Chương 8

Trời đã về khuya, ánh đèn đường vàng vọt, con hẻm về khu trọ trở lên heo hút và vắng vẻ người qua lại. Cơn mưa phùn làm cho không khí càng trở lên ảm đạm, bóng dáng Thanh lẻ loi đi về giữa đêm khuya thanh vắng.

Cuộc sống của Thanh vốn vất vả từ thuở thơ bé, cô khó khăn lắm mới xin được một công việc làm thêm ở gần trường theo học, công việc mà cô xin được phải thường xuyên về khuya. Cho nên mọi sinh hoạt cá nhân đều diễn ra khi xóm trọ đã vắng tiếng người.

Đến đây thì Đại đã hiểu vì sao khi anh mới dọn đến, âm thanh vang vọng trong đêm chính là tiếng nước chảy róc rách. Đã khiến cho anh có đôi lần hoang mang.

Con đường từ bến xe buýt về đến khu trọ phải đi qua khu đất dự án bỏ hoang đã lâu. Nhìn khung cảnh như thế Đại bỗng thấy rùng mình, có phần sợ hãi. Có lẽ, nếu không phải vì theo đuổi công việc để kiếm tiền, chắc Thanh cũng không có đủ can đảm để về qua con đường này khi trời đã về đêm.

Thanh với vẻ bề ngoài xinh xắn, thư sinh đã khiến cho không ít gã trai buông lời bông đùa với cô. Đầu con hẻm có Thành - Con của bà Hương là chú ý đến cô nhiều nhất, anh biết đến Thanh khi cô tìm đến xin vào rửa bát cho quán bún nhà anh nhưng đã đủ người nên mẹ anh không có nhận cô vào làm nữa.

Ngay từ lần đầu bắt gặp Thanh ở quán thì Thành đã đem lòng quý mến cô. Mỗi lần Thanh đi học qua là anh đều tìm cơ hội để có thể trông thấy cô, một ngày không được nhìn thấy Thanh là lòng anh bồn chồn, đứng ngồi không yên.

Thanh đang rảo bước cho kịp giờ học thì trời bỗng đổ mưa như trút. Cô vội vàng núp dưới mái hiên quán bún nhà Thành, gió tạt nước mưa khiến cô ướt như chuột lột và run lên từng hồi. Bỗng có một chiếc ô đưa ra che mưa cho cô:

- Em vào trong nhà trú tạm, đợi ngớt mưa rồi hãy đi tiếp. Trời chắc mưa còn lâu đó.

- Ah, mà em tên Thanh nhỉ?

Tình huống này có hơi bất ngờ khiến Thanh luống cuống:

- Vâng, mà sao anh biết tên em hay vậy?

- Chả là hôm em đến quán nhà anh xin việc anh có nghe em và mẹ anh nói chuyện mà.

Nói rồi, Thành khẽ chìa ô ra che cho Thanh như hối thúc cô mau vào nhà.



- Còn anh tên Thành.

Cũng kể từ hôm đó, cả hai người đều dành cho nhau cái nhìn khá thiện cảm.

Thành biết Thanh thường xuyên đi làm về trễ nên anh thường nán lại quán để đợi cô về ngang qua nhà và làm cho cô một tô bún nóng hổi mang về. Lâu dần, Thanh cũng cảm nhận được tình cảm mà Thành dành cho cô, tình cảm của hai người từ đó nảy nở và ngày càng trở lên thắm thiết.

Cấm cản không được nhiều lần bà đã tìm cơ hội gặp Thanh để nói rõ quan điểm của bà về mối quan hệ giữa Thanh và con trai bà.

- Tôi nói để cô biết, cái thứ quê mùa tỉnh lẻ như cô đừng có mơ mà bước chân vào cái nhà này.

- Con xin bác, xin bác hãy chấp nhận tình cảm của chúng con. Chúng con yêu nhau thật lòng mà.

- Cô đừng có mơ, hãy buông tha cho con trai tôi. Tôi phải quỳ xuống xin cô hay sao.

Thanh nhìn thái độ cương quyết của bà Hương mà quỳ sụp xuống, nắm lấy tay bà Hương van lạy.

- Cô hãy buông tha cho con trai tôi, tôi sẽ đưa cho cô một khoản tiền để cô có thể đảm bảo cuộc sống sau này.

Nghe bà Hương nói vậy, lòng tự trọng trong Thanh trỗi dậy, tình cảm thiêng liêng của cô dành cho con trai bà chỉ có thể được đong đếm bằng tiền bạc hay sao.

Cô vừa lấy vạt áo lau vội hàng nước mắt vừa đứng dậy lủi thủi rời đi. Chứng kiến cảnh đau lòng này, mà trái tim cảm thấy nhói đau, đôi mắt bà Hương nhoè đi từ lúc nào không hay.

Biết chuyện bà Hương gặp gỡ và gây sức ép lên Thanh để cô rời xa Thành, anh hết sức đau buồn.



- Tại sao mẹ lại có thể làm như thế? Tại sao vậy mẹ.

Bà Hương cũng chỉ biết im lặng, trầm tư hồi lâu. Mà thút thít khóc.

- Mẹ chỉ muốn tốt cho các con mà thôi.

- Mẹ muốn tốt cho chúng con mà mẹ lại lamg như thế sao?

Nói rồi Thành quay lưng bỏ đi, thật lòng nhìn mẹ anh khổ tâm như thế anh cũng không đành lòng, nhưng hơn cả vẫn là tình yêu anh dành cho Thanh.

Tình yêu của họ mỗi ngày một lớn dần theo thời gian, bà Hương bất lực trong việc ngăn cản chuyện tình cảm của hai người. Nên đành tìm đến hai gã thanh niên trong khu phố.

- Hai cậu hãy tìm gặp con bé Thanh, làm sao đó để con bé rời xa con trai tôi. Tôi nhắc lại, chỉ được hăm dọa, không được làm tổn thương đến con bé.

- Bà cứ yên tâm, chúng tôi sẽ làm tốt công việc được bà thuê.

- Bao nhiêu tiền cũng được, miễn là con bé Thanh nó không còn liên quan gì đến con trai tôi.

- Được thưa bà.

Hai gã thanh niên nhận tiền rồi rời đi và âm thầm lên kế hoạch thực hiện..

- Góc bình yên -

https://dembuon.vn/threads/tra-lai-ten-cho-em-goc-binh-yen.72835/