Quyển 1 - Chương 10: Giáo bá trà xanh mối tình đầu

Thẩm Thiền nhíu mày, mắt thẩm mỹ của nam chủ có vấn đề, hay là kiểu này khơi dậy hứng thú tìиɧ ɖu͙©? Chẳng lẽ ăn thịt, cá nhiều thật sự sẽ nhớ cháo trắng và rau sào sao.

Đột nhiên ánh mắt nàng rơi vào một thiếu niên kín đáo trong góc, nàng nói hắn kín đáo vì nàng vào lâu như vậy mà không hề để ý rằng có người đang ngồi ở đó.

Và điều này hoàn toàn không nên xảy ra, bởi vì thiếu niên sở hữu đôi mắt lai, mặc bộ lễ phục đen chính thống của Anh, với vài sợi tóc bạch kim ngẫu nhiên ở trước mắt, che đi đôi mắt đen không rõ con ngươi của hắn.

Thiếu niên dường như đã chú ý đến ánh mắt của nàng, liếc nhìn nàng bằng ánh mắt lạnh như băng, Thẩm Thiền không hề lộ ra chút xấu hổ nào vì bị bắt gặp đang nhìn lén.

Nàng hơi nâng cổ tay, nâng ly rượu lên chào, tay áo vest vừa vặn trượt xuống, để lộ cánh tay ngọc trắng mịn màng.

Điều Thẩm Thiền không nhìn thấy là dấu vết mơ hồ ái muội mà Lục Trạch vừa để lại trên cẳng tay cũng hiện ra. Đôi mắt sắc bén của thiếu niên đối diện đã nhìn thấy được, hắn quay đi với vẻ mặt lạnh lùng. Con ngươi xanh nhạt như thủy tinh rõ ràng là sẫm màu hơn.

Thẩm Thiền giơ ly rượu lên, nhớ lại chiếc khuyên tai bằng đá hắc thạch rẻ tiền trên vành tai thiếu niên không phù hợp với khí chất và sự giàu có của hắn, nàng nghĩ đến thân phận của thiếu niên đối diện, lục lọi trí nhớ của nguyên chủ, kiểm tra lại. Cuối cùng, trong ký ức trước đây nàng cũng tìm được một người rất giống thiếu niên này, rất giống một hình bóng.

Thân phận của thiếu niên tựa hồ là mối tình đầu của nguyên chủ, nhưng dáng vẻ của hắn không giống như bây giờ, ngoại trừ đường nét khuôn mặt gần như không thay đổi, trước đây tóc và màu mắt của hắn là màu đen.

Khuyên tai dường như là quà sinh nhật của nguyên chủ tặng hắn, cũng tiêu tốn của nguyên chủ mấy tháng tiền tiêu vặt bởi vì lúc đó tuổi còn nhỏ. Cho dù nguyên chủ xuất thân từ một gia đình khá giả, cũng không thể mua được dù chỉ là một món đồ trang sức trên người nàng bằng tiền tiêu vặt vào thời điểm đó.

Trong trí nhớ của nguyên chủ, có thể nói họ là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên, mối quan hệ của họ được xác định khi lên sơ trung (cấp 2). Mối quan hệ giữa hai người luôn rất thân thiết, hai bên gia đình cũng rất vui, ban đầu dự định lên cao trung (cấp 3) sẽ đính hôn cho bọn họ.

Tuy nhiên, do một sự cố xảy ra trong gia đình và công ty nguyên chủ, gia đình thiếu niên dường như đã có những thay đổi to lớn, sau đó bố mẹ hắn ly hôn và hắn bị đưa ra nước ngoài xa xôi. Gia đình nguyên chủ dường như đã xảy ra rất nhiều tranh cãi về chuyện của gia đình hắn ta, chỉ sau vài tháng mới dần dần lắng xuống.

Sau đó hắn cũng quay lại tìm nguyên chủ, nhưng lúc đó gia đình nguyên chủ rối ren, nàng chia tay hắn và hôn ước hủy bỏ, nàng cũng lựa chọn trở thành bạn gái Lục Trạch để cứu công ty của gia đình nàng.

Lục Trạch với vẻ mặt đầy khó chịu, nhìn sang khuôn mặt của cô gái bên cạnh đang nhìn thiếu niên đối diện mình, hắn cầm lấy ly rượu vang đỏ từ trong tay Thẩm Thiền uống cạn, son môi lưu lại cũng uống sạch sẽ.

Thẩm Thiền: "???"

Lục Trạch: "... Có chút khát."

Thẩm Thiền không nói nên lời nhìn cái ly rỗng, sau đó lại nhìn Lục Trạch còn chưa uống xong rượu vang đỏ của hắn. Lục Trạch không quay đầu lại, một mình giận dỗi.

Thẩm Thiền chỉ có thể nhìn thấy một bên sườn mặt của hắn, mặc dù nàng không nhìn rõ mặt bên kia của hắn, nhưng nàng vẫn có thể cảm nhận được hàn khí từ cơ thể hắn tỏa ra.

Lúc này, cha của Lục Trạch, Lục Chính liếc mắt nhìn bọn họ, cúi đầu nói với người phục vụ vài câu.

Người phục vụ nhanh chóng đi tới trước mặt Lục Trạch, nói với hắn rằng cha hắn muốn gặp hắn có chuyện. Lục Trạch sắc mặt thay đổi, giống như đột nhiên nhớ tới cái gì, hắn đối Thẩm Thiền nói: "Chờ anh trở lại." rồi đi qua.

Chỉ thấy Lục Chính ho khan một tiếng, ra hiệu cho Lục Trạch cùng hắn đi ra ban công, Lục Trạch đi theo hắn, sắc mặt càng thêm khó coi.

________

Editor: Chương sau bạn trai cũ của nữ chính lên sân khấu, mọi người đoán xem hắn ta là ai.