Phiên ngoại 3: Tập thể dục (H)

Món chính lên sàn nè quý vị! Thuyền Mạc tổng và Du thư ký đâu ta?

Chap này tặng cho bạn @Dii_LEGGO

**************************

Một buổi sáng tươi đẹp, luôn bắt đầu bằng những buổi tập thể dục để rèn luyện sức khỏe. Nhã Đường khẽ mở mắt, đưa tay che khuất ánh nắng chói chang đang cố gắng len lỏi qua khung cửa tiến vào bên trong tinh nghịch. Quay đầu sang bên cạnh, Tuyệt Nghi vẫn đang chìm trong mộng đẹp, sắc mặt hài hòa, khóe miệng thỉnh thoảng lại vươn lên biểu thị đã gặp được giấc mơ ngọt ngào. Nhã Đường mỉm cười, chống tay nghiêng mình nhìn ngắm dung nhan ái nhân, cô nâng tay phác họa từng đường nét khuôn mặt Tuyệt Nghi

"Sao lại có người hoàn hảo đến như vậy chứ!"

Được một lúc, Nhã Đường lẩm bẩm đùa giỡn, ngón trỏ cùng vừa vặn chạm đến môi mỏng của người kia, cô vén tóc mai, cúi xuống điểm một nụ hôn thật nhẹ trên khóe miệng Tuyệt Nghi

"Tiểu bảo bối, trời vừa sáng đã muốn chiếm tiện nghi của tôi có phải tối qua vẫn không đủ làm em thỏa mãn hay không?"

Tuyệt Nghi cười tà, hai mắt mở to đầy phấn khởi, xoay người đè Nhã Đường xuống dưới thân. Lại nói lúc này Mạc tổng thật rất thỏa mãn, đêm qua, nếu cô không cưỡng ép người bên dưới không được mặc lại đồ, còn hùng hồn chứng minh rằng

"Khoa học đã nói ngủ nude rất tốt cho sức khỏe, tôi là vì lo cho em"

Nếu không bây giờ chắc chắn sẽ phải tốn thêm thời gian cởi ra từng thứ một. Nhã Đường không ngờ mọi thứ tiến triển vượt qua tầm kiểm soát, vội vã vùng vẫy, nhưng Mạc tổng lại nhanh hơn một bước, đem nơi mẫn cảm nhất của Nhã Đường khıêυ khí©h, nhanh chóng khiến cô buông khí giới giương cờ trắng

"Nghi…em còn mệt…"

"Hửm?"

Tuyệt Nghi ngậm lấy lỗ tai bé nhỏ của Nhã Đường, gian xảo đưa lưỡi đảo quanh, bàn tay cũng đã nhanh chóng mò đến gò núi mềm mại nhẹ nhàng nắn bóp. Nhìn thấy sắc mặt lão bà bé nhỏ của mình ửng hồng, Tuyệt Nghi nheo mắt, rời khỏi lỗ tai một đường đi xuống tìm kiếm môi mềm mà gặm nhấm.

"Ưm…mm.."

Bị Tuyệt Nghi tấn công bất ngờ, Nhã Đường hô hấp có chút khó nhọc, vừa mở miệng hít lấy chút không khí đã bị Tuyệt Nghi thừa cơ công thành, lưỡi mềm xông vào khoang miệng điên cuồng càn quét, còn dụ dỗ cái lưỡi rụt rè cùng mình nhảy lên bản nhạc sinh động. Cơ thể vốn chưa quên được kí©ɧ ŧìиɧ đêm qua, đến nay vẫn còn mẫn cảm, lúc này bị trêu chọc Nhã Đường khó nhịn mà hùa theo ham muốn của người bên trên. Tuyệt Nghi rời khỏi mật ngọt, ngẩng đầu quan sát thân thể không một mảnh vải của lão bà, ửng hồng đầy mê hoặc, Tuyệt Nghi đưa tay đặt lên đồi núi, mạnh tay nắn bóp thành đủ mọi hình dạng, ép đến viên châu ngọc trước ngực không chịu nổi đả kích vểnh cao, cô cúi đầu, ngậm lấy hạt đậu bé nhỏ vào miệng, tà ác dùng lưỡi liếʍ lộng. Nhã Đường cùng lúc bị sung sướиɠ và đau đớn tập kích, thanh âm vốn đang kiềm chế cũng bị bức thốt ra

"A…a…..Nghi…em…um…"

Hoa huyệt bên dưới vô thức tiết ra vô số mật hoa, phút chốc tràn ngập khắp căn phòng, Tuyệt Nghi càng như thú dữ mất đi thuần hóa, bàn tay trên ngực chẳng biết từ lúc nào đã dừng trước động khẩu ẩm ướt.

"Đêm qua đã 5 lần…đừng mà"

Nhã Đường mím môi, nắm lấy bàn tay mang ý định xâm chiếm u cốc của mình, thẹn thùng nói. Tuyệt Nghi dừng mọi động tác, ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào Nhã Đường, thanh âm hơi khàn hỏi

"Em không muốn sao?"

"Có chút mệt mỏi…"

"Em biết không? Em không những không cự tuyệt tôi, mà những nơi này cũng luyến tiếc tôi"

Tuyệt Nghi nheo mắt, tay như cơn gió mang theo khí nóng dịch chuyển trên từng tất da thịt mềm mại, nhân lúc Nhã Đường vì ngượng mà mất phỏng bị, Tuyệt Nghi nắm lấy eo cô, lật cô nằm sấp trên giường. Cặp mông tròn trịa trắng nõn như hai chiếc bánh bao to lớn hiện rõ trước mắt dã thú, Tuyệt Nghi đưa tay bóp lấy một bên, tay còn lại mơn trớn trên tấm lừng trần của Nhã Đường, nghiêm túc trình bày

"Tô Dật có nói với tôi, tư thế này sẽ khiến lão bà các em thích thú"

Dứt câu, Tuyệt Nghi đã đem hai ngón tay chen chúc vaò động khẩu ướt đẩm, điên cuồng mà luật động, từng thớt thịt ấm áp như có linh tính, đem ngón tay của Tuyệt Nghi ép đến đau, nhưng bù lại đưa đến cho Nhã Đường kɧoáı ©ảʍ chưa từng có

"Á….chậm lại…Nghi….quá nhanh….đừng sâu như vậy…á…a…ưm…"

Nhã Đường liều chết đem mặt chôn trong gối, nhưng vẫn không cách nào ngăn cản được thanh âm đầy kiều mị, Tuyệt Nghi nghe thấy rõ ràng tiếng rêи ɾỉ nỉ non của Nhã Đường, động tác ra vào của cô càng thêm mãnh liệt. Ngay lúc Nhã Đường sắp đạt đến cao trào, Tuyệt Nghi lại đem tay rút ra, cảm giác kɧoáı ©ảʍ sắp đến đột nhiên biến mất, khiến Nhã Đường mất mát, thân thể vặn vẹo khát cầu. Bờ mông căng tròn như cố ý lắc lắc tỏ vẻ không hài lòng, một chút lại một chút nhích gần về phía Mạc tổng. Tuyệt Nghi vui vẻ, khóe miệng cũng sắp kéo đến mang tai, cô nắm lấy tay của Nhã Đường kéo cô ngồi dậy, để cô quỳ trên giường, đem hạ thể hiện rõ trước mắt mình, Tuyết Nghi cúi xuống mυ"ŧ mạnh hoa huyệt đang ngập tràn mật hoa

"Aaa…Nghi…thật tuyệt….cho em…"

Nhã Đường bị du͙© vọиɠ dẫn dắt, run rẩy cầu xin. Mùi hương của dịch thủy tiết ra như lượng thuốc kí©h thí©ɧ cực mạnh, như muốn bức điên Tuyệt Nghi, cô tham lam đưa lưỡi tiến sâu vào mật động, ngón tay đáp trên hạt đậu nhỏ bên ngoài hung hăng chà đạp. Nhã Đường như thuyền nhỏ bị từng đợt sóng cuốn lấy, trải qua hết cao triều này đến cao triều khác, giọng nói đã khàn đi nhưng cô vẫn không thể ngừng rêи ɾỉ. Tuyệt Nghi thỏa mãn đem lưỡi thu về, hai ngón tay lại tiếp tục tiến lên thay thế vị trí, thúc mạnh vào động khẩu, mạnh mẽ di chuyển

"Nghi….quá nhiều…chậm lại…em không chịu nổi…"

"Em thật sự muốn tôi chậm lại sao?"

Tuyệt Nghi mỉm cười, đưa tay đánh một cái lên cặp mông quyến rũ của cô. Nhìn chúng lắc lư theo nhịp điệu luân động của cô, thật sự khiến cô muốn đánh thật mạnh! Nhã Đường hoàn toàn mất khả năng tự chủ, hai chân quỳ gối, hai tay chống lên giường con người nghênh đón từ hành động của Tuyệt Nghi. Mạc tổng hai ngón tay điên cuồng ra vào động khẩu, tay kia lại luồn lên phía trước chụp lấy khối mềm mại mà chơi đùa. Nhã Đường đối diện với thèm khát điên cuồng của lão công nhà mình thật sự vô phương chống đỡ, cả thân thể cô mệt mỏi nằm dài ra giường, chỉ còn cặp mông dưới sự khống chế của Tuyệt Nghi vẫn phải vểnh cao

"Nghi…nghi…..em…ra….á..!"

Nhã Đường run rẩy nắm chặt lấy grap giường, dịch hoa nóng bỏng tràn ra bên ngoài, quấn lên tay của Tuyệt Nghi. Mạc tổng vẫn không có ý định dừng lại, tay vẫn để yên trong mật động, tay kia nắm lấy vai Nhã Đường giúp cô trở về tư thế cũ. Tuyệt Nghi áp lên trên, bàn tay du ngoạn trên đồi núi cao ngất, thỉnh thoảng lại đem viên hồng ngọc trước ngực bóp chặt. Nhã Đường hô hấp khó nhọc, yếu ớt chống chọi nanh vuốt của Tuyệt Nghi, nhưng kết quả vẫn là cúi đầu quy phục. Hai ngón thành ba, Tuyệt Nghi như con thú dữ bị bỏ đói, hung hăng chén sạch thịt của con mồi thơm ngon, dịch hoa tiết ra như suối, khi di chuyển, ngón tay va chạm tạo ra thanh âm da^ʍ mỹ. Ba ngón tay khó khăn di chuyển bên trong động khẩu chật hẹp, Tuyệt Nghi cũng không ngần ngại, thúc sau lại mạnh hơn thúc trước, cơ hồ muốn đem hạ thân mở rộng hoàn toàn

"Nhã Đường, em xiết tôi thật chặt! Bên dưới của em dường như muốn cắn nuốt ngón tay của tôi!"

Tuyệt Nghi ở bên tai của Nhã Đường thốt ra những lời lẽ khıêυ khí©h, làm bé nhỏ Đường nhi da mặt vốn mỏng bị thiêu đốt đến hồng thấu, hạ thể cũng theo đó kẹp chặt dị vật. Tuyệt Nghi hưng phấn gầm nhẹ, cúi người đoạt lấy môi của Nhã Đường, hai người môi kề môi, trao đổi mật ngọt cho đối phương, Nhã Đường như có được phao cứu sinh cuối cùng, hai tay vòng quanh cổ của Tuyệt Nghi kéo cô xuống môi lưỡi quấn quýt.

"Ưmm….aaaa….mm"

Hoa huyệt mãnh liệt co rút, Tuyệt Nghi đem ba ngón tay thu lại , kéo theo vô số mật dịch ồ ạt tràn ra. Nhã Đường mệt mỏi cả thân thể mất hết sức lực, mặc cho Tuyệt Nghi bên trên đang muốn âm mưu chuyện gì. Nhìn lão bà yếu ớt dựa vào lòng mình, bộ ngực mềm mại phập phồng như cây kim đâm chích vào điểm yếu của Tuyệt Nghi. Cô nằm xuống, ôm lấy giai nhân trong lòng

"Đường nhi, em có đói không?"

"Có một chút…."

"Em mệt như vậy, để tôi làm bữa sáng đưa đến tận giường cho em có được không?"

"Được đó!"

"Nhưng tôi cũng mệt, cũng đói đến mức không ngồi dậy nổi. Tôi ăn trước một chút rồi đem bữa sáng cho em nhé"

"Ừm…Nghi ăn trước đi, ăn nhiều một chút đừng để bị đói!"

"Vậy cảm ơn bảo bối!"

Nhã Đường vốn cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng mệt mỏi quá độ khiến cô không muốn suy nghĩ nhiều, ầm ừ vài câu liền muốn ngủ, nào ngờ Mạc tổng bật dậy, xoay người lại áp lên cô, hai tay công kích nắm lấy ngực mềm xoa nắn liên tục, như muốn tạo mọi kiểu dáng

"Nghi..Nghi bảo ăn sáng mà…."

"Đúng rồi, bảo bối còn nói tôi phải ăn nhiều một chút, vậy tôi sẽ cố gắng đây!"

Tuyệt Nghi cong môi, cười tươi như gió xuân, sao đó liền cúi đầu, chăm chỉ mυ"ŧ liếʍ mỹ vị của nhân gian, Nhã Đường nghẹn lời, muốn ngăn cũng không có sức, đành mặc kệ để người kia muốn gì được đó. Mạc tổng đem tay chen giữa hai chân, trêu chọc nụ hoa mẫn cảm vốn đang rỉ nước. Nhã Đường bám chặt lưng của Tuyệt Nghi, vô thức đem móng tay cắm sâu tạo ra những đường đỏ ửng bắt mắt, mà bên dưới Tuyệt Nghi cũng hôn lây hôn để mỗi nơi cô đi qua để lại vô số ấn ký đỏ sậm đẹp mắt. Ba ngón cùng lúc tiến vào động khẩu, không ngừng nghỉ một phút giây nào điên cuồng luật động, mỗi lần đều nhắm đến nơi sâu nhất thúc vào, hận không thể ở mãi trong đó. Nơi nhạy cảm nhất không ngừng bị Tuyệt Nghi khıêυ khí©h, hai chân của Nhã Đường sắp mềm nhũn nhưng vẫn bị sự mạnh mẽ của Tuyệt Nghi cuốn theo sóng tình

"Không được…Nghi…em chịu không nổi….lấy ra đi…hức..aa….ưʍ.."

Nhã Đường nói mà như sắp khóc, bị tìиɧ ɖu͙© làm điên đảo, sung sướиɠ bức đại não cô dường như muốn tê dại. Tuyệt Nghi nâng một chân Nhã Đường gác lên vai mình, tư thế khiến cô dễ dàng nhìn thấy rõ sự chuyển động của mình. Nhã Đường không còn sức lực, chỉ có thể ngâm nga rêи ɾỉ, mặc cho sự sung sướиɠ chèn ép hết tất cả lý trí. Mãi đến khi, Nhã Đường mãnh liệt co rút, hạ thể tràn ra dòng suối dịch thủy, triệt để ngất đi, Tuyệt Nghi mới thỏa mãn thu tay. Bước vào phòng tắm, Tuyệt Nghi nhúng lấy khăn nóng, ôn nhu giúp Nhã Đường vệ sinh hạ thể. Cầm lấy đồ ngủ trong tủ, mặc vào cho ái nhân, Mạc tổng làm ổn hết thảy liền nhấc chân leo lên giường, ôm lấy Nhã Đường, kéo chăn che kín cho cả hai, hạnh phúc chìm vào mộng đẹp một lần nữa

***Ta là phân cách tuyến***

Tác giả : Hơ hơ, vậy là xong món chính rồi nha, còn một phiên ngoại nữa thôi, cho tớ thấy cánh tay của các cậu nào!!