Chương 20: Trò Chơi Chỉ Mới Bắt Đầu
- Cô định làm chị dâu tôi sao ?_ Phương chuyển đề tài
- Nếu cô đã nói thế thì tôi không ngại nói thẳng . Tôi sẽ tìm cơ hội giữ được chức vụ đó _ Như cười . Hắn nhìn Như khó hiểu
- Hahaha . Cô nghĩ tôi sẽ cho cô cơ hội sao ? Cho dù anh tôi đồng ý , tôi không đồng ý cũng thế thôi _ Phương
- Làm gì cô ghét tôi vậy ?_ Như trở lại giọng ngọt như đường phèn
- Nhiều lắm , nhưng nếu tôi không ghét cô thì cô cũng chẳng có cơ hội . Vì tôi đã có đối tượng đủ tiêu chuẩn làm vợ anh tôi và chị dâu tôi rồi . _ Phương nhìn vẻ mặt khó hiểu của Hắn cười
- Ai ?_ Câu này không phải Như hỏi mà là Hắn hỏi
Mọi người nhìn Phương như đợi câu trả lời
- Hàn Tiểu Băng _ Phương nói như hét lớn cho cả thế giới biết cô chỉ ưng mỗi Tiểu Băng làm chị dâu cô vậy .
Ba chữ này cũng vừa lọt vào tai chủ nhân của tên này . Nó vừa cùng Hữu từ bệnh viện đi về nghe có người gọi tên cũng thoáng nhíu mày khó hiểu . Nó đi vào vườn xem xem có chuyện gì vì Nó đoán giọng nói phát ra từ đấy .
Mọi người trong vườn cũng thoáng giật mình khi nghe tên cô . Minh thì cười cười như cũng đồng ý . Hắn thì im lặng chẳng biết phải nói gì . Như , Khôi và cả Ken nhíu mày như tỏ không đồng ý . Ken nhíu mày vì anh biết Nó trên danh nghĩa là vợ chưa cưới của anh sao lại lấy Nó làm đối tượng chị dâu của Phương , vợ Hắn được . Như và Khôi nhíu mày vì gì chắc hẳn ai cũng biết ....
- Chị Tiểu Băng ,chị về rồi ........ _ Hải vừa chạy vừa nói tiến tới chỗ Nó đang đứng .
Mọi người cũng quay lại nhìn , thoáng giật mình . Một cô gái mặc váy hồng phấn nhạt , mái tóc búi cao với mái ngố cực xinh . Khuôn mặt và đôi môi vẫn không chút sắc màu nhưng lạnh lùng đến tột độ .
Nhìn từ xa , cô như một thiên thần lạnh lùng . Nét đẹp tự nhiên , giản dị luôn chứa chất đầy sự lạnh giá lúc nào cũng phát ra từ người cô khiến người nhìn không khỏi say mê , bị thu hút ....
- Kính chào các vị thiếu gia , tiểu thư _ Hữu cúi đầu đúng qui định
- Tiểu Băng , cậu về rồi à ? Khoẻ chứ ?_ Khôi vui mừng
- Linda em về rồi hả ? Anh lo cho em lắm _ Minh vui vẻ
- Tưởng ở trong hospital lâu lắm mới về chứ _ Như bĩu môi
- Rất tiếc cho cô em của tôi , tôi chưa nặng đến mức phải nằm trong đấy lâu ngày _ Nó đáp lại , khuôn mặt chẳng lộ nét gì
- Zin , zin , con không sao chứ ? Nói cho ông ngoại biết là ai ? Là ai ? Có phải đàn em của gã Riz không ?_ Hunter từ đâu xuất hiện hỏi nó một hơi làm cho tất cả cũng rất ngạc nhiên
- Tôi có ông ngoại sao ?_ Đáp lại lời Hunter Nó chị buông lời phũ phàng
- Con .......
- Linda không được hỗn _ Minh nhỏ nhẹ trách
- ........... ông ngoại ..... nực cười ....... ông mang đến nỗi bất hạnh cho một đứa trẻ , ông xứng làm ông ngoại tôi sao ?
- Zin , đó là do ta không biết con là cháu ta , ta ...... ta xin lỗi
- Phải là cháu ông , ông mới buông tha ? Thiên Hữu chúng ta về phòng .
Nói rồi , Thiên Hữu cùng Nó quay về phòng . Mọi người nhìn Nó rồi nhìn Hunter như sinh vật lạ . Hắn cũng đang thắc mắc rất nhiều . Và chắc hẳn khoảng thời gian Nó mất tích sẽ có rất nhiều điều thú vị ....
- Ông ngoại chúng ta ra ăn mừng đi _ Như hối thúc , nét mặt lộ nét vui vẻ
Hunter liếc nhìn một cô gái có gương mặt y hệt Băng nhưng sao ông lại chẳng có chút tình thương gì đối với cô gái này thay vào đó là sự phẫn nộ , căm hận đến tột cùng . Hunter quay lại đi vào trong , đi được nửa đường ông buông câu :
- Ăn mừng ? Ông ngoại ? Tôi chỉ có hai đứa cháu là Thiên Minh và Tiểu Băng thôi , ở đâu ra mà cô gọi là ông ngoại ? Chính cô , nhờ cô được sinh ra nên đã hình thành nên chuỗi sự việc ngày hôm nay . Tất cả là do cô . Giờ tôi cũng muốn nói cho cô biết , Tiểu Băng Nó không gϊếŧ cô nhưng tôi thì chưa chắc . Trò chơi chỉ mới bắt đầu thôi .....
***************