Quyển 1 - Chương 7: Giáo bá trà xanh mối tình đầu (h)

Thẩm Thiền thân thể cứng đờ, biết mình không thể trốn thoát nên chỉ có thể im lặng an ủi chính mình. Khách sạn năm sao cao cấp thì toilet hẳn cũng không quá bẩn, nên nàng bước đi như không có chuyện gì xảy ra.

“Như thế nào đi lâu như vậy.” Thiếu niên một phen đem nàng kéo vào toilet, khóa cửa lại. Sau đó liền hôn, câu trả lời của Thẩm Thiền bị môi Lục Trạch lấp kín, dù sao hắn cũng không cần câu trả lời của nàng.

Lục Trạch liếʍ mυ"ŧ môi Thẩm Thiền, há răng cạy khớp hàm, chiếc lưỡi dài của hắn thâm nhập, tay cũng không an phận chạm vào váy nàng, kéo khoá kéo ra, vuốt ve tấm lưng mịn màng của nàng.

Tay hắn bị bắt lấy, Thẩm Thiền ngước mắt nhìn hắn: “Không ở nơi này được không, chúng ta lát nữa về nhà…”

Thiếu niên nhìn đôi mắt thanh lãnh cấm dục của nàng, gấp không chờ nổi muốn nhìn đến nàng giống ngày hôm qua bị nhiễm tìиɧ ɖu͙©, hắn nghiêm túc lắc đầu.

“Không được nga Thiền Thiền, đây là em ngày hôm qua thiếu anh”

Nói xong môi hắn liền dọc từ cổ xuống ngực, lột miếng dán ngực ra, ngậm lấy nàng mềm mại vυ", Thẩm Thiền mẫn cảm ngẩng cổ, phát ra tiếng rêи ɾỉ.

“Hơn nữa anh luôn cảm thấy em trở nên càng ngày càng mẫn cảm… Kể từ ngày hôm qua.” Lục Trạch một lần liếʍ láp hai vυ", một lần mơ hồ không rõ mà nói, hàm răng nhẹ nhàng cắn nhẹ bộ ngực đang cương cứng.

“Ân ngô… A Trạch, đừng cắn a… Không cần ở chỗ này…” Thẩm Thiền nỗ lực khắc chế âm thanh của mình, cố gắng xua tan ý đồ của thiếu niên, bởi vì kìm nén âm thanh, cả cơ thể nàng trở nên hồng, thân thể cũng động tình, khiến mùi nước hoa bạch trà trở nên động lòng người.

Thiếu niên huyết khí phương cương nào nói dừng là có thể dừng, hắn đưa bàn tay vào giữa hai chân thiếu nữ cởϊ qυầи lót của nàng ra, ngón tay hắn thâm nhập vào tiểu huyệt của thiếu nữ, quấy động và phát ra âm thanh ùng ục.

“Vì cái gì không muốn ở chỗ này bảo bối…” Lục Trạch thấp giọng dỗ dành, “Em xem, như vậy không thoải mái sao, em ướt sũng ở đây…”

Lục Trạch nhìn chằm chằm đôi mắt hồ ly, nhìn đáy mắt nàng nhiễm du͙© vọиɠ, ngay cả nốt ruồi son cũng đỏ lên phá lệ mê người.

Thẩm Thiền hai chân bị Lục Trạch hơi hơi tách ra, khiến cho tay hắn càng thêm dễ dàng ở trong cơ thể nàng đưa đẩy, sau đó hắn cho nhiều hơn một ngón tay, tiếp tục khuấy động cơ thể nàng, quấy đến phát ra âm thanh òm ọp.

“Ân a, ân… Quá… Quá xấu hổ… Ở toilet làm, vạn… Vạn nhất có người tiến vào làm sao bây giờ…” Thẩm Thiền lắp bắp, tay ôm chặt vay thiếu niên để giữ cân bằng trước những cú thúc của cậu ta.

Linh hồn của nàng đã bị hệ thống cải tạo, bởi vì hầu hết các thế giới mà nàng xuyên qua là thế giới 18 cấm hấp thu tϊиɧ ɖϊ©h͙. Để phòng ngừa ký chủ chạy thoát sớm đã cho các nàng thiết kế một thân thể mẫn cảm dễ dàng động tình, tuy rằng thân thể động tình nhưng ý thức của Thẩm Thiền vẫn tồn tại và có cảm giác thẹn và có chút kháng cự.

Lục Trạch lại đưa tay thọc vài cái vào hoa huyệt, đợi cho hoa huyệt căng lên, ái dịch không ngừng trào ra, đầu óc Thẩm Thiền trở nên trống rỗng, nàng… Giống như xuy triều... phun ra một lượng lớn chất lỏng làm ướt tay Lục Trạch, hắn cười nhẹ một tiếng, liếʍ liếʍ chất lỏng trên tay. Hắn kéo hẳn qυầи ɭóŧ của nàng xuống, cởϊ áσ vest đặt lên bệ toilet rồi đặt nàng lên đó, dang rộng hai chân lộ ra hoa huyệt vừa mới đạt được cao trào.

“Sẽ không có người tiến vào, hơn nữa em không phải cũng thực hưởng thụ sao… Anh sẽ thỏa mãn em.”

Lục Trạch cúi người, vuốt ve và quan sát tiểu huyệt, Thẩm Thiền nhìn hắn giống như đang giải toán học nhìn chằm chằm phấn nộn hoa huyệt của nàng khiến nàng cảm thấy thẹn cực kỳ.