Chương 35

Ngày hôm qua mới vừa mưa một trận, không khí oi bức không còn liên quan đến mùi mưa thoang thoảng bay, mặt đời nóng hổi như được tắm nước lạnh. Khương Khả Dư đã dọn vào chung cư mới, mấy ngày gần đây không thiết tìm trêu mục tiêu công lược, từ ngày trước lăn lộn cả một buổi trưa cùng Kỷ Cẩn Yến sau khi trở về toàn thân cô chỗ nào cũng đau, ở nhà ngủ nguyên ngày mới đỡ hơn một chút. Thật đáng sợ, quả thực không nên chọc vào.

Mà trong nháy mắt cuộc thi《 Chào, Thanh Xuân! 》cũng bắt đầu khai máy.

Lần này sân khấu được cải tạo chuẩn bị từ quảng trường chính của công ty giải trí YL, sân khấu thiết kế theo hình tròn, trên đỉnh đầu là từng sợi đèn chiếu tạo cảm giác như một biển sao, đối diện thẳng sân khấu là vị trí của 4 vị huấn luyện viên, còn phía sau họ nữa là vị trí của các thí sinh trong danh sách 100 người được thăng cấp.

Phần quay hình trên sân khấu đã bắt đầu được tổ công tác kiểm tra kĩ, khu vực hậu trường phân rõ nam nữ, phái nữ đều đang không ngừng chỉnh trang và kiểm tra biên độ động tác các kiểu của mình, để tránh lên sân quên động tác.

Khương Khả Dư đến đúng giờ, thí sinh nữ đều quay lại nhìn cô rồi lại cùng nhóm chị em mới quen trò chuyện, có mấy người còn đánh giá cô.

Khương Khả Dư chọn một góc tương đối an tĩnh, đeo tai nghe lên để thẩm nhạc. Đột nhiên bả vai bị chụp hạ, Khương Khả Dư tháo tai nghe xuống quay người lại nhìn.

"Em chào chị, chị còn nhớ em không? Em là nữ sinh hôm nọ đứng bên cạnh chị ở đại sảnh công ty YL, lúc đấy chị đội mũ."

Khương Khả Dư nhớ một hồi, nhận ra nữ sinh trước mặt là ai, đôi thanh mai trúc mã cho cô ăn cẩu lương này. Cô nhàn nhạt gật đầu, "Có việc gì sao?"

Cô gái có chút ngượng ngùng, nói chuyện có chút ấp a ấp úng, "À thì... Em tên là Đặng Uyển, chị... chị thật xinh đẹp a."

Đôi mắt thanh lãnh chợt lóe lên, mắt đào hoa bất ngờ nhếch lên một độ cong mĩ lệ, cô nói: "Khương Khả Dư, cảm ơn."

Đặng Uyển nhìn khuôn mặt Khương Khả Dư nhịn không được đỏ mặt, cô xua xua tay, "Không có gì không có gì... Em đến muộn, mọi người giống như đều tham gia cùng bạn nhỉ, chị đi một mình sao?"

Khương Khả Dư cất điện thoại và tai nghe vào trong túi, "Ừ."

"Em cũng đi một mình, à, không phải, còn có một bạn hàng xóm chuyên khi dễ em nữa, có đều cậu ta là con trai."

Khương Khả Dư: "........." Ồ!

Đặng Uyển: "Chị nhớ cái luật lệ thi đấu không a, hôm nay sẽ đào thải phân nửa thí sinh đấy, em rất khẩn trương luôn."

Ấn tượng đầu tiên Khương Khả Dư đối với Đặng Uyển chính là đơn thuần, thứ hai là nói nhiều. Có điều cô cũng rất ưng, chỉ cần đừng rải cẩu lương cho cô xem là duyệt hết.

Vì thế khó lòng lại được cô tiếp lời, "Đừng khẩn trương quá..."

Tha thứ cho cô, cô thực sự chưa từng nói chuyện phiếm với nữ sinh trẻ tuổi nha. Cũng may Đặng Uyển lảm nhảm không cần đáp lời, cô có thể yên tâm hơn rồi.

Đặng Uyển khẽ mon men tới gần Khương Khả Dư, hơi có chút kích động hỏi, "Chị thích vị Mentor nào vậy? Cả 4 em đều thích! Có điều em thích nhất là giáo sư Phó! Nhìn thầy thật quá ôn nhu aaa!"

Khương Khả Dư: "......" Ôn nhu? Em nhìn từ chỗ nào ra hai từ này vậy?!

"Nhưng mà giáo sư Phó là kim bài biên kịch, trước giờ không có tham gia gameshow, không ngờ Công ty YL có thể mời thầy tới đây, quả nhiên công ty lớn lắm tài."

Khương Khả Dư: "Hắn không tham gia gameshow thì làm sao em biết hắn trông như thế nào?"

Đặng Uyển vẻ mặt không tán đồng nhìn Khương Khả Dư, "Thầy chuyên tham diễn cùng đạo diễn Tiêu nha!! Lúc em mới tới còn trùng hợp gặp được họ! Thầy còn chúc em cố lên! Loại cảm giác này...... chị có thể hiểu không?"

Khương Khả Dư nhìn Đặng Uyển bởi vì hưng phấn không ngừng khoa tay múa chân, cười khẽ, "Ừ, chị hiểu."

Tiết mục đầu tiên chính thức ghi hình, đồ vật của mọi người đều được bảo quản ở tổ tiết mục. Tiếp theo mọi người tiến vào chỗ ngồi, mỗi người đều biểu hiện hết mức trước màn ảnh để tranh thủ làm người xem nhớ kỹ, dù sao hậu kì cũng là cuộc đua nhân khí mà.

Khương Khả Dư trùng hợp đều gặp được "người quen cũ".

Ừ, ngoại trừ Lâm An và Kỷ Phóng - chàng học sinh còn ngồi trên ghế nhà trường chưa tới ra, 3 nữ chủ kia đều tới. Vừa ở phòng nghỉ trong hậu trường cô luôn đứng trong góc nói chuyện với Đặng Uyển nên không chú ý tới bọn họ.

Khương Khả Dư rất có hứng thú nhướng mày, "Nếu tôi nhớ không lầm thì trong tiểu thuyết không có nữ chủ nào tham gia cuộc thi này đúng không 233?"

233, "Đúng vậy, cuộc thi này đã bị sơ lược."

Khương Khả Dư lựa chọn vị trí phía sau cùng, tay chống cằm như suy tư gì, theo sau cười khẽ, "Cảm giác đại khái sẽ xảy ra chuyện vui lắm đây."

"Ngẩn người làm gì thế?"

Khương Khả Dư hoàn hồn, đảo mắt thoáng nhìn, đôi mắt tức khắc sáng ngời. Kỷ Phóng mặc áo sơ mi còn đeo cà vạt, thiếu niên cảm giác thật khác so với mấy dã nam nhân kia, Khương Khả Dư câu môi đỏ gợi lên nụ cười, "Rất tuấn tú, nhưng mà......"

Cô giơ tay duỗi hướng cà vạt Kỷ Phóng dùng sức kéo, cởi thêm hai cái khuy đầu tiên trên sơ mi, cổ áo cũng chỉnh cho hỗn độn, lộ ra một vùng xương quai xanh gợi cảm mê người.

Khương Khả Dư vừa lòng gật đầu, "Như vậy mới lừa được nhiều tiểu tỷ tỷ."

Kỷ Phóng cúi đầu nhìn quần áo của mình, rồi ngẩng lên nhìn chằm chằm đôi mắt Khương Khả Dư, "A, lão tử cần lừa à?"

Dừng một chút cậu lại cười nói, "Anh đây lừa được em chưa? Tiểu tỷ tỷ?"

_________________________________________