Chương 32

Kỷ Cẩn Yến khóe miệng mỉm cười, cúi đầu nhẹ nhàng hôn cánh môi phấn nộn mềm mại, Khương Khả Dư không chịu được việc chỉ đυ.ng chạm nhẹ như vậy, vì thế duỗi đầu lưỡi thăm tiến vào trong miệng Kỷ Cẩn Yến.

Toàn thân Kỷ Cần Yến bị kí©h thí©ɧ một tầng điện lưu, nhiệt tình hôn sâu, đầu lưỡi không ngừng khıêυ khí©h khuấy đảo. Khương Khả Dư ôm lấy cổ hắn, thân thể không tự chủ gần sát lại Kỷ Cẩn Yến.

Nếu trước kia có người nói với Kỷ Cẩn Yến có một ngày hắn sẽ cùng một nữ nhân hôn môi 10 phút cũng không thấy nhàm chán, thì hẳn là hắn sẽ không có khả năng tin. Sự chú ý của hắn trước nay đều đạt ở hiệu suất cao hoàn thành công việc, lên giường cũng như vậy.

Khương Kha Dư bình ổn hô hấp của mình, sờ đôi môi sưng đỏ, trừng mắt nhìn Kỷ Cẩn Yến, "Đã nói không cần hôn, anh vẫn hôn."

Kỷ Cẩn Yến có chút xấu hổ, cầm tay Khương Khả Dư không hé răng.

Khương Khả Dư sẽ không bỏ qua cho hắn nha, hai tròng mắt mỹ lệ mở to nhìn Kỷ Cẩn Yến, làm như ghen túm cà vạt của hắn, "Có phải anh cũng hôn Lâm An như vậy không?"

Kỷ Cẩn Yến theo bản năng liền muốn nhíu mày, nhưng Khương Khả Dư lại buông lỏng tay, cúi đầu nhàn nhạt nói, "Xin lỗi a, lần sau em sẽ không hỏi nữa."

Nhìn bộ dáng Khương Khả Dư khó chịu co vào trong góc, Kỷ Cẩn Yến ôm cô ngồi lên đùi nhẹ giọng dỗ dành, "Không có, chỉ hôn em như vậy."

Khương Khả Dư lộ ra biểu cảm kinh ngạc, "Thật sao? Anh sẽ không gạt em chứ?"

"Không gạt, tôi không thích hôn môi, thật lãng phí thời gian. Em biết một phút của tôi trị giá bao nhiêu tiền không?"

Khương Khả Dư, "........." Ồ, thật xin lỗi, làm phiền lão đại rồi!

Kỷ Cẩn Yến nhéo cằm cô, có chút thất thần khi nhìn vào ánh mắt như ánh bình minh của cô, "Không giống em, tôi thích hôn em, đôi môi em thật ngọt!"

Nói xong lại dán lên môi cô liếʍ mυ"ŧ hạ thân cứng rắn dính sát trên đùi cô không ngừng cọ sát.

Tiểu huyệt bị ma sát phát ngứa hận không thể để nam căn thô to trực tiếp cắm vào, nhưng trên xe vẫn có người mà cô thì không muốn bị người ta xem cảnh làʍ t̠ìиɦ, nữ nhân chống tay nhỏ đẩy Kỷ Cẩn Yến ra, "Đừng, còn có người."

Kỷ Cẩn Yến dừng lại, hắn cũng không ngờ dụ hoặc của nữ nhân này đối với mình lại lớn đến vậy, cư nhiên muốn ở trong xe hung hăng làm cô.

Hắn thấp giọng thở phì phò, dán bên tai Khương Khả Dư, "Không sao, miệng hắn rất kín, đừng sợ. Tiểu Dư, cho tôi được không? Hửm? Tôi không nhịn được."

"Nhưng mà... ta đang ở trong xe, lạ còn đi trên đường!"

Kỷ Cẩn Yến đã vói vào trong quần áo cô quen cửa quen nẻo cởi bỏ nội y của cô, ngón tay xoa bóρ ѵú, lầm bầm, "Hình như lại lớn hơn một chút."

Sau đó hắn mới trả lời Khương Khả Dư, "Yên tâm bên ngoài sẽ không nhìn thấy." Rồi làm như sợ cô nói lời cự tuyệt, trực tiếp dùng miệng ngăn chặn cô gái nhỏ mở miệng ra.

Kỷ Cẩn Yến vén quần áo cô lên, cúi đầu ngậm lấy nhụy châu phấn hồng. Đầu lưỡi thô to xẹt qua núm nhỏ mang theo một cơn rùng mình, Khương Khả Dư không nhịn được ngẩng cổ thiên nga trắng nõn, ưỡn ngực đưa vào miệng nam nhân càng nhiều, trong miệng rên ưm ư, "Không cần liếʍ a~ ưm ưm~ a!!"

Kỷ Cẩn Yến ôm chặt eo nhỏ, một bàn tay to khác bao lấy mông tròn mượt mà đĩnh kiều, làm cô dán chặt lên hạ thân sưng to của mình. Vô thức phát ra tiếng "hừ hừ", hơi thở nam nhân khô nóng, có chút thô nhục gấp không chờ nổi cởϊ qυầи cô ra.

Khương Khả Dư theo động tác của hắn cởϊ qυầи đùi đặt ở một bên, cô cũng vươn tay xoa bóp đũng quần nam nhân, thật lớn, cô kéo khóa xuống, dươиɠ ѵậŧ thô tráng đang gắng gượng nhảy vọt ra, tản ra hơi nóng chọc người.

Cái thô to của nam nhân không đề phòng đập thẳng vào nhục huyệt kiều mềm, môi âʍ ɦộ không ngừng mấp máy phun chất lỏng lên côn ŧᏂịŧ thô tráng, Kỷ Cẩn Yến nhịn không được kêu lên một tiếng, "Tiểu tao hóa chảy nhiều nước thật, vậy muốn tôi làm gì cho em?"

Hai tay Khương Khả Dư ôm lấy cổ nam nhân, hôn chụt một cái trên mặt hắn, lưu lại vài dấu nước miếng, hạ thân còn kẹp côn ŧᏂịŧ nam nhân trước sau cọ sát, ngữ khí kiều kiều mềm mại, "Thân ái, người ta muốn anh a!"

Kỷ Cẩn Yến hưởng thụ sự chủ động của cô gái nhỏ, bất động thanh sắc cố chịu xúc động muốn lập tức mạnh mẽ va chạm tiểu huyệt nữ nhân, bàn tay to vuốt vυ" mềm, tiếng nói khàn khàn, "Em muốn tôi đến nhường nào? "

Khương Khả Dư mị nhãn hàm chứa thủy quang, nghe lời nam nhân nói hận không thể đánh cho hắn một cú vào đầu, đem khơi mào du͙© vọиɠ của lão nương, còn bảo ta hầu hạ anh thoải mái ha? Anh không biết trời cao rồi!!

Mặc kệ trong lòng Khương Khả Dư nghĩ thế nào, ngoài mặt vẫn ngoan ngoãn ghé vào ngực nam nhân cởi bỏ áo sơ mi, lòng bàn tay non mềm lướt qua ngực nam nhân dời đến cơ bụng nóng bỏng, cuối cùng tay nhỏ nắm lấy dươиɠ ѵậŧ thật lớn của nam nhân, ngón tay mảnh khảnh loát động lên xuống, móng tay tựa lơ đãng xẹt qua qυყ đầυ cực đại, côn ŧᏂịŧ run run trong tay nữ nhân, hô hấp thô suyễn ra tiếng.

Khương Khả Dư cười khẽ, vươn đầu lưỡi mềm mại liếʍ vành tai nam nhân, nhẹ nhàng hàm chứa mυ"ŧ vào, hàm răng lại chậm rãi ngậm nó ma động, một bàn tay chỉ lên ngực nam nhân, mỏng tay gảy nhẹ viên đậu đỏ, môi trượt từ lỗ tai xuống cổ lưu lại một dấu hôn ướŧ áŧ, sau cùng thành công ăn viên châu của nam nhân trong miệng, "Thoải mái không?"

Kỷ Cẩn Yến bị cô gái nhỏ khıêυ khí©h gân xanh đã sớm bạo khởi, hắn cảm giác như hắn không phải hưởng thụ mà là đang chịu tội mới đúng.

Đang chuẩn bị đem cô gái nhỏ ấn vào trong ngực mạnh mẽ trừng phạt, tiếng chuông điện thoại đột ngột vang lên.

A, là ca khúc tình yêu Lâm An chọn nè :)))

Kỷ Cẩn Yến mắt nhìn điện thoại lại nhìn nữ nhân cười như không cười đang xoa bóp mệnh căn tử, cố nhịn không lấy tay đỡ trán.