34

An Bình trong phòng tắm bước ra thấy anh đang cho bánh bao ti sữa thì mỉm cười.

- Nhất Chính, có chuyện gì vậy?

Cô đang đứng nhìn anh thì thấy mắt anh đỏ hoe.

- À, không có gì đâu em.

Nhất Chính đang suy nghĩ thì bị câu hỏi của cô làm giật mình.

An Bình đi lại ngồi cạnh anh, cô vừa hỏi, vừa đưa tay chạm vào vai anh.

- Anh có sao không?

Nhất Chính nhìn cô lắc nhẹ đầu:

- Anh không sao.

Anh cho bánh bao ti xong, anh giúp cô sửa soạn đồ cho bánh bao.

Cô bế bánh bao cùng anh đi xuống nhà, lễ phép chào hỏi Vương phu nhân và Vương lão gia:

- Con chào ba mẹ.

Vương phu nhân nghe tiếng cô thì xoay người lại.

- Ừm, chào con

Nhất Chính xách đồ ra xe thì quay ngược vào nhà bế bánh bao phụ cô.

- Xin phép ba mẹ tụi con đi ạ!

Vương phu nhân hôn vào trán của bánh bao một cái, sau đó nhẹ nhàng nói:

- Ừh, hai đứa đi cẩn thận nhé!

- Vâng ạ!

Nhất Chính và An Bình đồng thanh đáp lại Vương phu nhân.

...

Vương gia và Hạ gia cách nhau không xa, đi tầm khoảng nửa tiếng là tới nơi.

Xe Nhất Chính chạy vào trong sân đã thấy Hạ lão gia đứng đón.

Nhất Chính xuống xe mở cửa cho cô, nhanh chóng xách đồ vào nhà. Hạ lão gia nhìn anh có sự thay đổi rõ rệt ông cũng yên tâm hơn.

- Thưa cha mẹ con mới về

Anh và cô đồng thanh nói cùng một lúc.

Hạ phu nhân tuy còn một chút không thích Nhất Chính nhưng trước sự thay đổi của anh thì bà cũng phải xem xét.

- Đưa bánh bao cho mẹ bế một chút nhé!

Bà hướng mắt sang An Bình, đưa tay ra nhẹ nhàng đỡ lấy bánh bao.

Bánh bao không ti sữa mẹ nên rất dễ, không quấn An Bình nhiều.

Nhất Chính ngồi ở phòng khách nói chuyện với Hạ lão gia. An Bình và Hạ phu nhân bế bánh bao vào phòng nghỉ ngơi.

An Bình lấy chiếc vali từ trên tủ xuống xếp một ít đồ, cô mở lời với mẹ mình:

- Mẹ, con và bánh bao sẽ về Vương gia.

Hạ phu nhân khá bất ngờ với quyết định của cô nhưng bà rất tin tưởng vào An Bình, vì cô làm gì cũng đều có lý do.

- Được

Hạ phu nhân vừa gật đầu, vừa nói.

...

Trái tim của An Bình luôn đặt vào Nhất Chính thì bà ngăn cản cũng đâu có ích gì. Vả lại, đó là quyết định của An Bình thì bà luôn luôn ủng hộ.

Bà không thích Nhất Chính là thật nhưng ông bà Vương từ trước đến nay rất yêu thương An Bình. Chuyện nào phải ra chuyện đó, bà không vì Nhất Chính mà làm mất tình bạn với ông bà Vương.

- Mẹ

An Bình thấy Hạ phu nhân ngồi yên thơ thẩn thì lên tiếng gọi bà nhưng bà không nghe.

Cô vừa gọi vừa đưa tay chạm vào người mẹ cô:

- Mẹ

- Mẹ có sao không ạ?

Hạ phu nhân giật mình, lắc đầu liên tục và lên tiếng hỏi cô:

- An Bình, con đã suy nghĩ kỹ chưa?

Cô gật nhẹ đầu và lễ phép nói:

- Dạ kỹ rồi ạ!

Hạ phu nhân im lặng, gật đầu.

...

Nhất Chính ngồi trò chuyện với Hạ lão gia ở phòng khách.

Anh nhẹ nhàng lên tiếng xin phép ông:

- Thưa cha cho phép con đón An Bình về Vương gia có được không ạ?

Hạ lão gia im lặng suy nghĩ một lúc, ông lên tiếng hỏi anh bằng một giọng không được tin tưởng lắm!

- Là con thật lòng muốn đón An Bình hay là vì Bánh bao, hay vì ba mẹ con muốn như thế?

Anh trả lời Hạ lão gia một cách chắc chắn:

- Dạ, là con thật lòng muốn đón An Bình. Con chắc chắn với ba sẽ chăm sóc cho cô ấy thật tốt. Sẽ không để ba mẹ phải lo lắng thêm lần nào nữa.

Hạ lão gia nghe anh nói ông đã thấy an tâm hơn liền gật đầu như một câu trả lời.