Chương 2

......

Khương Khả Dư chưa có bước ra ngoài cửa đã nghe được tiếng hai người đàn ông cãi nhau. Tình huống gì đây?

"Tinh! Kiểm tra mục tiêu thứ nhất, Kỷ Cẩn Yến, mời ký chủ tiến hành công lược, giá trị sinh mệnh của cô còn 5 phút."

Khương Khả Dư nghe thấy âm thanh của người máy nói chuyện, nháy mắt trở nên cảnh giác, "Cậu là ai?"

"Hệ thống công lược 233 vì cô phục vụ, ký chủ đã gặp tai nạn xe mà bỏ mình, hiện tại cô đang ở trong thế giới tiểu thuyết đam mỹ 《 Tiểu trợ lý tri kỷ của tổng tài cao lãnh》. Mời công lược nam chủ Kỷ Cẩn Yến để nhận giá trị sinh mệnh. Ký chủ có thể giao tiếp với tôi qua ý nghĩ."

"Chờ chút..."

"Giá trị sinh mệnh đếm ngược còn 3 phút, nhận được độ hảo cảm của nam chủ Kỷ Cẩn Yến. Hiện tại độ hảo cảm của nam chủ: -7, thấp hơn -10 ký chủ sẽ tự động tử vong."

Sâu trông nội tâm Khương Khả Dư đều không hề gợn sóng, thậm chí có chút buồn cười, cô không biết cái hệ thống này là thứ gì, nhưng cô không có đạo lý vừa sống lại lần nữa đã chết. Cô nhìn xuống váy ngủ tơ lụa hai dây liền thấy da thịt tuyết trắng non mềm lõa lổ trước mắt, trên đó vẫn còn dấu vết bị người yêu thương, vừa nhìn đã biết tối hôm qua đã có trận đấu kịch liệt như thế nào.

Khương Khả Dư nhìn ra ngoài, hỏi hệ thống, "Thân phận của thân thể này là ai?"

Hệ thống 233: "Khương Khả Dư, 29 tuổi. Là một tiểu minh tinh tuyến mười tám mới vào giới giải trí. Hôm nay là ngày nam chủ Kỷ Cẩn Yến và trợ lý nhỏ của hắn cãi nhau, sau khi say rượu đã cùng cô xảy ra tình một đêm."

Khương Khả Dư liếʍ môi, "Ừ, rất có ý, tên nguyên chủ giống tôi."

Khương Khả Dư vừa mới bước ra cửa liền gặp phải nam chủ Kỷ Cẩn Yến mới cùng cô lăn giường tối qua. Ăn uống đúng chất, lớn lên có khí chất lãnh khốc kiêu căng, ngũ quan tuấn lãng, cho dù hiện tại đang trong trường hợp bị bắt gian nhưng tượng đài cao lãnh của tổng tài vẫn vươn cao sừng sững không ngã.

Khương Khả Dư đi ra không động tĩnh để cho hai người họ cãi nhau. Lâm An xoay người lập tức nhìn thấy dấu vết trên da thịt Khương Khả Dư, sắc mặt nháy mắt trắng bệch, đôi mắt hạnh như muốn tràn ra nước mắt.

Kỷ Cẩn Yến đau lòng khi thấy bộ dáng này của Lâm An, cầm lòng không được ôm chặt Lâm An, con ngươi lạnh băng quét qua Khương Khả Dư, "Ai cho cô ra?"

Khương Khả Dư dò hỏi 223, "Cái cô Khương Khả Dư này chết có thảm lắm không?"

Hệ thống 233: "Đúng vậy, cả người bị rút gân tay gãy gân chân, sau đó bị luân gian tới chết."

"Chậc chậc chậc, thật thảm. Chắc là do người đàn ông đáng thương hề hề này làm đi."

Hệ thống 233: "... Đúng vậy. Ký chủ thực sự sắp chết."

Khương Khả Dư nhìn hai người ôm nhau trước mặt, vẻ mặt như gãi đúng chỗ ngứa xoẹt qua tia kinh ngạc, sau đó chân tay luống cuống che đậy da thịt lỏa lồ, âm thanh nhu nhược mang theo tia khàn khàn, "Cẩn Yến, thật xin lỗi..."

Lâm An nghe thấy cái tên quen thuộc, lập tức đẩy Kỷ Cẩn Yến ra chất vấn, "Anh biết cô ta?"

Kỷ Cẩn Yến nhìn Khương Khả Dư, một đôi mắt đào hoa phiếm hồng hàm chứa nước mắt, ngón tay bất an gắt gao nắm chặt, môi đỏ hơi mở, hai tay mảnh khảnh che chở cho da thịt trắng tinh bị lộ, thoạt nhìn như chú thỏ bị kinh sợ, ủy khuất ba ba. Hai chân nhỏ non nớt không mang giày, ngón chân co lại vì sợ hãi có vẻ rất đáng yêu. Kỷ Cẩn Yến thu hồi ánh mắt, đứng trước mặt hắn là Lâm An nổi nóng, nhíu mày nhưng vẫn ôn nhu nói, "Không biết. Tiểu An, chúng ta trở về rồi nói tiếp được không."

Khương Khả Dư nghe được một câu không quen biết từ Kỷ Cản Yến, hốc mắt xoát một chút nước mắt liền rơi, âm thanh khô khốc nói với người đàn ông thanh tú Lâm An, "Thật xin lỗi, tôi vì thấy Kỷ tổng uống say nên mới mang hắn đến đây, anh không nên trách hắn."

Hệ thống 233: "Độ hảo cảm của Kỷ Cẩn Yến: 1%."

Kỷ Cẩn Yến còn chưa nói gì, Lâm An đã đến trước mặt Khương Khả Dư, khuôn mặt thanh tú vặn vẹo, giọng nói ẩn chứa khinh miệt, "Cô là một tiểu minh tinh đi, bò từ giường này đến giường khác. Cô muốn cái gì? Tài nguyên? Tiền?"

Khương Khả Dư sợ hãi lui về phía sau, "Không, không phải."

Lâm An lại thoáng nhìn qua dấu vết hoan ái trên người cùng đôi môi đỏ hơi sưng, khó thở giơ tay tát Khương Khả Dư, "Tiện nhân!"

Khương Khả Dư híp mắt, thuận thế ngã về phía sau giá đỡ rượu, "Phanh" một tiếng vang lớn, mảnh thủy tinh vỡ rơi vào người Khương Khả Dư.

Hệ thống 233: "Ký chủ! Cô không sao chứ? 233 đã giúp ngài giảm bớt giá trị đau đớn tới thấp nhất."

Khương Khả Dư rũ mắt nhếch môi đỏ, "Không có việc gì."

Kỷ Cẩn Yến bước nhanh đến bên người Khương Khả Dư muốn đỡ cô lên, lại bị Lâm An nắm lấy tay áo, "A Yến, thật xin lỗi, em chỉ là quá tức giận, em không nghĩ sẽ đánh cô ấy. A Yến, cô ấy sẽ không có việc gì chứ?"

Kỷ Cẩn Yến nhìn vẻ mặt lo lắng sợ hãi của Lâm An khi kéo tay áo hắn, hắn lại mềm lòng, xoa xoa tóc anh ta an ủi, "Không có việc gì, chỉ là một tiểu minh tinh mà thôi, tôi sẽ cho người tới xử lý."

"Ký chủ, có người tới! Tinh, kiểm tra mục tiêu số hai, Cố Tứ Lễ, mời ký chủ tiến hành công lược."