Chương 35: Goodbye my angel..

.

.

.

Ánh mắt anh chứa đầy tức giận xen lẫn du͙© vọиɠ, cứ thế mà lao vào cậu.

Anh đưa răng ngấu nghiến đôi môi anh đào mềm mỏng của cậu, đến nỗi cổ họng Jungkook chỉ còn biết rên lên đau đớn. Đôi bàn tay dùng sức yếu ớt cố gắng cào cấu lên lưng áo sơmi bên trên. Khuôn miệng nhỏ gắng gượng thốt lên mấy tiếng cầu xin nhưng cuối cùng đành bất lực. Anh mạnh mẽ chiếm lấy chiếc lưỡi cậu, cả dịch vị và từng hơi thở khó nhọc của cậu. Triệt để tấn công buồng phổi nghẽn khí của Jungkook. Nụ hôn mãnh liệt, không ôn nhu, ngọt ngào mà thay vào đó là điên cuồng dày vò. Nước mắt mặn chát cùng vị máu tanh nồng trộn lẫn trong dịch vị ẩm ướt trên đầu lưỡi cả hai.

Những cái hôn đau đớn dần dần chuyển xuống cần cổ trắng mịn. Để lại phía trên đôi môi đỏ mọng sưng tấy.

"ARGGGH!"

Taehyung dùng sức, nghiến mạnh vào phần da non ngay cổ, làm Jungkook đau đớn đến phát ngất. Anh thỏa mãn buông cậu ra. Một vết bầm tím trộn lẫn với vết máu đang rỉ ra lộ rõ trên da thịt trắng nõn. Đối với Taehyung mà nói, nó không thể làm cơn giận của anh nguôi ngoai được.

Taehyung nhấc cả thân thể nhỏ bé đang co ro lại của Jungkook, ném lên chiếc sopha bọc da xa xỉ ngoài phòng khách. Cậu có lẽ cảm thấy ấm hơn mà cơ thể dần thả lỏng. Chưa được bao lâu, anh từ phía nhà bếp đi lên, cầm theo một sợi dây da, trói hai tay cậu lên phía trên, cột vào tay ghế.

"Taehyung, anh tính làm gì?" Jungkook lo sợ nhìn tay mình. Hốc mắt lại nhiễm đỏ.

"Cứ im lặng và hưởng thụ đi Kookie à..."

Nói rồi anh cúi xuống, ngậm lấy một bên đầu nhũ của cậu. Thô bạo liếʍ mυ"ŧ làm cậu một phen kɧoáı ©ảʍ ập tới. Rêи ɾỉ không ngừng.

Chiếc lưỡi ướŧ áŧ nóng hổi của anh dần dần trượt xuống bụng dưới phẳng lì của Jungkook. Chẳng mấy chốc, cậu nhỏ của cậu đã sớm bị khoang miệng nóng hổi của anh bao trọn.

Anh không chậm rãi hay cố tình khıêυ khí©h cậu, đơn giản chỉ là đưa cự vật nhỏ của cậu ra vào thật nhanh. Làm cho kɧoáı ©ảʍ của Jungkook nhanh chóng dâng lên dữ dội.

"Argh.....argh.....Taehyung.........ah~~"

Jungkook đưa tay, toan bảo Taehyung giảm tốc độ lại, mới nhận ra rằng tay mình căn bản không thể làm gì khác được ngoài việc dính chặt lấy tay ghế. Anh cứ thế liếʍ mυ"ŧ nhanh hơn nữa. Cuối cùng, không thể chịu được. Cậu bắn hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào miệng anh.

Jungkook mệt lả người, nằm đó thở hổn hển. Khuôn ngực nhỏ nhắn trắng muốt phập phồng lên xuống vô tình làm cự vật của Taehyung cương đến lợi hại. Không để cậu nghỉ ngơi, anh hai tay lật úp người cậu xuống ghế. Vội vàng tách hai cánh mông đầy đặn ra rồi thúc cả chiều dài dươиɠ ѵậŧ vào trong hậu huyệt nhỏ hồng của cậu mà chẳng có lấy một chút bôi trơn. Cơ thể Jungkook cư nhiên căng cứng.

"Không...... không được rồi Tae à!" trán cậu ướt đẫm mồ hôi, thân dưới hệt như bị ai đó xé toạc ra.

"Ah~ Kookie! Em có biết vì sự chặt khít này nên tôi mới giữ em lại không?" Taehyung ghé sát lại tai cậu thì thầm. Hai bàn tay to lớn miết lấy thắt lưng mỏng manh. "Chỉ có thân thể này mới có thể làm tôi thỏa mãn."

"..."

"Em nói xem tôi có làm em thỏa mãn không?" Taehyung vừa thì thầm, thân dưới cũng cùng lúc nhúch nhích.

"Đừng mà Tae ah~~"

Chưa kịp nghe cậu nói, anh đã bắt đầu đưa đẩy cự vật ra vào hậu huyệt. Cứ như thế mà không có bôi trơn, khiến Jungkook thật chỉ muốn chết đi sống lại. Thân hình to lớn của anh đang nằm đè lên người cậu. Vô tình bao nhiêu sức nặng đều dồn hết vào nơi giao hợp. Đau đớn lúc này đã không thể tả được bằng lời.

Điên cuồng ma sát lấy vách tràng ấm áp ẩm ướt đó. Sau một hồi dâʍ ŧᏂủy̠ từ miệng hậu huyệt chảy ra càng nhiều. Jungkook đứt quãng kêu la thất thanh. Lúc này, kɧoáı ©ảʍ càng lúc càng dâng lên đến đỉnh điểm. Taehyung nắm chặt lấy thắt lưng cậu mà thoả mãn du͙© vọиɠ của bản thân. Khoé miệng hài lòng không ngừng nhếch lên. Cự vật sưng to hết đâm vào nơi sâu nhất lại rút ra đến miệng. Mồ hôi từ vầng trán kia chảy ròng rơi từng giọt lên tấm lưng trắng muốt của Jungkook. Lần mây mưa này, một chút kɧoáı ©ảʍ đê mê cậu cũng không cảm nhận được. Nỗi đau đớn cứ như vậy, triệt để xâm chiếm khối óc. Cậu chỉ còn biết bất lực lắc đầu.

Taehyung.... Taehyung của lúc này khác lắm! Không như trước kia, không quan tâm đến biểu hiện của cậu nữa. Mà chỉ biết ra sức thỏa mãn bản thân thôi. Có lẽ chính cậu đã hại anh thành ra thế này. Cậu sai rồi sao?! Nếu như cách này có thể khiến anh nguôi giận, thì cậu nên cố gắng.

"Kookie, cảm giác thế này thích chứ?" Taehyung sung sướиɠ nói, vừa nói vừa đâm mạnh vào bên trong. Có lẽ chính anh cũng đã mất đi chút lí trí cuối cùng.

"Ahh~ thích..... thích lắm...." Jungkook nói trong nước mắt. Thanh âm xen lẫn đau đớn ngắt quãng. Cậu hoàn toàn có thể xem đau đớn trở thành kɧoáı ©ảʍ mà. Có lẽ cậu làm được.

"Nói em chỉ thích làʍ t̠ìиɦ với tôi đi!" anh lạnh lùng ra lệnh. Hai bàn tay mạnh bạo vỗ lên cánh mông tuyết trắng.

"Em......arrgh.....em....." cậu cúi mặt xuống, thở gấp gáp theo từng cú thúc mạnh của người bên trên.

"Nói mau!" Taehyung nắm chặt thắt lưng cậu, tàn bạo để lại trên vai cậu đầy rẫy dấu răng.

"Chậm lại Tae!" Jungkook sắp không chịu nổi loại kɧoáı ©ảʍ giả tạo của bản thân ấy nữa, lúc đó mới cắn răng, lớn tiếng cầu xin.

"Vậy thì nói em chỉ duy nhất thích làʍ t̠ìиɦ với tôi đi!" anh vẫn tiếp tục nhanh chóng đưa đẩy hông.

"Được......em......em chỉ thích làʍ t̠ìиɦ cùng anh....."

"..."

"Vì em yêu anh...."

Taehyung vừa nghe xong, liền tức giận siết lấy cổ cậu. Anh hằn hộc nghiến răng.

Em còn dám nói yêu tôi sao Jungkook?

"Tôi cảnh cáo em, đừng bao giờ nói mấy lời yêu thương trước mặt tôi. Đối với tôi, tình yêu của em không khác gì sự lừa dối cả...."

"..."

"Xin lỗi nhưng tôi không còn tin tưởng em nữa Jungkook!"

"..."

"Hãy ngoan ngoãn nằm đó, dùng thân thể để phục vụ tôi đi! Tôi chỉ cần thân thể của em thôi! Còn trái tim của em đưa cho ai khác cũng được."

Nói rồi anh bỏ tay ra khỏi cần cổ đã ửng đỏ một vòng của cậu, tiếp tục ma sát nơi giao hợp. Đưa đẩy mạnh mẽ. Taehyung nói mà trong mắt không hề mang bất cứ ý nghĩ lay động nào. Anh tuyệt tình như vậy sao? Anh có thể nói không yêu cậu, không tin cậu nữa thì đều có thể làm được ngay sao? Đúng thật là Jungkook quá dựa dẫm vào anh rồi, cho đến khi cứ tưởng rằng qua mọi chuyện anh vẫn sẽ đứng phía sau che chở và tha thứ thì anh đã chẳng còn đó nữa. Anh đã buông tay cậu chẳng một phút do dự. Anh quá nuông chiều ôn nhu với cậu, để giờ đây, Jungkook cậu mới nhận ra rằng, Kim Taehyung vốn dĩ là một người vô cùng mạnh mẽ. Chỉ là anh nhu nhược với cậu thôi, giờ thì chẳng còn nữa rồi.

"Arghh~ ch-chậm..."

Taehyung, xin lỗi vì đã kéo anh vào rắc rối của em!

"Jungkook à, lỗ nhỏ này của em thật tuyệt." anh vòng tay, quấn chặt lấy hai thân thể vào nhau. Ra sức cọ xát khiến cậu đau đớn cũng không còn sức để rên la nữa.

Xin lỗi vì đã lợi dụng tình cảm của anh!

"Arggh~"

Xin lỗi vì đã đáp lại tình yêu của anh quá muộn!

Rồi sau đó, Taehyung gầm lên, bắn hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt nóng hổi vào bên trong lỗ huyệt sưng đỏ của Jungkook. Cậu cắn chặt răng bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mình xuống chiếc ghế da trơn bóng.

Nước mắt sao lại đắng nghét thế này?

Tối hôm đó, anh lại tiếp tục ôm cậu lên giường. Dây dưa hết lần này tới lần khác. Kɧoáı ©ảʍ cứ dồn dập xông tới làm Jungkook không cách nào trốn thoát được. Chỉ có thể chịu đựng rồi ngất đi.

Cuộc hoan ái kết thúc cũng là 2h sáng. Anh rút cự vật ra sau khi đã bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong cậu lần thứ mấy không rõ. Tiếp đó lau sạch các vết nước đυ.c ngầu trên người cậu rồi mặc đồ lại ngay ngắn.

Anh khẽ dừng mắt lại trên khuôn mặt mệt mỏi của Jungkook, thở dài. Chuyện của anh cùng Minyoung kể ra thì rất dài dòng, nhưng nói tóm lại, Jungkook chỉ là đang hiểu lầm thôi. Anh chẳng làm gì với cô ta cả. Không để tâm, không yêu thích mà quan hệ thể xác thì hoàn toàn không có. Nhưng thiết nghĩ cứ để cậu hiểu lầm như vậy, có lẽ sẽ tốt hơn. Để cậu nhận ra anh không thể lợi dụng để thay thế Park Jimin được nữa. Sau đó thì quay về sống thật với chính mình.

"Kookie, cứ cho là kiếp trước tôi không tốt nên kiếp này mới không thể có em!"

Tạm biệt tình yêu nhỏ của anh...

Đặt một nụ hôn nhẹ vào trán cậu, anh liền đi ra ngoài.

Đôi khi cũng phải chấp nhận rằng những thứ không thuộc về mình thì mãi mãi vẫn sẽ không thể có được dù có làm thế nào đi chăng nữa...

END CHAP 34..

#JungMi