Chương 42

Bốn người cùng đứng thang máy đi xuống, Tiêu Thần Dật giúp cô đỡ vali, còn Khương Khả Dư ở sau bọn họ đang lướt ứng dụng đặt xe, vừa đi vừa bấm lại không biết đυ.ng phải tấm lưng rắn chắc của Cố Tứ Lễ từ lúc nào.

Khương Khả Dư xoa trán kỳ quái nói, "Làm gì vậy? Sao không đi nữa?"

Cô từ sau lưng Cố Tứ Lễ nhú đầu ra, liền thấy Kỷ Cẩn Yến đang mở cửa sổ xe, động tác xoa trán dừng lại, sau đó nghi hoặc nhìn Kỷ Cẩn Yến, "Sao anh biết em ở đây?"

Kỷ Cấn Yến mở cửa xuống xe, đứng trước mặt bốn người, mặt không cảm xúc kéo Khương Khả Dư ôm vào trong lòng ngực, "Thẻ tín dụng có tin nhắn thông báo, tuỳ tiện kiểm tra là biết."

Khoé môi nam nhân rõ ràng đang câu lên, nhưng biểu cảm lại không đẹp như vậy, "Hiện tại xem ra tôi còn là người cuối cùng biết đến, càng không tới mèo hoang nhỏ của tôi lại được hoan nghênh như vậy."

Lời nói sắc bén, tròng mắt bắn thẳng đến ba nam nhân.

Phó Sanh cười lãnh đạm, "Làm sao, tôi ở đây còn phải thông báo với cậu một tiếng à?"

Cố Tứ Lễ tay cắm túi quần lười nhác nói, "Anh hai, tôi cũng ở chỗ này, anh cũng không thể bởi vì tôi và cô ấy trùng hợp cùng nhau xuống lầu mà khiến tôi phải chuyển nhà đi."

Tiêu Thần Dật lúc này một khắc cực kỳ hối hận không mua phòng ở đây! Chột dạ nhìn qua Kỷ Cẩn Yến, do dự mà mở miệng, "Tôi..."

"Được rồi, Kỷ Cẩn Yến anh sáng sớm ra cũng không có việc gì hả? Nói chuyện âm dương quái khí như kiểu tra vấn phạm nhân thế? Muốn em mở một phiên toà cho không?"

Khương Khả Dư chen nói trước Tiêu Thần Dật, trừng mắt nhìn Kỷ Cẩn Yến rồi tự kéo hành lý của mình đi trước.

Kỷ Cẩn Yến bất chấp người nhìn, chân dài bước tới túm Khương Khả Dư nhét vào trong xe, sau đó lái xe đi thẳng.

Phó Sanh cũng rời đi luôn, Cố Tứ Lễ và Tiêu Thần Dật vẫn đứng ngơ tại chỗ.

Cặp mắt hồ ly của Cố Tứ Lễ nhếch lên, cười như không cười nhìn Tiêu Thần Dật, "Tôi nhớ nữ 2《 Kiêm Gia 》ban đầu là Tưởng Viện mà nhỉ, nhưng thế nào tôi lại nghe được Khương Khả Dư đã ký hợp đồng điều khoản nữ 2 này ta?"

Tiêu Thần Dật xấu hổ, "Tôi cảm thấy cô ấy rất hợp với nhân vật này."

Cố Tứ Lễ thu lại ý cười, "Khương Khả Dư chính là cái hố, tiểu tâm đi vào không ra được."

Tiêu Thần Dật bực bội vuốt loạn đầu tóc, "Được rồi, chính anh đừng có rơi vào cái hố đấy."

.

Kỷ Cẩn Yến bên kia cường ngạnh ôm Khương Khả Dư không ngừng dãy dụa, ngữ khí không tốt lắm, "Em nháo cái gì?"

"Em phải hỏi anh, anh nháo cái gì? Vừa nãy chiếu cái gương vào mặt anh xem cái mặt đen bao nhiêu, biểu tình như xem gian phu da^ʍ phụ vậy."

Nói rồi Khương Khả Dư cũng ngồi im, Kỷ Cẩn Yến nhẹ thả lực, trầm mặc một lúc lâu sau mới nói, "Ngoại trừ danh phận, cái gì tôi đều có thể cho em, ngoan nào."

Khương Khả Dư cười nhạo, "Đừng, anh cho em cũng không cần đâu. Hoa nhà nào có hương giống hoa dại."

Kỷ Cẩn Yến không nói tiếp, hôn trán cô dặn dò, "Một mình sống ở đó cẩn thận một chút, có việc gì gọi điện cho tôi, rảnh tôi sẽ thăm em."

Xe dừng dưới một tàng cây tương đối kín cách địa điểm tập hợp khoảng 500m, Khương Khả Dư bước xuống xe nhìn một biệt thự lớn cách đó không xa được xây dựng và cải tạo thêm thành một khu huấn luyện.

Tài xế hỗ trợ cô bỏ vali ra khỏi cốp, Kỷ Cẩn Yến ngồi ở trong xe nghiêng đầu nhìn Khương Khả Dư.

Cô hướng Kỷ Cẩn Yến phất phất tay, "Anh nhớ ăn uống đầy đủ, đừng làm việc nhiều quá rồi quên. À, may trí nhớ em vẫn tốt, bên cạnh anh còn có trợ lý vạn năng đói thì chuẩn bị cơm, khát thì chuẩn bị nước, thiếu nhu cầu sinh lý còn chờ anh trên giường mà. Được rồi, không còn gì để nói, em đi đây. Không cần tới thăm em, nhất định em không có thời gian gặp đâu."

Sau đó chỉ nghe thấy một tiếng "bịch" xe mạnh, Kỷ Cẩn Yến xuống xe giữ chặt Khương Khả Dư đang kéo hành lý rời đi, "Em một hay phải chọc tôi tức giận?"

"Lời em nói không phải thật sao?"

Kỷ Cẩn Yến nhấp môi, "Em hẳn là sớm phải biết, đừng lấy tiểu An ra chọc giận."

Biểu cảm của Khương Khả Dư lạnh xuống sau đó dùng sức ném tay Kỷ Cẩn Yến ra, miệng lưỡi bình đạm, "Đã biết, tổng giám đốc Kỷ. Vậy phiền ngài đừng đến quấy rầy tôi, rất phiền!"

Vừa vặn lúc này có các thí sinh khác đi ngang qua, Kỷ Cẩn Yến chần chờ một lát rồi cũng lên ra rời đi.

Khương Khả Dư vừa kéo vali vừa tham quan một vòng địa điểm cô sẽ sinh hoạt trong vòng 2 tháng tới. Hai toà biệt thự ba tầng đều được dán chung quanh chữ 《 Chào, Thanh Xuân! 》cùng một logo nhỏ của Công ty giải trí YL ở bên phải. Tới gần cổng biệt thự khoảng 100m trái phải được trưng một cái bảng lớn gắn poster của 40 thí sinh được thăng cấp.

Khương Khả Dư xem qua một hồi mới thấy được ảnh chụp mình gửi trong buổi casting đầu tiên, trước hình cô là hình của Kỷ Phóng, mặt mày chàng trai kiệt ngạo, sống mũi cao thẳng, môi đỏ, mái tóc màu nâu hạt dẻ, đôi này như không kiên nhẫn hơi nhăn lại, một bộ dáng không tình nguyện... nhưng lại ngoài ý muốn hấp dẫn ánh nhìn.

"Ngắm lâu vậy à? Thích thì xem người thật đây này, ảnh chụp thì có gì đẹp?" Kỷ Phóng không biết đứng bên cạnh cô từ khi nào, ý vị trêu chọc mười phần.

Khương Khả Dư cho cậu một bóng dáng trực tiếp đi theo hướng mũi tên chỉ thị, vào biệt thự đầu tiên đã có rất nhiều người tới.

Không qua bao lâu mọi người đều đến đông đủ, đạo diễn nói, "Chào mọi người, tôi là đạo diễn chương trình《 Chào, Thanh Xuân! 》, khu vực thứ nhất này sẽ là nơi các bạn sinh hoạt, qua vài ngày các bạn sẽ cảm thấy thoải mái hơn. Khu vực thứ hai bên kia là khu luyện tập, khu vực sân khấu lớn được đặt ở khu vực khác. Được rồi, chiều nay sẽ có một buổi ghi hình chính thức, chút nữa nhân viên công tác sẽ phát sóng thông báo về các hạng mục công việc bị cấm và hình thức xử phạt đối với những hành vi vi phạm. Các bạn vui lòng đọc kỹ để không làm chậm tiến độ chương trình."

Khương Khả Dư nghe đạo diễn nói xong lại nghe nhân viên công tác lải nhải nói một đống những việc cần phải chú ý, thời điểm cô sắp đứng ngủ thì cũng kết thúc.

Căn nhà này tổng cộng có ba tầng, tầng một và khu vực căn-tin, tầng hai và tầng ba là ký túc xá và phòng tập thể thao. Hai người một phòng, tổng có 20 gian phòng, Khương Khả Dư được xếp số phòng 303, cô thong dong đi tìm phòng, khi đến trước cửa phòng thấy một tờ giấy thông báo dán ngay trên cửa.

Nữ - thành viên phòng 303: Khương Khả Dư, An Nhược Hi.

Lúc này cửa phòng mở ra, An Nhược Hi nghênh diện đυ.ng phải Khương Khả Dư, "Là cô!"

Chậc! Đau đầu!