Chẳng mấy chốc đã đến cuối tuần, hôm nay thời tiết trong trẻo đến lạ lùng, ánh mặt trời ấm áp, gió nhẹ lướt qua mặt, thích hợp nhất để ra ngoài vui chơi.
Những người ở lối vào của công viên giải trí đang xếp hàng một cách buồn chán, nhưng chẳng mấy chốc bọn họ đã bị thu hút bởi một cô bé.
Mái tóc được buộc thành hai quả bóng nhỏ đáng yêu, khiến khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bé càng thêm động lòng người, đặc biệt là đôi mắt trong veo, giống như dòng suối nhỏ chảy róc rách, có thể gột rửa mệt mỏi trong lòng người khác.
Mọi người có một chút mệt mỏi nhưng khi nhìn thấy Bùi Chân họ lập tức lấy lại tinh thần, cảm giác như một con cừu nhỏ vui vẻ chạy về phía họ, khiến cho bọn họ trong lòng tan chảy.
Bùi Trang Nhiên và Thẩm Thanh đi cạnh nhau, hai người một trái một phải nắm bàn tay nhỏ bé của Bùi Chân và Hạ Tiêu, nếu không phải là Bùi Chân mở miệng gọi ba mẹ, nhìn qua không hề giống một cặp vợ chồng mang theo con nhỏ ra ngoài chơi , mà giống như anh chị mang theo em trai và em gái.Bốn người họ rất nhanh đã trở thành một phong cảnh tuyệt đẹp ở lối vào công viên giải trí, không ít người qua đường đều len lén đánh giá họ, nhất là những cô bé rối rít trốn sau lưng ba mẹ và ngượng ngùng nhìn về phía Hạ Tiêu.
"Xem ra Tiểu Tiêu của chúng ta rất được các cô gái hoan nghênh nhỉ."
Thẩm Thanh cười nói, khiến Hạ Tiêu có chút xấu hổ quay đầu sang chỗ khác, vừa lúc nhìn thấy Bùi Chân đang nhìn xung quanh.
"Sao thế?"
Nhận ra Hạ Tiêu đang nhìn mình, Bùi Chân từ từ thu hồi tầm mắt, nhìn Hạ Tiêu một cách đầy nghi ngờ.
Hạ Tiêu vội vàng lắc lắc đầu, khuôn mặt hơi ửng hồng, sắc mặt nhìn qua tựa như có chút buồn rầu, ảo não vì sao vóc dáng này lại không có tác dụng với người mà cậu nghĩ.
Công viên giải trí mà họ đến hôm nay là một trong những tài sản của nhà họ Bùi, áp dụng mô hình kinh doanh vừa đặt vé trước vừa bán tại cửa để đảm bảo công viên không xảy ra hiện tượng khách đứng quá đông đúc, để mang đến cho du khách trải nghiệm thoải mái nhất.
Bùi Trang Nhiên và Thẩm Thanh đã đặt trước để vào trong công viên giải trí, vì vậy Bùi Chân rất nhanh liền kéo Hạ Tiêu đi vào trong.
Một vài nhân viên hóa trang thành nhân vật hoạt hình đứng gần lối vào của công viên giải trí, họ lần lượt phát bóng bay các loại cho bọn trẻ, Bùi Chân dừng lại trước một chị gái phát bóng bay, nở nụ cười ngọt ngào .
"Chị ơi, có thể cho em và em trai lấy một cái bong bóng con thỏ được không?"
Các nhân viên gần như ngất xỉu đi vì nụ cười này, như thể đang uống một hớp nước ngọt ngọt ngào vậy, lấy ra hai quả bóng bay hình chú thỏ đáng yêu nhất đưa cho Bùi Chân.
"Cảm ơn chị!"