Chương 1.2

"Tại sao vậy?"

"Bởi vì" Hắn cúi người, liếʍ môi dưới "Tôi rất đắt hàng"

Khi đó Thư Uyển sửng sờ, cho ràng hắn là muốn dựa vào thân thể của chính mình để đổi lấy tài nguyên, tuy rằng trong mắt không có khinh thường, nhưng cũng không có như lúc đầu khẩn trương như vậy.

Cô giật môi, muốn nói cho hắn biết, phía sau co đều là phú quý, hắn có thể đổi lấy tài nguyên bằng hắn dốc sức làm nhiều năm.

Nhưng tiếc là cô chưa kịp mở miệng Tạ Trạch Thừa đã rời đi, chỉ còn vương lại mùi hương sạch sẽ.

Cô lúc ấy thầm nghĩ, thật đáng tiếc.

Về phần đáng tiếc cái gì, cô cũng không rõ.

Kẻ có tiền thế giới vui vẻ rất nhiều, Thư Uyên rất nhanh đem hắn quăng sau đầu chỉ khi các chị em nói về hắn cô mới nhớ đến tính công kích tuyệt đối đầy câu dẫn, còn có mùi hương khiến người ta an tâm.

Hai chị em oán trách cô vì không xin được phương thức liên lạc của thiếu niên ấy.

Thư Uyển vốn muốn giải thích, nhưng cuối cùng cô vẫn không nói mọi chuyện đã xảy ra.

Không hiểu sao cô không muốn hắn bị hội chị em trước mặt khinh dễ.

Về sau, cô nghe được tên của Tạ Trạch Thừa là vào một bữa tối của gia đình.

Vào thời điểm đó, người mới ngày nào đã là đại nhân vật khiến đại gia tộc kiên kỵ.

Thư Uyển không bao giờ ngờ rằng một ngày nào đó cô và Tạ Trạch Thừ sẽ gặp lại nhau, mà còn là trong tình huống như bây giờ.

“Tạ Trạch Thừ,” Nhớ lại khiến cô đột nhiên im bật, cô che đôi gò má ửng hồng, giọng điệu hiếm thấy mềm mại, “Anh giúp em nhé?”

Cô ấy không có gia thế tốt mà còn có ngoại hình tuyệt sắc, bây giờ lại mềm nhũn, ngược lại khiến trái tim nhiều đàn ông rung động.

Tạ Trạch Thành đứng dậy đi tới trước mặt cô: "Lần đầu tiên gặp mặt, Thư tiểu thư, cô còn nhớ tôi đã nói gì không?"

“Nhớ.” Cô không hiểu sao bây giờ anh lại muốn nhắc chuyện cũ, “Anh rất đắt.”

"Tôi bây giờ cũng như vậy, tôi rất đắt, ba phần côt phần Thư Gia tôi không thích."

Khuôn mặt của Thư Uyển trở nên tái nhợt.

Có bao nhiêu người đổ xô đi tranh giành cổ phần của Thư gia, đừng nói ba phần, thậm chí chỉ là 0,01 phần cũng tranh giành, nhưng anh ta lại nói không thích?

Là ăn nhiều như vậy?

Thư Vạn: "Vậy ngươi muốn bao nhiêu?"

“Tôi không muốn cổ phiếu,” Hắn dùng ngón trỏ nâng cằm cô “Chỉ là tôi không làm hàng giả, trong ba tháng đó em sẽ là bạn gái thực sự của tôi.”