Chương 4: Người đàn ông mặc vest đen

.

.

.

Cuối cùng, ngày diễn ra sự kiện của tập đoàn đá quý BeUD đã đến. Từ sớm, mọi người đã chuẩn bị trang hoàng đầy đủ cho đại tiệc này. Tất cả mọi thứ, từ các bóng đèn nháy, cho đến những chiếc ly chiếc cốc đều được chuẩn bị thật kĩ lưỡng. Nhân viên sự kiện trong tập đoàn, học vấn không cao, nhưng ngần nấy thời gian từ lúc tập đoàn mới được thành lập, họ đã có đủ kinh nghiệm để hiểu những buổi tiệc lớn như thế này, nhất định không được có sai sót.

"Tất cả chú ý!" tiếng của một người thư kí vang lên, theo sau là một người đàn ông mặc vest đen lịch lãm, khuôn mặt góc cạnh, hài hoà đến từng chi tiết. Ánh mắt phượng dài kiên quyết khiến người ta không khỏi sợ run.

"Chủ tịch!" tất cả đồng thanh.

"Mọi người biết nên làm gì cho bữa tiệc tối nay rồi chứ?"

"Vâng thưa ngài"

"Được, nếu tối nay có trục trặc xảy ra, mọi người biết nên đi đâu rồi chứ??"

"Vâng" ai nấy đều đổ mồ hôi lạnh. Cái mỉm cười của chủ tịch lúc này thực.......nguy hiểm.

***

"Này nhóc, tối hyung không đi đến đó cùng em được!!" Mặt Yoongi bí xị. "Vì hyung bận nên phải đến muộn hơn một tẹo."

"Thế à, vậy hyung cứ đi lo công chuyện đi, em tự vào được mà!!" cậu mỉm cười tự tin.

"Thật không đấy?? Sẽ không bị lạc chứ??"

"Hyung này! Em nhỏ hơn huyng thật nhưng cũng đâu đến nỗi ngây ngô như trẻ bốn tuổi. Làm sao lạc được!"

"Nhưng mà....."

"Hyung yên tâm đi, em lớn rồi mà!! Thôi chị stylist gọi, em đi đây!!" nói xong cậu liền phóng nhanh ra cửa.

"Ơ.......thằng nhóc này, em còn chưa đến đó bao giờ. Lại còn không chịu nghe lời!"

***

"Chị à, bộ này đã là bộ thứ 5 rồi đó!!" Jungkook bước ra từ phòng thay đồ, vẻ mặt khóc không ra nước mắt. Nửa tiếng trôi qua, cứ liên tục bị xoay như chong chóng.

"Cố lên em, chị cũng có muốn đâu chứ. Nhưng đây là buổi tiệc quan trọng nên CEO bảo phải chuẩn bị cho em thật tốt." chị stylist trên tay lại cầm lên mấy bộ đồ nữa.

"Đừng mà, hay chúng ta chọn đại bộ nào đi. Thay ra mặc vào cũng vất vả lắm chị xinh đẹp à!" mặt Jungkook nhăn nhó đến độ khó coi.

"Xì! Cũng tại em cả đấy, ai bảo mặc bộ nào cũng đẹp, hại chị không biết chọn cái nào là tốt nhất!"

"Thôi được rồi, theo em thấy thì bộ này được nhất nè." cậu giơ bộ màu trắng ra trước mặt.

"Không, chị thấy cái này được hơn" stylist giơ bộ màu đỏ mận lên.

"Vậy thì lấy màu đỏ mận!" Jungkook quả quyết.

"Thôi, hay xanh biển đi!"

"Cũng được, xanh biển thì xanh biển!"

"Không, hay là---" Stylist định lấy một bộ khác.

"Thôi thôi, em thấy như vầy. Chị với em chơi kéo búa bao đi, nếu em thắng thì mặc màu trắng, còn nếu chị thắng........thì em sẽ ngoan ngoãn thay đồ đến khi chị vừa lòng!" đoạn cuối là cậu thật không đành lòng đâu nha.

"Được!"

Sau một hồi "chặt chém" nhau, tất nhiên phần thắng thuộc về Jungkook. Cậu thở phào nhẹ nhõm. Cũng may là mình thắng, nếu không chắc lại phải chạy ra chạy vào phòng thay đồ nữa thì mệt!!

***

6h30 tối..

*Két* tiếng bánh xe dừng lại trước cổng CONFERENCE & ENVENT PALACE của tập đoàn BeUD. Cánh cửa mở ra, một người con trai với dáng vẻ thanh mảnh, tao nhã chậm rãi bước xuống. Hôm nay cậu diện một bộ vest trắng tinh khiết, trên cổ có sợi dây chuyền đen đính đá pha lê lấp lánh, vẫn là mái tóc đen như mọi khi nhưng được uốn nhẹ phần mái, trông chững chạc hơn, làn da trắng mịn không chút khuyết điểm cùng bờ môi đỏ căng mọng vô tình biến cậu thành một cậu bé thiên sứ mang dáng vẻ thật mị hoặc.

Cậu bước vào khuôn viên trước, nơi này quả thật rộng lớn. Hai bên đều là cây cối xanh ươm, trước mặt còn có đài phun nước rất lớn hình biểu tượng của tập đoàn. Cậu cảm thấy dường như bản thân lại trở nên quá nhỏ bé so với nơi này. Nhưng từ nãy đến giờ, Jungkook vẫn luôn thắc mắc một điều, đó là không thể tìm được lối vào toà nhà sự kiện mặc dù đã thấy được ánh đèn từ xa.

"Kì lạ thật, không lẽ mình vào nhầm cổng sao? Mà sao ở đây không có nhân viên đứng gác cổng nhỉ?" Jungkook đứng ngây người nhìn xung quanh. Nơi này lộng lẫy nhưng không tấp nập, không có lấy một phóng viên nào cả, một người cũng không.

Vừa suy nghĩ, cậu vừa đi sâu vào trong. Đi được vài bước, cậu bỗng nghe thấy có tiếng bước chân. Nhìn kĩ liền thấy một người đàn ông đang đi ra từ phía tòa nhà. Không bỏ lỡ cơ hội, cậu liền chạy lại hỏi đường.

"Này anh gì ơi, cho tôi hỏi một chút được không?"

"..." người đàn ông đó vẫn tỏ vẻ băng lãnh nhưng cuối cùng cũng dừng lại bên cậu.

"Anh có thể chỉ đường cho tôi vào trong tòa nhà không?"

"..." không trả lời, người đó lấy điện thoại ra gọi điện cho ai đó, rồi quay sang nói với cậu.

"Đứng yên đây, sẽ có xe ra đón! Sau này, cứ bấm vào cái nút ngay lối vào, tự khắc sẽ có xe đón vào trong! Tập đoàn chúng tôi không muốn gây náo nhiệt nên ban lãnh đạo đã dùng cách đó để tránh các phóng viên báo lá cải!" người đàn ông dặn dò cậu.

"Vậy sao, thật tốt quá. Chủ tịch của tập đoàn anh quả thực rất tài giỏi!" hai mắt cậu sáng rỡ.

"..." không nói gì, người đàn ông chỉ khẽ nhếch miệng rồi bỏ đi mất.

Trong lòng Jungkook đứng đó không khỏi thán phục.

Phong cách tiếp khách ở đây quả rất lịch sự, tao nhã nhưng lại không thể che giấu sự giàu có của một tập đoàn đá quý lớn nhất Đại Hàn. Jungkook thầm thán phục. Việc đưa đón khách mời bằng xe hơi đã không nói, đã vậy ngay đến cả nhân viên an ninh cũng điển trai thế kia.

Cậu nhìn theo tấm lưng mang tây trang cao cấp vững chãi đã đi xa mà không thể rời mắt.

Sau khi Jungkook lên xe khác đi khỏi, ở cổng vào liền có một chiếc xe khác đến.

"A, chủ tịch Lee, ngài tới rồi sao?" người đàn ông mặc vest đen nghiêng người xuống phía cửa xe.

"Ha, thật hân hạnh khi được Kim tổng ra tận nơi đón tiếp thế này!" vị chủ tịch Lee ra vẻ vui mừng. "Nào, lên xe, chúng ta cùng vào!"

Nó rồi cả hai yên vị trên băng ghế sau bọc da êm ái. Chiếc xe cũng từ từ di chuyển vào bên trong.

Là một đối tác rất quan trọng với BeUD, đương nhiên ông Lee sẽ được đón tiếp rất long trọng. Người mang cái tên "Kim tổng" ấy, một doanh nhân đĩnh đạc, sẽ không hạ mình với bất cứ ai mà không có lí do.

Không lâu sau, đại tiệc cũng chính thức bắt đầu. Mở đầu cho sự kiện, MC bước ra chào hỏi mọi người, sau đó giới thiệu lí do, mục đích của đại tiệc ngày hôm nay. Phong cách ăn nói của tập đoàn này đương nhiên cũng rất súc tích ngắn gọn. Tiếp đó là màn trình diễn mở đầu của Jungkook và Yoongi.

"Chuẩn bị xong chưa? Cùng đi thôi"

"Vâng!"

Tất cả ánh đèn dưới phòng hội nghị vụt tắt, đèn sân khấu sáng bừng. Thân ảnh của hai người con trai nhỏ nhắn dần xuất hiện. Khi tiếng đàn piano du dương vang lên cùng với những điệu nhảy mềm mại uyển chuyển của Jungkook bắt đầu, đó cũng là lúc mọi người phía dưới như nín thở dõi theo từng động tác của cậu và từng cử chỉ lả lướt trên phím đàn của Yoongi. Một chàng trai với khuôn mặt đẹp tựa thiên thần đang khoác lên mình bộ trang phục màu trắng tinh khiết đến trong suốt. Mỗi lần di chuyển cơ thể xinh đẹp ấy cũng là khi cậu chứng minh được bản thân có bao nhiêu thuần thục, chuyên nghiệp. Vũ đạo đương đại nhẹ nhàng khắc sâu vào tâm tư người khác. Ánh đèn màu xanh lam phía sau như biến thành cả một bầu trời rộng lớn để Jungkook ngẫu nhiên biến thành chú chim nhỏ tự do bay lượn, hoà mình vào biển mây xanh biếc. Vào lúc này, ai nói rằng không muốn có cậu, không muốn giữ cậu cho riêng mình thì quả thực đó là lời nói dối! Thân hình nhỏ nhắn, mềm mại thực làm cho người khác cảm giác muốn được che chở!

Jungkook không biết được rằng, từ trên tầng 2, có một ánh mắt sâu thẳm đang dõi theo cậu, đôi môi mỏng nhếch lên thành một đường cong hết sức hoàn mĩ. Jeon Jungkook em sớm thôi sẽ được cùng tôi một chỗ!

END CHAP 4

#JungMi