Chương 3: Tiểu kê kê không thể trở thành căn thô to

Khi cô bước ra khỏi phòng vệ sinh, Quan Tuệ Nguyệt đã không còn là Quan Tuệ Nguyệt của trước đó.

Bởi vì cô đã biết bí mật Cố Thừa Châu là một son môi nam.

Khoảng11 rưỡi, Quan Tuệ Nguyệt cầm điện thoại, gõ cửa văn phòng tổng tài.

“Vào đi.” Giọng nói của Cố Thừa Châu không có chút dao động nào.

Giống như bình thường, vào giờ này, là lúc Cố Thừa Châu gọi đồ ăn trưa.

Quan Tuệ Nguyệt đẩy cửa đi ra.

Chỉ cần nghe giọng nói của Cố Thừa Châu, trong đầu Quan Tuệ Nguyệt điều tưởng tượng ra hình ảnh tổng tài đại nhân bị bạn gái cũ ghét bỏ trên giường, sau đó tự ti mà điên cuồng tập thể hình.

Đáng tiếc, tiểu kê kê bất luận có rèn luyện như thế nào, cũng sẽ không trở thành căn thô to.

Đạo lý này, cũng không biết tổng tài có biết hay không.

Thật đáng thương, theo khoa học mà nói, càng rèn luyện, gà nhỏ sẽ càng ngày càng nhỏ.

Ai, tổng tài thật đáng thương, cô nên an ủi anh như thế nào đây? Có nên khen thưởng cho anh giúp mình phá thân không?

Quan Tuệ Nguyệt nghĩ nghĩ, không khỏi lộ ra nụ cười đáng khinh.

Cố Thừa Châu ngẩng đầu nhìn về phía cô gái nhỏ đứng ngốc trước cửa, nhíu nhíu mày, cô đây là động kinh sao?

Quan Tuệ Nguyệt hoàn hồn, lập tức thu lại ý tưởng xấu xa của mình, đi đến trước bàn làm việc của Cố Thừa Châu, cung kính hỏi: “Tổng tài đại nhân soái khí, bữa trưa hôm nay anh muốn ăn gì? Anh có muốn ăn thử ở nhà hàng hải sản mới mở gần đây không, nghe nói cá mới được đánh bắt ngoài biển, rất tươi ngon.”

Mặt ngoài là đẩy mạnh tiêu thụ hải sản với Cố Thừa Châu, trên thực tế, Quan Tuệ Nguyệt cũng vì mình mà suy xét, nghe nói thịt cá hàm lượng protein rất cao, có thể bồi bổ thân thể, để tổng tài đừng tiết nhanh như vậy.

“Vẫn chọn bữa ăn giảm mỡ giống hôm qua đi, thêm mấy con tôm luộc nữa.” Giọng nói của Cố Thừa Châu lạnh như băng.

Tính cách của anh từ trước đến nay đều như vậy.

Quan Tuệ Nguyệt cũng không cảm thấy kỳ quái, nhưng nghe thấy anh lại gọi một hộp toàn rau cỏ, Quan Tuệ Nguyệt liền nóng nảy, “Tổng tài đại nhân, mỗi ngày anh đều ăn đồ giảm mỡ, anh không thấy chán sao? Thử món khác không tốt hơn sao?”

“Quan Tuệ Nguyệt, cô không phải đã quản quá rộng rồi chứ?” Cố Thừa Châu trầm mặt, ngữ khí lạnh lùng.

Quan Tuệ Nguyệt nhanh chóng ngậm miệng lại, rụt cổ, “A, vậy…… Vậy tôi đi gọi đồ cho tổng tài.”

Sau đó Quan Tuệ xoay người đóng cửa lại, động tác liền mạch lưu loát, vô cùng uyển chuyện.

Giữa trưa 12 giờ 10, đồ ăn đúng giờ được giao tới, Quan Tuệ Nguyệt còn gọi thêm hai món canh thảo dược.

Công ty có phòng trà chuyên dùng để ăn cơm, hơn 12 giờ, mọi người đều sôi nổi tụ tập ở phòng trà, chuẩn bị ăn cơm trưa.

Quan Tuệ Nguyệt bưng hai chén canh bổ và cơm trưa, chậm rãi đi tới, ánh mắt của một đám người đều dừng trên người cô, có đủ loại tâm tư, khe khẽ nói nhỏ, đều đồng tình với cô.

Chị Quyên còn vẫy tay với cô, “Tuệ Nguyệt, lại đây bên này.”

Quan Tuệ Nguyệt lắc đầu, “Không được, hôm nay em muốn ăn cơm với tổng tài.”

Mọi người tỏ vẻ khó hiểu, phải biết rằng, tổng tài nhà bọn họ rất nghiêm túc, khi ăn cơm không chỉ không nói lời nào, còn toàn bộ hành trình đều giữ một vẻ mặt, đối mặt ăn cơm cùng anh, quả thực sẽ tiêu hóa không nổi.

Quan Tuệ Nguyệt cư nhiên không sợ, còn đầy mặt vui cười.

Cô gái này có phải bị bản kiểm điểm một vạn chữ dọa đến choáng váng rồi không?

Thật đáng thương, trong mắt mọi người lộ ra sự thương hại.

Quan Tuệ Nguyệt đều làm như không thấy, cô đặt bữa ăn giảm mỡ của Cố Thừa Châu ở một bên, còn mình thì ngồi xuống phía đối diện.

Bữa cơm của cô rất phong phú, có canh có cơm, còn có đồ chiên, hoàn toàn trái ngược với bữa ăn giảm mỡ của Cố Thừa Châu.

Về chuyện ăn uống, Quan Tuệ Nguyệt có một bộ ngụy biện cho mình, làm việc đã mệt mỏi như vậy, tất nhiên phải mua đồ ăn ngon khao chính mình, dù sao cô cũng rất vừa lòng dáng người trước mắt của mình, giảm béo gì đó, nào có quan trọng hơn ăn đến sảng khoái?

Cố Thừa Châu rất nhanh đã đi tới, ngồi xuống đối diện Quan Tuệ Nguyệt, khi nhìn đến một đống cacbohydrat của cô, giữa mày hơi nhăn lại.