Chương 21
Chun bước ra khỏi phòng tắm thì phát hiện không hề nhìn thấy cún Chun đâu nữa. Nó vốn dĩ là con chó kỳ lạ nên anh cũng không ngạc nhiên lắm.
Tiếng điện thoại reo làm Chun giật mình. Giờ là 2h sáng thì ai gọi cho anh vào lúc này được cơ chứ.
- Arron! cậu gọi cho mình vào giờ này làm gì?
…………………………………………†?..
…………………………………………†?….
Chiếc điện thoại rơi xuống nền nhà.
- Chun! cậu vẫn còn nghe mình nói chứ?
Thay cho câu trả lời là những tiếng tút dài vô tận.
Tiếng mưa rơi bên ngoài khiến cho Joe tỉnh giấc, anh nhận ra mình vừa mới thϊếp đi một lúc.
- Joe!
Tiếng nói khẽ hoà với tiếng mưa rơi làm cho Joe tưởng rằng mình nghe nhầm. Anh đưa tay dụi mắt để mong rằng những gì anh thấy là sự thật.
Ariel đang đứng ngay ở góc phòng.
- Ariel! Sao em lại ở đây?
Joe vừa nói vừa chạy đến gần Ariel. Anh đưa tay ra nắm lấy bàn tay Ariel nhưng kỳ lạ thay anh vừa nắm lấy không khí. Ariel khóc và lắc đầu nhìn Joe. Đây sẽ là lần cuối cùng họ gặp nhau nhưng ngay cả một lần nắm tay họ cũng không thể làm được vì cô chỉ là linh hồn. Cô đến để nói lời tạm biệt anh.
Chun chạy đi trong mưa, những hạt mưa khiến cho mọi vật trước mặt anh nhoà đi. Những hình ảnh về Ella bỗng nhiên ùa đến. Đôi mắt nâu nhìn anh đầy giận dữ khi lần đầu tiên họ gặp nhau, nụ cười cùa cô khi cô chụp ảnh thử, khuôn mặt đắc thắng của cô khi thấy anh bị quật ngã dưới sàn, sự lúng túng của cô khi bị anh trêu ghẹo, đôi mắt tin cậy khi nói với anh rằng cô tin anh. Và cuối cùng là hình ảnh của cô ngã xuống trước mặt anh.
Chun nhận ra những giọt nước mắt bắt đàu hoà lẫn với những hạt mưa rơi xuống trên mặt anh. Anh vẫn chưa có cơ hội hiểu người con gái kỳ lạ đó vì thế anh cầu xin ông trời đừng tước đoạt của anh cơ hôi đó: “Tôi vẫn chưa hiểu trái tim mình vì thế Ella Chen! Hãy cho tôi cơ hội đó.”
Ella bất giác quay đầu lại..
- Này! Đi mau lên!.
Một tên quỷ sứ giật sợi dây xích và kéo Ella đi nhanh hơn, sợi dây xích đang được nối giữa bàn tay của Ella và Quỷ sứ.
Đôi mắt của Ella không còn một chút thần sắc, cô dường như chỉ là một khúc gỗ bước những bước đi vô định mà chính bản thân cô cũng không biết.
Đột nhiên sợi dây xích dường như bị ai đó giât lại. Quỷ sứ quay đầu lại và hắn giật mình hét lên: “Bạch Vô Thường! Sao huynh lại ở đây?”
Ella ngẩng đầu nhìn người con trai đang nắm lấy sợi dây xích và nắm lấy tay cô. Đôi mắt của Bạch Vô Thường trở nên lạnh lùng và tức giận.
- Không được đưa cô ấy đi!
Bạch Vô Thường hét lên khiến cho Quỷ sứ giật mình. Hắn biết Bạch Vô Thường là thân cận của Diêm Vương, dù 500 năm trước anh đã vi phạm quy tắc của Địa ngục nhưng anh vẫn được mọi người trọng vọng.
- Huynh đừng làm khó tôi! Đây là lệnh của “người đó”.
Quỷ sứ cố gắng cầu hoà, hắn không muốn đắc tội với Bạch Vô Thường nhưng cũng không thể làm trái lệnh của Địa ngục.
Hắn đưa tay ra định kéo Ella đi nhưng Bạch Vô Thường vẫn nắm chặt tay của Ella: “Không thể có chuyện đó. Vẫn chưa phải là lúc này.”
Quỷ sứ lắc đầu và đưa cho Bạch Vô Thường tờ lệnh mà hắn nhận được. Ngay khi đọc xong, Bạch Vô Thường tức giận nắm chặt tờ lệnh trong tay, bỗng chốc nó trở thành những mảnh tro.
Anh không tin là người đó lại ra lệnh như vậy. Đáng nhẽ, giờ chưa phải lúc đó.
- Bác sĩ! Cô ấy thế nào rồi?
Ngay khi bác sĩ vừa bước ra khỏi phòng, Jiro vội vàng chạy đến hỏi, Arron dìu Hebe tiến đến gần hơn.
Người bác sĩ lắc đầu: “Thực sự chúng tôi cũng không hiểu chuyện gì nữa. Tình trạng của bệnh nhân đang rất tốt nhưng đột nhiên tim cô ấy yếu đi nhanh chóng. Lúc nãy, trong lúc cấp cứu, nhịp tim của cô ấy cũng có những biểu hiện kỳ lạ.”
- Vậy nghĩa là thế nào? Cô ấy sẽ khoẻ lại chứ?
Arron vội vàng hỏi người bác sĩ nhưng anh chỉ nhận được một cái lắc đầu.
- Chúng tôi cũng không dám chắc. Giờ cô ấy đang bị rơi vào hôn mê. Nếu như cô ấy có thể vượt qua được đêm nay thì có lẽ tình hình sẽ khả quan hơn.
Jiro như không tin vào tai mình, anh có thể sẽ mất Ella sao? Điều này là không thể.
- Ella sao rồi?
Chun vừa chạy đến trước cửa phòng bệnh thì đột nhiên anh thấy choáng váng, cả người của anh ngã xuống.
Anh nhận ra khoé miệng của mình chảy máu, trước mặt anh là anh ta – Jiro với khuôn mặt tức giận.
- Cô ấy đang bị nguy hiểm. Anh vui lòng chưa?
Jiro gào lên và định xông vào Chun nhưng Arron vội vàng ngăn cản anh lại trong khi Chun lại ngồi đờ đẫn ở dưới đất.
Jiro nhìn Chun với vẻ mặt khinh thường, anh vùng ra khỏi tay của Arron: “Các người cút hết đi. Tôi không muốn nhìn thấy các người.”
Jiro bước vào và đóng cửa phòng lại.
- Mình phải vào thăm cô ấy.
Chun gượng đứng dậy với ánh mắt vô hồn, anh muốn nhìn thấy Ella Chen, dù chỉ là nhìn cô ấy thôi cũng được.
- Đừng làm vậy. Cậu không thấy anh ta đang nổi điên sao.
Arron đỡ Chun đứng dậy và ngăn cản anh nhưng Chun hét lên: “Dù anh ta có đấm mình thêm mấy phát nữa cũng được chỉ cần mình được gặp cô ấy.”
- Dù anh có vào nhìn cô ấy thì được ích gì. Bây giờ cô ấy cần nghĩ ngơi. Anh vào đó chỉ làm cho sự tĩnh lặng này bị rối loạn thêm mà thôi.
Chun quay về phía tiếng nói, đó là Angela, cô vừa đi mua một ít café cho mọi người: “Chúng ta chỉ có thể ngồi chờ mà thôi.” Cô tiến đến bên Chun và đưa cho anh cốc café, Arron buông Chun ra và anh tiến đến ngồi xuống bên cạnh Hebe. Giờ việc duy nhất họ có thể làm là cầu mong Ella Chen sẽ qua được đêm nay.
- Anh có biết anh vừa làm gì không?
Quỷ sứ kinh hãi nhìn Bạch Vô Thường nhưng Bạch Vô Thường vẫn nhìn hắn lạnh lùng và đe doạ khiến hắn sợ hãi anh. Tại sao Bạch Vô Thường lại có thể vì một cô gái mà sãn sàng chống lại lệnh của Địa ngục, cô gái này là ai mà quan trọng tới mức việc có thể bị tan biến đi và không bao giờ có cơ hội siêu thoát lại không khiến anh ta sợ như vậy? Một Bạch Vô Thường lạnh lùng ở địa ngục đây sao?
- Ta sẽ không thể mang cô gái này đi được.
Bạch Vô Thường quả quyết nói nhưng Quỷ sứ bỗng nhiên lại cười một cách man dại, hắn dường như nhớ được một điều gì đó.
- Nếu tôi mang cô ấy đi thì anh định làm gì tôi? Anh định dùng ma lực của anh làm tổn thương tôi sao? Anh thử làm xem. Và anh sẽ thấy cô ta sẽ như thế nào?
Quỷ sứ tự tin nói vì hắn và Ella giờ đã được nối với nhau bằng sợi dây sinh mệnh. Nếu như Bạch Vô Thường làm gì hắn thì Ella cũng sẽ phải chịu điều tương tự. Thậm chí cô ấy sẽ chẳng thể nào còn giữ được hồn phách và mãi không siêu thoát.
Quỷ sứ nhìn Bạch Vô Thường với ánh mắt thách thức. Hắn sẽ có được Ella và hắn sẽ báo cáo với Diêm Vương cả chuyện Bạch Vô Thường như vây hắn sẽ có thể được thăng chức, được trọng vọng ở cái thế giới tối tám đó. Bạch Vô Thường nhìn hắn với ánh mắt khinh bỉ, Ella vẫn ngây dại nhìn 2 người.
- Nhưng giờ thì ngươi không thể làm thế được nữa rồi.
Giọng nói yếu ớt nhưng đầy quả quyết vang lên khiến cho Quỷ sứ và Bạch Vô Thường giật mình quay về phía đó.
Giờ đây, ở giữa sợi dây xuất hiện một sợi dây khác, đó là sợi dây của Ariel.
- Anh còn làm gì vậy? Hãy mau tháo sợi dây của Ella ra đi.
Ariel hét lên khi nhìn thấy Bạch Vô Thường vẫn đứng nhìn cô ngạc nhiên. Chỉ cần cô thay thế Ella thì Quỷ sứ không thể làm cho Ella bị tổn thương.
Đột nhiên bàn tay của Ella nắm chặt lấy sợi dây xích của Ariel.
- Cô làm gì vậy? Hãy mau buông tay ra. Nếu cô giữ lấy tôi thì chúng ta sẽ bị đồng hoá đến lúc đó cô sẽ không thể quay về được nữa.
Nhưng bàn tay của Ella vẫn nắm chặt lấy sợ dây của Ariel.
- Haha! Giờ thì ta sẽ bắt được cả 2 người. Ngươi chính là người đã chốn thoát vào 1 năm trước.
Quỷ sứ nhìn Ariel và Ella, hắn biết Bạch Vô Thường dù là người lạnh lùng đến đâu cũng không thể nào hy sinh một người con gái vô tội để cứu Ella.
- Anh còn làm gì vậy? Mau tách sợi dây ra đi.
Ariel hét lên nhưng cô vẫn thấy Bạch Vô Thường đứng im lặng. Cô khóc và quay sang Ella: “Ella. Tôi xin cô. Bỏ tay ra được không.”
Nhưng ánh mắt của Ella vẫn ngây dại chỉ có bàn tay của cô dường như nắm chặt hơn. Quỷ sứ bắt đầu kéo cả 2 người đi nhưng khi hắn vừa bước đi thì một tiếng động nhỏ vang lên khiến hắn quay lại, cảm giác toàn thân hắn trở nên mất hết sức lực, hắn ngã xuống. Ở phía bên kia là Ella đang được Bạch Vô Thường đỡ lấy, Ariel mỉm cười ngã xuống.
Bạch Vô Thường đã dùng tà lực để chặt đứt sợi đây xích nhưng điều đó cũng giống như anh dùng sức mạnh của mình làm tổn thương Quỷ sứ và cũng làm tổn thương Ariel.
- Tôi xin lỗi!
Bạch Vô Thường nhìn Ariel, dù đôi mắt và giọng nói của anh vẫn lạnh lùng nhưng Ariel có thể cảm nhận được anh đang day dứt.
- Không! Anh làm rất đúng.
Chun khẽ mở cửa phòng bệnh, anh đã nhân lúc Jiro phải đi gặp bác sĩ và làm một số thủ tục khác để vào nhìn cô.
Chun đưa bàn tay của mình chạm vào khuôn mặt của Ella, anh cảm nhận hơi ấm của cô, cô ấy dường như đang ngủ chứ không phải là đang trong tình trạng nguy kịch.
- Ella Chen! Cô nhất định phải tỉnh lại.
Chun cảm giác có gì đó ấm nóng chạm vào tay anh. Chun kinh ngạc khi nhận ra một giọt nước mắt đang trào ra từ đôi mắt đang ngủ im của cô.