Chương 48

Hạ Tiêu có chút lo lắng nhìn Bùi Chân đang nhìn phong cảnh ở phía ngoài cửa sổ, nhỏ giọng nói: "Chị ơi, chị làm sao có thể đưa đề toán học cho Cố Hữu Hữu chứ?"

Dù chị gái làm cái gì cũng giỏi nhưng món quà này cũng quá… Một lời khó nói hết phải không?

Còn nữa, Hạ Tiêu nhiều lần nhìn thấy Bùi Chân lục lọi sách toán học chọn lựa đề bài, gọi điện thoại cho giáo viên để thỉnh giáo các vấn đề và thậm chí ngay cả đi ra ngoài chơi cũng không đi.

Nói không ghen tị thì là nói dối, cậu cũng muốn quà a.

Bùi Chân quay đầu cười khanh khách, hiểu rõ tâm tư của Hạ Tiêu, làm bộ nghiêm túc nhìn về phía cậu bé: “Chờ tới ngày sinh nhật của em, Chân Chân cũng sẽ tặng cho em trai quà.”

Hạ Tiêu so với những đứa trẻ bình thường càng thêm trưởng thành sớm, cho nên vừa nghe đến Bùi Chân nói như vậy mặt liền hơi hơi đỏ lên, cương quyết quay mặt đi chỗ khác, nhỏ giọng nói: “Tại sao lại nhắc đến quà sinh nhật của em rồi? Em lại không nói cái này.”

Bùi Chân làm bộ như nghe không hiểu, nghiêng đầu một chút, làm ra một bộ dáng suy tư, "Thật sao? Chị còn tưởng rằng em đang ghen tị với Cố Hữu Hữu cơ."

“Không, không có, em chỉ là sợ chị gái làm ra món quà vất vả như vậy người ta lại không thích thôi.” Hạ Tiêu vội vàng giải thích.

"Không cần lo lắng, Hữu Hữu sẽ thích nó." Bùi Chân nháy mắt với Hạ Tiêu, tươi cười nói: "Bởi vì Chân Chân đã đặt trái tim mình vào đó, phần thành ý này Hữu Hữu sẽ cảm nhận được."

Hạ Tiêu nhìn Bùi Chân, trên khuôn mặt sạch sẽ dần dần hiện lên một nụ cười nhàn nhạt, xinh đẹp giống như là lá bạch quả đầu thu vậy, cậu mỉm cười chậm rãi cúi đầu xuống, tựa hồ như đang suy nghĩ điều gì đó.

Ánh sáng ngoài cửa sổ xe phản chiếu lên khuôn mặt cậu bé, hàng lông mi thon dài khẽ rung động, giống như lông vũ chim non rung rinh, nụ cười như có như không ở khóe môi Hạ Tiêu lay động, như là gợn sóng trên mặt hồ tĩnh lặng, và giọng nói của cậu cũng giống như những đám mây trắng mềm mại trên bầu trời trong xanh của mùa xuân, khiến cho người ta cảm thấy thoải mái.

"Ừm, em cũng cảm thấy vậy."

Hạ Tiêu nhẹ giọng nói, đưa tay ra nhẹ nhàng đặt trên ngực của mình, nở nụ cười điềm đạm mà lại rất đẹp: "Thật ấm áp, giống như chị của em vậy."

Tim của Bùi Chân đột nhiên đập lỡ một nhịp.

Hôm nay, cuối cùng cô cũng biết vì sao Hạ Tiêu có thể trở thành người tình trong mộng của hàng tỷ cô gái rồi.

Này ai mà chịu nổi a?