Chương 39

Khương Khả Dư, "......" Lời này... xác thật không sai :)!

Bất quá ba dã nam nhân nọ lại có phản ứng khác, Cố Tứ Lễ nhẹ nhíu mày, Phó Sanh vẫn là bộ dáng văn nhã ôn nhuận, còn Tiêu Thần Dật trực tiếp mím chặt môi.

Khương Khả Dư căn bản không để ý bọn họ. Đời trước cho tới 6 tuổi cô đều sống ở cô nhi viện, mỗi khi một đôi vợ chồng đi vào cô nhi viện muốn nhận nuôi con, Khương Khả Dư đại khái đều bị viện trưởng lôi ra biểu diễn. Khi còn nhỏ cô thực đáng yêu, nhỏ nhắn trắng nõn, vậy nên rất dễ dàng sẽ có một đôi vợ chồng nhìn trúng và nhận nuôi cô, nhưng rồi lại vứt bỏ cô, số lần như vậy ngày càng nhiều, cô cũng ngày càng chán ghét cảnh bị người ta chọn tới chọn lui, bởi vì thế nào cô cũng sẽ bị bỏ rơi.

Lòng bàn tay Khương Khả Dư đổ chút mồ hôi, cô rũ mắt như lâm vào suy nghĩ sâu xa, thẳng cho đến khi tiếng hát của Kỷ Phóng vang lên, giọng hát mang theo sự khàn nhẹ riêng biệt của thiếu niên, lại có chứa cả hồn nhiên tuổi 17. Giống như trời sinh để đứng trên sân khấu, cậu thoải mái tự do ca hát, toàn bộ ánh đèn sân khấu chiếu sáng ánh mắt long lanh lộng lẫy.

Khương Khả Dư nắn vuốt ngón tay, tựa hồ để trấn an bản thân, ít nhất hiện tại không ai có thể dễ dàng bỏ cô xuống.

Kỷ Phóng hát xong, các thiếu nữ khu vực thí sinh ngồi không yên, kích động muốn hét thật to, "Trời ơi, bản tình ca thật sự rất phiêu, tiểu soái ca vẫn cực kỳ đẹp."

Liễu Giảo cầm lấy microphone cũng có chút kích động, "Thí sinh này thật đẹp trai nha, hát rất tuyệt! Tâm thiếu nữ của tôi sắp bùng nổ rồi."

Tiêu Thần Dật trêu ghẹo: "Ai u, Giảo Giảo động tâm à, muốn tôi nhường cho em không?"

Liễu Giảo: "Anh muốn nhường suất thí sinh cuối cùng cho tôi sao?"

Tiêu Thần Dật: "Em nên nghĩ lại đi, tiểu soái ca này phải dành cho ba nam nhân già chúng tôi mới đúng."

Cố Tứ Lễ phản bác: "Cậu già nhưng tôi không già, hỏi một câu cho các thí sinh phía au, tôi già không?"

"KHÔNG GIÀ!!"

Không khí trong trường quay high đến tận nóc.

Liễu Giảo ghét bỏ trợn trắng mắt, đối mặt với Kỷ Phóng vẫn là bộ dáng tươi cười xán lạn, "Bình thường ngoài ca hát, bạn còn có sở thích nào khác không?"

Kỷ Phóng nói: "Kiêu vũ, chơi Jazz, nhảy hiện đại." Hút thuốc, uống rượu, đánh nhau, nhuộm tóc đều thích hết.

Ba nam nhân đều chọn Kỷ Phóng, Kỷ Phóng chọn ngược lại Cố Tứ Lễ.

Kỷ Phóng xuống sân, Khương Khả Dư chuẩn bị lên sân, hai người gặp nhau ở hậu đài.

Cậu đi đến trước mặt Khương Khả Dư, thấp giọng hỏi, "Thấy lão tử hát thế nào?"

Khương Khả Dư nâng nhẹ khoé miệng cười, trêu ngược lại một câu, "Tiểu tỷ tỷ sắp trụ không được này~"

Khương Khả Dư lên sân khấu, ánh đèn chiếu vào khuôn mặt cô, mỹ cảm mê ly. Cô nhẹ giương mắt đen, lông mi mảnh dài nhẹ nhàng run rẩy, cô đứng ở trên sân khấu có vẻ càng thêm loá mắt. Mặt cô chiếu trên màn hình lớn, dường như còn như thấy thanh âm cổ vũ phía dưới, "Nhan sắc thiên thần, tiểu tỷ tỷ đẹp quá đẹp đến vậy sao!!!"

"Khương Khả Dư cố lên!" Đặng Uyển ngây người vì Khương Khả Dư đẹp quá, lúc ở phòng trang điểm đã cảm thấy cô rất đẹp rồi, không ngờ dưới ống kính cũng đẹp y chang.

Khương Khả Dư nghe được giọng của Đặng Uyển, hướng về Đặng Uyển nhẹ nhàng nháy mắt.

"Mũi tên Cupid bắn trúng em rồi, tiểu tỷ tỷ cũng quá đáng yêu luông! Rõ ràng bộ dáng thanh lãng thế mà cũng wink wink với em?!!!"

Đối với một người wink mắt đến tật, Cố Tứ Lễ ho nhẹ, "Mời em bắt đầu biểu diễn."

...🎼

You used to call me on my

You used to, you used to

Yeah

You used to call me on my cell phone

Late night when you need my love

Call me on my cell phone

Late night when you need my love

DÀNH CHO BẠNTra Nữ Công Lược Giới Giải Trí - Chương 39Miễn phí đề cử con số miền bắc

Thêm...

331

83

110

And I know when that hotline bling

That can only mean one thing

I know when that hotline bling

That can only mean one thing

............

Cố Tứ Lễ nhìn Khương Khả Dư, không thể không nói rằng lúc cô cất tiếng hát thật mê người, cô giống nghe cô gái nhỏ không hiểu tình yêu, nhiệt liệt toả sáng rồi lại thanh lãnh cao ngạo. Khương Khả Dư toả ra hơi thở lười biếng mị hoặc, nhưng mang theo chút thiên chân. Cô mang lại cảm giác có chút bất động với những cô gái khác, tựa như đã sớm nhìn thấu hết thảy mà vẫn một mình ở lại nhân gian đứng xem thời cuộc.

Tiêu Thần Dật, "Vì sao lại chọn bài hát này?"

"Vì nó dễ hát."

"......Còn tài năng nào khác có thể thể hiện không?"

"Có ạ, có thể phát một đoạn BUCKLE UP N CHUGGELUCK HEAVEN được không ạ?"

Cách cô nhảy và phong cách ca hát của cô hoàn toàn khác nhau, phần mở đầu này có nhịp điệu mạnh mẽ. Cô nhẹ nhàng nâng tà váy của mình, giơ cao chân.

Phó Sanh bất ngờ nhướng mày, hắn cho ràng vẻ ngoài lạnh lùng như vậy sẽ không nhảy những vũ đạo nhiệt liệt kiểu này.

Khương Khả Dư nhảy xong còn nghịch ngợm kết thúc với tư thế dùng để múa ba lê.

Ba nam nhân đều chọn Khương Khả Dư, Khương Khả Dư nhìn sắc mặt của ba nữ chủ, ừm, không thể nào tốt hơn. Vậy là cô an tâm rồi.

Khương Khả Dư nhàn nhạt lướt qua ánh mắt nóng rực của Tiêu Thần Dật, "Em chọn huấn luyện viên Cố ạ."