Quyển 2 - Chương 16: Nguy cơ



Lý Phong cười nói: " Tiểu Ngọc, em đừng có gấp. Lát ăn cơm anh sẽ nói với em. Ha ha"

Cao Tuệ Ngọc thầm kêu đáng ghét trong lòng, nhưng không có cách nào, nói vài câu với Lý Phong. Lúc này một nhân viên phục vụ đã mang một bình nước hoa quả vào, đặt xuống trước mặt hai người Cao Tuệ Mỹ: "Xin mời tiểu thư dùng" Sau đó nháy mắt với Lý Phong một cái, xoay người rời đi.

Lý Phong thấy thế, trong lòng mừng rỡ, vội vàng đứng dậy rót nước cho hai chị em. Sau đó cầm lấy chén rượu của mình nói: " Tiểu Ngọc, anh biết em thích Tạ Văn Đông. Hôm nay anh ở đây mời em một chén, chúc hai người có thể có kết quả tốt. Còn có Tiểu Mỹ, anh cũng hy vọng sau này em sẽ tìm được người mà em yêu. Lý Phong anh vẫn luôn coi hai em như em gái. Các em có thể hạnh phúc, anh rất mừng" Nói xong, Lý Phong uống cạn chén rượu.

Hai người kỳ quái nhìn Lý Phong, trong lòng buồn bực. Lý Phong hôm nay có phải là uống nhầm thuốc không? Không nên nói ra như vậy chứ, kinh khủng quá.

Lý Phong thấy hai chị em Cao Tuệ Mỹ nhìn chằm chằm vào mình, không uống cốc nước hoa quả trong tay, âm thầm lo lắng, giả vờ xấu hổ nói: "Trước kia anh có thể làm bọn em có ấn tượng không tốt. Nhưng hôm nay anh hy vọng các em có thể tha thứ cho anh. Các em uống nước đi, uống là tha thứ cho anh, không uống anh cũng không trách hai em"

Nghe Lý Phong nói như vậy, Cao Tuệ Ngọc và Cao Tuệ Mỹ nhìn nhau một chút, thầm nghĩ xem ra Lý Phong đổi tính. Hai người không hề do dự nữa, uống cạn cốc nước trong tay. Lý Phong thấy thế cười ha hả, lại rót đầy cho bọn họ.

Cao Tuệ Ngọc nói: " Lý Phong, anh bây giờ có thể nói chuyện của Tạ Văn Đông rồi chứ"

"Ha ha" Lý Phong lúc này đã yên tâm, đắc ý cười nói: " Tạ Văn Đông, anh thấy xong đời rồi. Văn Đông hội rất nhanh sẽ biến mất khỏi hắc đạo thành phố J"

Cao Tuệ Mỹ và Cao Tuệ Ngọc nghe xong đều biến sắc. Cao Tuệ Ngọc lớn tiếng hỏi: " Lý Phong, anh nói vậy là có ý gì?"

Lý Phong không che dấu nữa, đứng dậy nói: " Tạ Văn Đông hắn là gì mà dám đoạt gái với anh chứ. Hắn xứng sao. Tiểu Ngọc, anh nói cho em, Thanh Bang bây giờ đã do bố anh khống chế, rất nhanh sẽ đánh lén Văn Đông hội. Lúc đó Tạ Văn Đông ngay cả chết như thế nào cũng không biết. Ha ha"

Cao Tuệ Mỹ đứng dậy, chỉ vào Lý Phong nói: "Anh nói láo, anh trai tôi ở đó, bố anh dám làm càn"

Lý Phong nắm lấy bàn tay nhỏ bé đang chỉ vào mình, lạnh lùng nói: "Em không phải đang nằm mơ đó chứ? Anh trai em? Cao Chấn đã suy sụp rồi, đang bị ba anh nắm trong tay. Các em nếu ngoan ngoãn nghe lời anh, anh đảm bảo Cao Chấn không có việc gì. Nếu không... Ha ha" Lý Phong nói đến đây không nhịn được cười phá lên.

Cao Tuệ Ngọc tức giận nói: "Lý trưởng lão làm gì anh trai tôi?"

"Ha ha. Chỉ tạm thời giam lỏng hắn mà thôi. Hắn bây giờ có nguy hiểm hay không chủ yếu là do biểu hiện của hai em" Vừa nói vừa đưa tay vuốt mặt Cao Tuệ Ngọc.

Cao Tuệ Ngọc đẩy tay Lý Phong ra, mắng: "Thật không ngờ được hai bố con anh lại lòng lang dạ sói như vậy. Ca ca tôi đối với bố anh không tệ, ông ta không ngờ còn muốn phải bội. Súc sinh. Còn có anh. Lý Phong, anh không nên đắc ý quá sớm. Chị, chúng ta đi" Nói xong, Cao Tuệ Ngọc kéo Cao Tuệ Mỹ đứng dậy muốn rời đi.

"Hắc hắc, còn định chạy sao? Sợ rằng không dễ như vậy đâu" Lý Phong đưa tay ngăn hai người lại: "Hôm nay ai cũng không được đi. Anh muốn xem hai chị em lúc ở trên giường có cay như bây giờ không, ha ha" Nói xong vuốt mặt Cao Tuệ Ngọc một cái, mang theo nụ cười dâʍ đãиɠ, nhìn hai chị em Cao Tuệ Mỹ với ánh mắt rực lửa.

Cao Tuệ Ngọc vung tay tát Lý Phong một cái: "Phi. Anh có biết thế nào là xấu hổ không?" Vừa nói xong, Cao Tuệ Ngọc đã cảm thấy đầu óc choáng váng, không thể đứng nổi. Lý Phong tiến lên ôm lấy nàng, cười ha hả: " Tiểu Ngọc, hôm nay em là của anh"

Cao Tuệ Ngọc biết đã trúng bẫy của Lý Phong, ánh mắt mơ hồ hỏi: "Anh... Anh bỏ thuốc mê? Ca ca tôi và Văn Đông sẽ không bỏ qua cho anh"

Lý Phong đang ôm người đẹp trong lòng, cười da^ʍ nói: "Hôm nay sẽ không có ai tới cứu em. Ha ha. Trong nhà Cao Chấn có hơn mười người đang hầu hạ. Tạ Văn Đông sao, rất nhanh sẽ không thể giữ mình. Lát nữa ba an hắn ra lệnh đánh lén, hắn chết chắc. Ha ha" không đợi Lý Phong nói xong, Cao Tuệ Mỹ và Cao Tuệ Ngọc đã ngất đi. Lý Phong nhìn hai người một chút, trong lòng đầy đắc ý. Lúc đầu chỉ định mang một mình Cao Tuệ Ngọc tới, không ngờ rằng bây giờ lại có thêm Cao Tuệ Mỹ. Lúc này ở trên giường có thể cảm nhận sự khác nhau giữa hai chị em Cao Tuệ Mỹ.

Nghĩ vậy, Lý Phong liền gọi người đang canh ở cửa vào, dìu hai chị em Cao Tuệ Mỹ lên phòng ngủ cao cấp trên tầng năm của khách sạn.

Chờ đặt hai chị em Cao Tuệ Mỹ lên giường, Lý Phong phất tay đuổi đàn em ra ngoài. Nhìn hai người đẹp nằm bất tỉnh trên giường, cười da^ʍ một tiếng, lúc sờ người này, lúc sờ người kia, cảm nhận hai người thật tuyệt.

Cuối cùng Lý Phong quyết định ra tay với Cao Tuệ Ngọc trước. Nhìn mặt Cao Tuệ Ngọc đỏ lên vì mê dược, Lý Phong run rẩy trong lòng, hai tay run run cởϊ áσ ngoài của nàng ra. Bên trong là một chiếc áo lông màu trắng, bộ ngực đầy đặn mặc dù bị áo lông che đi nhưng vẫn ưỡn lên cao. Mắt Lý Phong đỏ rực, nhìn vào người Cao Tuệ Ngọc, điên cuồng cởϊ áσ lông nàng ra, lộ chiếc áσ ɭóŧ màu đỏ bên trong.

Lý Phong sờ mó người Cao Tuệ Ngọc một lúc. Nhìn hai con cừu non nằm im không nhúc nhích, đột nhiên cảm thấy không đã nghiền. Lấy chủy thủ ra cắt chiếc ga giường, phân biệt trói Cao Tuệ Ngọc và Cao Tuệ Mỹ lại, sau đó đặt hai chân người cạnh nhau. Nhìn hai người tạo thành hình chữ đại nằm ở trên giường, Lý Phong cười ha hả đầy biếи ŧɦái.

Lý Phong cầm lấy một cốc nước lạnh đổ lên đầu hai người. Chỉ trong nháy mắt hai chị em tỉnh lại thấy mình đang nằm trên giường. Mà Lý Phong đang đứng một bên nhìn chằm chằm vào cơ thể mình. Cao Tuệ Ngọc biết Lý Phong có ý đồ xấu, gào to kêu cứu.

Lý Phong vuốt mặt Cao Tuệ Ngọc nói: "Đừng kêu, không ai có thể nghe thấy đâu. Cả tầng này hôm nay đã bị anh thuê hết. Ha ha" Vừa nói tay vuốt từ trên mặt Cao Tuệ Ngọc xuống.

Cao Tuệ Ngọc biết sắp xảy ra chuyện gì nhưng lại không có biện pháp. Tay chân bị trói không thể làm gì được, không thể làm gì khác hơn là nhắm mắt lại chịu Lý Phong làm nhục. Nước mắt chảy ra, bây giờ nàng chỉ muốn chết để giữ sự trong sạch của mình. Cao Tuệ Mỹ nằm bên cạnh lớn tiếng kêu lên: " Lý Phong, mày buông tha cho Tiểu Ngọc đi. Tao... Tao cùng mày"

Lý Phong cười da^ʍ nói: "Tiểu Mỹ, em không phải nóng, lát nữa sẽ có phần em mà. Ha ha" Lý Phong rút chủy thủ ra, cắt đồ lót trên người Cao Tuệ Ngọc, da thịt tuyết trắng lộ ra. Lý Phong không thể nào khống chế được cơ thể, hú lên một tiếng quái dị. Cao Tuệ Ngọc phát tiếng kêu khóc thảm thiết. Cao Tuệ Mỹ nhắm mắt lại, trong tai đều là tiếng gào khóc của em gái. Trong lòng thầm kêu: " Tạ Văn Đông, anh ở đâu?"

Tạ Văn Đông đi ra khỏi sở cảnh sát, lên xe trở lại sàn nhảy. Trong lòng thầm nghĩ trước mắt quan trọng nhất là phải dò xét được tình hình của Thanh Bang. Xem ra Cao Chấn thực sự bị nguy hiểm. Thanh Bang bị Lý Sử Minh khống chế, hậu quả không thể nào tưởng tượng nổi. Mình phải có quyết định trước. Tạ Văn Đông ngồi trong xe gọi điện cho các người chủ chốt trong bang hội, bảo bọn họ mau chóng tập hợp, bàn bạc kế sách.

Rất nhanh, Tạ Văn Đông trở lại Bắc Bắc. Các nhân vật chủ chốt trong bang hội cũng đã chạy tới. Chỉ có Khương Sâm là ở bên ngoài tìm tin tức chưa về. Tất cả mọi người đều biết chuyện Tam Nhãn bị bắt, hỏi bây giờ nên làm như thế nào.

Tạ Văn Đông bình tĩnh nói: "Việc gấp bây giờ không phải là Tam Nhãn mà là Thanh Bang. Ta nghĩ mọi người còn không biết, trưởng lão Lý Sử Minh của Thanh Bang đã tạo phản. Cao Chấn sống chết chưa rõ. Nếu như ta đoán không sai, Lý Sử Minh rất nhanh sẽ tổ chức Thanh Bang tấn công chúng ta. Với thực lực bây giờ của chúng ta dù cho có thể đứng vững thì tổn thất cũng sẽ rất lớn"

Mọi người nghe xong hít vào một hơi. Không ngờ rằng Thanh Bang lại xảy ra biến cố lớn đến vậy. Đồng minh tốt nhất trước đây rất có thể biến thành kẻ địch. Trương Nghiên Giang tỉnh táo phân tích một lát, nói với Tạ Văn Đông: " Đông ca, tôi mặc dù không quá rõ về Thanh Bang, nhưng tôi đoán Cao Chấn tạm thời không có việc gì"

Tạ Văn Đông nhìn hắn, gật đầu: "Nói tiếp"

Trương Nghiên Giang nói tiếp: " Cao Chấn dù sao cũng đã làm Lão Đại Thanh Bang bấy lâu nay, có không ít huynh đệ trung thành với hắn. Lý Sử Minh nếu như muốn nhanh chóng khống chế Thanh Bang và phát động tấn công với chúng ta. Hắn nhất định sẽ không gϊếŧ Cao Chấn trước, mà dùng lệnh thiên tử kêu gọi chư hầu. Cao Chấn phải còn sống, hắn mới có thể khống chế những người trung thành với Cao Chấn"

Mọi người nghe xong đều gật đầu, cảm thấy Trương Nghiên Giang nói có lý. Tạ Văn Đông nói: "Ta cũng nghĩ vậy. Lý Sử Minh tạm thời sẽ không ra tay với Cao Chấn. Chúng ta phải mau chóng tìm ra Cao Chấn đang ở đâu, nghĩ biện pháp cứu hắn ra"

Lý Thanh Văn lớn tiếng nói: " Đông ca, việc này cần gì phải tra xét. Cao Chấn nhất định là ở tổng bộ Thanh Bang. Ở đó là an toàn nhất"

Tạ Văn Đông lắc đầu nói: "Điều này không chắc. Tổng bộ Thanh Bang có rất nhiều người, nếu để thủ hạ Cao Chấn nhìn thấy sẽ rất phiền phức, Lý Sử Minh sẽ không mạo hiểm như vậy. Ta đoán Cao Chấn chắc đang ở một nơi rất yên tĩnh, ít người"

Lý Sảng lớn tiếng nói: "Vậy có thể đang ở đâu? Thành phố J không lớn cũng không nhỏ, muốn giấu người sao có thể tìm được?"

Tạ Văn Đông nói: "Chúng ta không cần phải đoán mò. Chờ Khương Sâm về sẽ có tin tức" suy nghĩ một chút, Tạ Văn Đông nói tiếp: "Mọi người bây giờ bảo các huynh đệ đề cao cảnh giác. Thanh Bang đại biến, chúng ta cần phải đề phòng Lý Sử Minh"

Mọi người gật đầu đồng ý, cầm điện thoại di động lên gọi điện cho các phó đường chủ, chuẩn bị sẵn sàng, đặc biệt dặn dò chú ý mọi động tĩnh của Thanh Bang. Quan hệ liên minh giữa hai bên đã giải trừ, tiến vào trạng thái đối địch.

Theo tin tức truyền ra, các đường Vương Diệc Hàn bắt đầu khởi động, các cơ sở cũng tụ tập không ít người, đề phòng Thanh Bang đánh lén.