Chương 11: Tổng tài đại nhân sờ làm tôi thật thoải mái ( hơi h )

Bộ vị quan trọng bị cô dẫm nhẹ lên, Cố Thừa Châu gần như lập tức nổi lên phản ứng.

Dù sao anh cũng chỉ có ngũ cô nương ( ý là 5 ngón tay đó), đây là lần đầu tiên anh bị người khác vuốt ve, quái thú nhỏ có chút hưng phấn, muốn đứng lên.

Nhưng Cố Thừa Châu vẫn kìm nén lại, “Tuệ Nguyệt, tôi không nóng, bây giờ tôi mang cô về phòng của cô mở điều hòa.”

“Tôi nói rồi, đây mới là phòng của tôi.” Quan Tuệ Nguyệt đột nhiên ngồi dậy, “Anh buông tôi ra, đừng bắt lấy tay tôi.”

Hiện tại Quan Tuệ Nguyệt giống như quả bom hẹn giờ, quá nguy hiểm, Cố Thừa Châu không dám buông cô ra, một tay bắt lấy cổ tay cô, “Cô mặc quần áo vào trước đã.”

“Tôi quá nóng, không muốn mặc!” Quan Tuệ Nguyệt không ngừng giãy giụa, bộ ngực căng phồng theo đó điên cuồng lắc lư.

Cố Thừa Châu dời mắt đi, “Quan Tuệ Nguyệt, đừng nháo.”

Bị anh gọi cả tên lẫn họ, Quan Tuệ Nguyệt say rượu cũng không sợ, ngược lại không ngừng đè sát vào anh, thổi khí vào anh, “Tổng tài đại nhân, tôi thật sự nóng quá, anh giúp tôi cởϊ qυầи áo ra được không?”

Hơi thở phun lên má Cố Thừa Châu, khoảng cách của hai người chỉ còn lại có một mm.

Đôi mắt Quan Tuệ Nguyệt khóa chặt trên môi anh, ánh mắt nóng rực, ngay khi Quan Tuệ Nguyệt sắp hôn lên.

Cố Thừa Châu đột nhiên lui ra sau mấy bước, buông Quan Tuệ Nguyệt ra.

Lấy đến tự do, Quan Tuệ Nguyệt lập tức duỗi tay ra phía sau, cởϊ áσ ngực ra.

Trong nháy mắt, hai bên ngực nhũ to lớn cứ như vậy không hề che đậy mà xuất hiện trước mắt Cố Thừa Châu.

Mặc dù anh lập tức nhắm mắt lại, nhưng bộ ngực sữa đáng yêu kia vẫn hiện lên trong mắt anh, thậm chí ở trong đầu không thể vứt đi được.

Quan Tuệ Nguyệt đã có chút nóng nảy, cô đã làm đến mức này rồi, Cố Thừa Châu lại vẫn thờ ơ, khiến người ta hoài nghi rốt cuộc anh có phải đàn ông hay không vậy.

Cô cũng là lần đầu tiên phanh ngực lộ vυ" ra trước mặt người khác phái, nhưng vì sinh hoạt tính phúc sau này, Quan Tuệ Nguyệt vẫn đứng lên, đi qua bên cạng Cố Thừa Châu ở dưới giường.

Cố Thừa Châu còn đang tìm quần áo trên mặt đất, muốn mặc vào cho Quan Tuệ Nguyệt, nhưng anh nhắm mắt lại, sờ soạng một hồi lâu vẫn không tìm thấy.

Giây tiếp theo, anh ngửi được một mùi hương ngọt ngào, tay mình bị người nào đó kéo qua, ấn lên một đoàn mềm mại mịn màng.

“Tổng tài đại nhân, có mềm không?” Trong lúc nói chuyện, Quan Tuệ Nguyệt trực tiếp nắm lấy hai tay anh, đặt lên trên ngực mình.

Trong nháy mắt này, đại não Cố Thừa Châu trống rỗng, vào lúc anh chưa lấy lại tinh thần, đôi tay đã có ý nghĩ riêng của mình, bắt đầu xoa bóp thỏ ngọc trong tay.

Những móng tay ngắn ngủn không cẩn thận cọ qua đầṳ ѵú, chọc cho Quan Tuệ Nguyệt mềm mại kêu lên, “Ưm a, tổng tài đại nhân sờ làm tôi thật thoải mái.”

Lúc này Cố Thừa Châu mới tỉnh lại từ trong mộng, anh mở to mắt, người phụ nữ ở đó, nơi mềm mại nhất hiện ra trước mặt anh.

Quan Tuệ Nguyệt ưỡn ngực, “Tổng tài đại nhân, anh hôn hôn tôi đi.”

Ánh mắt Cố Thừa Châu trở nên u ám, lực dưới cánh tay trở nên mạnh hơn chút, Quan Tuệ Nguyệt cảm thấy có chút đau, đẩy anh ra, “Tôi không cần anh xoa nhẹ, tôi đi tìm người khác.”

Ngực cô đều đã bị anh nhìn, bị anh sờ soạng, tổng tài đại nhân vẫn không có phản ứng gì, hẳn là có chướng ngại cương cứng.

Vừa rồi anh còn mạnh mẽ xoa ngực cô như vậy, cô nghe nói, đàn ông hoặc nhiều hoặc ít đều sẽ có khuynh hướng bạo lực, tổng tài không phải là cũng biếи ŧɦái như vậy chứ?

Nghĩ đến đây, Quan Tuệ Nguyệt bắt đầu sợ hãi, vội đứng dậy, muốn mặc quần áo chạy lấy người.

Nhưng cô vừa mới xoay người, đã bị người nào đó trực tiếp khiêng lên, quăng ngã lên chiếc giường mềm mại.

Quan Tuệ Nguyệt đưa lưng về phía Cố Thừa Châu, khi bị quăng ngã trên giường, tuy giường tương đối mềm, nhưng hai bên ngực nhũ kiều nộn vẫn bị ép đến có chút đau.

Không đợi Quan Tuệ Nguyệt kêu lên đau đớn, Cố Thừa Châu đã giúp cô xoay người lại, để cô đối mặt với mình, bàn tay to nhéo cằm cô, thanh âm lạnh lùng, mang theo uy hϊếp, “Em muốn tìm ai giúp em xoa ngực?”