Chương 6

Mã Thần Hiên ngẩng đầu lên.

Mã Thần Hiên lại cúi đầu xuống.

Anh ấy chọc vào tay tôi, "Này, đây là Trương Khả Nhi đúng không?"

Tôi: “... Anh hỏi cái quần què gì vậy."

Giang Khả Nhi đang cầm khay cơm trên tay, thấy anh ấy không nhúc nhích, vẻ mặt hơi xấu hổ.

Cuối cùng, tôi không đành lòng, đẩy bát vào trong, ra hiệu cho cô ta ngồi đối diện tôi.

Giang Khả Nhi đặt khay cơm đối diện với tôi, người lại ngồi xuống một bên khác, đối diện Mã Thần Hiên, dùng giọng điệu ngọt ngào hỏi anh ấy: "Anh Thần Hiên, anh không nhìn thấy tin nhắn Wechat của em hả, tại sao anh không trả lời em?"

Môi và lưỡi Mã Thần Hiên đang vật lộn với một miếng gà kho khổng lồ, anh ấy mơ hồ trả lời: "Tôi thấy rồi, tôi vừa xem nó với người yêu của mình. Giữa chúng tôi còn xuất hiện những quan điểm, suy nghĩ khác nhau nữa."

Hai mắt Giang Khả Nhi sáng bừng lên, bằng tốc độ ánh sáng lại biến thành vẻ mặt kinh ngạc, hơi che miệng lại, gương mặt giả vờ khó xử.

"Tại sao, tại sao chuyện này có thể xảy ra, làm sao chị ấy lại có thể nghĩ anh như vậy... Anh Thần Hiên, em thật sự chỉ muốn cảm ơn anh, bình thường anh luôn bảo vệ em, nghĩ cho em khắp mọi nơi, em chỉ muốn mời anh ăn một bữa cơm để cảm ơn sự vất vả của anh. Làm sao có thể có ý muốn phá hỏng mối quan hệ tình cảm của anh chị?"

Vừa dứt lời, cô ta quay sang phía tôi, đôi lông mày thanh tú khẽ cau lại, nước mắt rưng rưng trên đôi hàng mi."Chị là bạn gái của anh Hiên phải không? Em và anh ấy chỉ là tình cảm bạn bè trong sáng, anh ấy chỉ chăm sóc em như em gái mà thôi. Cho dù chị không thích em đi chăng nữa, làm sao chị có thể không tin tưởng anh ấy như vậy? Nếu em là người yêu của anh ấy, em nhất định sẽ ủng hộ anh ấy vô điều kiện, tin tưởng anh ấy, càng không dễ dàng nghi ngờ những quyết định của anh ấy..."

Nước mắt trên mi của cô ta sắp rơi xuống."Anh, em nói có đúng không?"

"Cô đang nói cái gì thế?"

Cuối cùng Mã Thần Hiên cũng nhai xong miếng thịt gà kia, vẻ mặt khϊếp sợ nhìn Giang Khả Nhi.

"Tôi muốn từ chối cô một cách trực tiếp, thẳng thừng, người yêu của tôi lại nhất quyết khuyên tôi nên từ chối cô một cách khéo léo. Cô ấy nói cô là con gái, da mặt mỏng, tôi nói cô ấy đang có định kiến giới, da mặt nam giới không nhất thiết đều dày. Ví dụ như tôi, tôi rất nhạy cảm và tinh tế, giỏi quan sát cảm xúc người khác để nói chuyện, tôi chỉ yếu kém việc từ chối người khác thôi."

Mã Thần Hiên nhìn cô ta, chân thành hỏi: "Vì vậy, cô có thể nhanh chóng đi ra chỗ khác được không? Ba người chúng ta ngồi ăn cùng nhau rất chật chội."

Tôi len lén nhìn Giang Khả Nhi, lần này cô ta thực sự sắp khóc rồi.

Nhưng mà cô ta nhanh chóng bình tĩnh lại, mỉm cười dịu dàng."Không sao đâu, em ăn ít lắm, sẽ xong ngay đây."

Đúng là ít thật. Cả một khay cơm to như vậy, chỉ đặt duy nhất một chén canh nhỏ phát miễn phí trong nhà ăn.

Giang Khả Nhi đưa thìa lên môi, nhẹ nhàng thổi thổi, uống một ngụm nho nhỏ.

Một bát canh rong biển và trứng lại có thể ăn ra dáng vẻ thưởng thức trứng cá muối hảo hạng. Tôi phải vỗ tay khâm phục.