Hôm nay là ngày khai giảng của nhà trẻ Minh Thành.
Cổng trường vốn dĩ rộng mở đã bị siêu xe lui tới chật như nêm cối, trên mảnh đất trống trước cửa tùy ý có thể thấy được những đôi nam nữ quần áo ngăn nắp, bọn họ một bên nắm bé con nhà mình, một bên lại bận rộn chào hỏi cùng những phụ huynh đưa con đến trường của các bạn nhỏ khác.
“Ai nha, đây không phải là tổng giám đốc Cố sao?”
“Tổng giám đốc Lý, thật trùng hợp.”
“Trương phu nhân, con gái của bà lớn lên thật đáng yêu!”
“Làm gì có làm gì có, vẫn kém xa bé gái nhà bà.”
Người lớn nói chuyện với nhau, mấy bạn nhỏ đều ngoan ngoãn đứng bên cạnh phụ huynh, tò mò đánh giá lẫn nhau.
Ở bên trong các bé có một bé gái trang điểm rất ngăn nắp lượng lệ, tầm mắt của các bạn nhỏ đều không nhịn được mà nhìn trộm cô bé, nghĩ thầm sao lại có bạn nữ xinh đẹp như vậy: Khuôn mặt nhỏ tròn vo, mắt to ngập nước, giống như công chúa nhỏ bước ra từ truyện cổ tích.
Cố Tả Tả đắc ý mà hưởng thụ những ánh mắt tâng bốc xung quanh, có chút kiêu ngạo nâng cằm lên.
Bên cạnh Cố Tả Tả còn đứng một bé gái nhìn qua có chút sợ sệt, cô bé nhìn Cố Tả Tả sáng lấp lánh đứng trong đám người, có chút thẹn thùng mở miệng: “Tả Tả, quần áo hôm nay của em thật xinh đẹp.”
Cố Tả Tả liếc mắt nhìn Cố Hữu Hữu có chút ngốc nghếch một cái, chán ghét quay đầu đi chỗ khác, không vui nói: “Đừng gọi tôi như vậy, tôi cùng chị không thân.”
Thanh âm nói chuyện của Cố Tả Tả không lớn, các bạn nhỏ khác đều không nghe rõ lắm cô bé đang nói cái gì, nhưng Cố Hữu Hữu lại nghe rất rõ ràng, dũng khí mà cô bé vất vả xây dựng trong nháy mắt đã như thủy tinh vô tình bị đánh nát, cô bé yên lặng gục đầu xuống, trên mặt vẫn nỗ lực thể hiện ra biểu tình không thèm để ý, lẩm bẩm nói: “Xin, xin lỗi, không phải chị cố ý….”
Đầu Cố Hữu Hữu càng ngày càng thấp, Cố Tả Tả vẫn không nhúc nhích đứng ở nơi đó, còn cố ý nói: “Chị nói cái gì? Chưa ăn cơm sao, nói lớn tiếng một chút.”
Các bạn nhỏ còn lại tò mò nhìn về phía hai cô bé, Cố Hữu Hữu tức khắc cảm thấy càng thêm tự ti.
Trong lúc một viên tâm linh nhỏ sắp sửa bị bịt kín bóng ma, đúng lúc này, bên ngoài nhà trẻ truyền đến một một trận tiếng kinh hô, làm cho mọi người sôi nổi quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy trên lối đi bộ rộng mở, một thân ảnh nhỏ xinh đang cưỡi một chiếc xe đạp nhỏ chậm rãi chạy lại đây, dừng xe ở trước mặt mọi người một cách hoàn mỹ, đứng ở đất trống.