Trên bàn tiệc ăn uống linh đình, một đám đàn ông tràn đầy hơi thở hormone nam tính, tuy không mặc quân phục, nhưng thoạt nhìn thì chính là từ trạm dừng chân bên cạnh đến họp mặt.
Người duy nhất khác phái trong bữa tiệc là cô con gái duy nhất của lãnh đạo cấp cao—— Âu Dương Nhuế, cô lúc này chính là nhìn không chớp mắt duy nhất một người đàn ông —— người mà lữ trưởng coi trọng nhất, liên trưởng pháo binh, Lạc Dương.
Lạc Dương vóc dáng không tính là quá cao, ngoại hình cũng không phải là rất tuấn tú, nhưng khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, mũi cao thẳng, mỗi một chỗ trên cơ thể đều tản ra hơi thở nam tính mãnh liệt.
Ánh mắt Âu Dương Nhuế nhịn không được dời đến chỗ đũng quần đùi căng phồng của hắn, lấy kinh nghiệm “Duyệt qua vô số đàn ông” của mình, cái của Lạc Dương nhất định rất lớn.
Trong men rượu cay cay, nàng đã nhịn không được, bắt đầu ảo tưởng chính mình nằm dưới thân Lạc liên trưởng, hai chân gắt gao câu lấy eo của người đàn ông, mà người đàn ông vừa mạnh mẽ xoa nắn mình, một bên hạ eo gia tăng tần suất đưa đẩy......
Âu Dương Nhuế cảm giác hô hấp của chính mình hoá nặng nề.
Lúc này Lạc Dương cũng chú ý tới cô gái duy nhất vẫn luôn nhìn hắn chằm chằm, tuy rằng quan hệ với lữ trưởng rất tốt, nhưng cũng là lần đầu tiên nhìn thấy con gái rượu của lữ trưởng, cô gái có khuôn mặt giảo hảo, dáng người phập phồng quyến rũ, nhưng l Lạc Dương cũng không hề có ý nghĩ gì.
Hắn đã kết hôn, hơn nữa còn yêu vợ của mình. Ở cảm giác say rượu nghĩ đến vợ, hạ thể Lạc Dương đột nhiên không chịu khống chế mà cương lên, hắn và vợ đã bên nhau, khi còn thời học sinh, hơn một năm trước đã tiến đến hôn nhân, đến bây giờ cũng có thể gọi là “tình yêu 7 năm”, nhưng là Lạc Dương càng ngày càng yêu vợ nhiều hơn, đối với thân thể của cô cũng tràn ngập du͙© vọиɠ.
Vợ hắn là tuýp người truyền thống, bọn họ ít khi thử các tư thế mới, dù vậy, chỉ cần một chút chủ động của vợ cũng có thể khiến hắn phấn khích. Lạc Dương uống rượu say, lúc này thật hy vọng có vợ có bên cạnh, nhưng vợ của hắn lại trùng hợp đi vắng mấy ngày nay, đến ngày mai mới về.
Lạc Dương nghĩ đến đây, không nhịn được cùng mọi người uống thêm vài ly, muốn tranh thủ lúc say về nhà càng sớm càng tốt, có thể chìm vào giấc ngủ.
Gần chín giờ, bên ngoài trời đã tối, mọi người trong bàn rượu đều đã uống say, Lạc Dương lảo đảo đứng dậy, uống cạn ly cuối cùng, tuyên bố tàn tiệc.