Tổng Giám Đốc Thật Lạnh Lùng

6/10 trên tổng số 1 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Chắn hẳn những độc giả yêu thích thể loại truyện ngôn tình sẽ cảm thấy quen thuộc với tác giả Trạm Lộ với những truyện như Tiểu Xuân Cung Của Vô Diệm, Khuynh Quốc Đào Hoa, Nịnh Vương... Đây đều là nhữ …
Xem Thêm

Người thông minh chính là học được cách phân phối thời gian hợp lý. Từ điểm này mà nói, Minh Thiên Tàng miễn cưỡng có thể đồng ý Phương Niệm Tình cũng coi là người thông minh, chỉ bất quá, không phải là loại hình mà hắn thích thưởng thức.

Hôm nay giữa trưa mặt trời thật ấm áp, có lẽ nên đề nghị thầy giáo không cần tiếp tục dưới ánh mặt trời xinh đẹp tại đây để cho bọn họ sát sinh rồi. Mùi máu tanh khiến người thích sạch sẽ như hắn có chút nôn mửa, khó có thể chịu được.

Cuộc thi Olympic toán học hàng năm của học viện Danh Dương cũng không gây chú ý nhiều lắm, một mặt bởi vì chẳng qua là đấu loại, thiếu hụt lực thu hút, mặt khác, kể từ lúc Minh Thiên Tàng vào học, tư cách dự thi vẫn bị hắn độc chiếm, mà hắn cũng xác thực không phụ sự mong đợi của mọi người giúp trường học nhiều lần mang về cúp vô địch. Vì vậy mọi người cũng biết khó mà lui, ở hạng mục này không có bất cứ suy tính nào, ghi danh đấu vòng loại hơn phân nửa là để chứng minh mình có một chút tài nghệ, thuận tiện xem một chút cấp độ khó của đề thi toán cao cỡ nào.

Nhưng vòng sơ khảo mới vừa kết thúc liền tuôn ra một tin tức gây chú ý. Phương Niệm Tình mới vừa nhập học, ngay cả sơ khảo cũng thiếu chút nữa bị trễ, lại thi đạt thành tích rất cao, làm cho lời đồn nghi ngờ về IQ hai trăm của cô là thật hay giả tự sụp đổ.

Nghe được thành tích như thế, Minh Thiên Tàng cũng hơi cảm thấy giật mình. Phải biết, bình thường đề thi sơ khảo đều là do thầy giáo tuyển chọn trong những đề thi quốc tế một năm trước, nói cách khác, nếu như Niệm Tình có tham gia cuộc thi năm trước, cô rất có thể trong trận chung kết giành được chức vô địch.

Sáng ngày thứ hai, Niệm Tình mới vừa đi vào phòng học cũng cảm giác không khí chung quanh có cái gì không đúng, các nữ sinh lập tức vây tới rối rít đối với cô bày tỏ kính ngưỡng.

“Niệm Tình bạn thật là lợi hại nha, bạn lại có thể thi đến max điểm!”

“Niệm Tình bạn thật là để nữ sinh chúng ta tự hào kiêu ngạo, nữ trung hào kiệt.”

“Năm nay có bạn ở đây, các nam sinh cũng sẽ không còn dám lên mặt dạy đời rồi.”

Mặc dù Minh đại suất trong suy nghĩ các nữ sinh địa vị cũng rất cao, nhưng là một núi có thể có hai hùm đấu nhau cũng thật sự là đặc sắc không đùa được.

Cô còn là vẻ mặt không chú ý đến, Niệm Tình cười cùng mọi người chào hỏi, “Làm gì có, là thầy năm nay cố ý tìm vài đề dễ, trùng hợp với dạng đề trước kia mình đã từng làm qua thôi.”

Dọc theo đường đến chỗ ngồi nhận thấy được ánh mắt sùng bái của mọi người, Minh Thiên Tàng đã ngồi ở chỗ đó.

“Ngày hôm qua thật là cảm ơn bạn, bất quá mình còn là thiếu chút nữa đã trễ.” Vừa Niệm Tình chủ động chào hỏi, ” Mình mượn xe đạp của thầy dạy quốc văn, chạy thật không thoải mái, kết quả chậm ba phút vào trường.”

Minh Thiên Tàng không tiếng động đưa tới một trang giấy.

“Là cái gì?” Niệm Tình nhìn, thì ra là một đề toán học cực khó.

“Oa, ra đề mạnh tay như vậy, là người nào ra?” Cô gương mặt hưng phấn, liên tiếp than thở, ngay cả cặp sách cũng không kịp ném xuống, từ trên bàn Minh Thiên Tàng cầm lấy một cây viết liền bắt đầu giải đề.

Mười phút trôi qua, cô rốt cuộc duỗi lưng một cái.”Thật là một đề khó, thiếu chút nữa muốn lấy nửa mạng của mình.”

Minh Thiên Tàng cầm đáp án của cô, liếc mắt nhìn, vò thành một cục vứt bỏ.

“Đề này từ đâu có? Có còn hay không?” Niệm Tình giống như làm đến nghiện.”Đề thi quốc tế bây giờ cũng không đã nghiền vậy đâu.”

“Cảm thấy hứng thú?” Minh Thiên Tàng rốt cuộc mở miệng, ” Dạng đề như vậy tôi có thể nghĩ ra them một lúc mười đề.”

Nháy mắt một cái, cô cười hỏi: “Thì ra là bạn ra đề? Thật lợi hại, tài nghệ của bạn đã cao như vậy rồi, còn cần đi tham gia cuộc thi đấu kia chứng minh cái gì sao?” Dừng lại một chút, cô lại mỉm cười nhìn hắn, “Tất cả mọi người bái phục dưới chân cảm giác có phải rất là thỏa mãn hay không, giống như là bá chủ thiên hạ?”

Hắn nhìn thẳng cô, không trả lời vấn đề của cô, chẳng qua là nhàn nhạt nói: “Cô muốn tham gia thi đấu, chính là đối thủ của tôi.”

“Tại sao phải nói có vẻ sát khí nặng nề.” Niệm Tình vẫn cười, “Bất quá là một cuộc chơi mà thôi, cần gì làm thật đây?”

“Trong trò chơi cũng có phân thắng bại.” Hắn ngồi thẳng lên, không nhìn cô nữa, tựa như có lẽ đã chuẩn bị kết thúc cái đề tài này.

Niệm Tình còn tò mò nhìn hắn.”Bạn có từng thua chưa?”

Hắn hừ một tiếng, đã trả lời vấn đề của cô.

Không có.

“Buổi sáng ngày mai mười giờ, đừng quên nữa.” Hắn cuối cùng lại nói một câu. Ngày mai là ngày quyết định quyền dự thi thuộc về tay ai.

“Sẽ không quên .” Cô rút ra giấy vẽ, lại bắt đầu đẩy nhanh tốc độ.

Cô hôm nay hình như vẽ rất nhanh? Minh Thiên Tàng thỉnh thoảng sẽ nhịn không được liếc mắt nhìn hành động của cô. Liên tiếp mấy ngày, cô đều đang bận vẽ tranh, đi học vẽ, tan lớp cũng vẽ. Rốt cuộc cô đang bận cái gì? Tại sao cô vẽ tới vẽ lui liền có vẻ như càng ngày càng say mê, giống như đạt tới trạng thái quên mình.

Chỉ là truyện tranh mà thôi, hắn nhếch khóe miệng. Con gái chính là kỳ quái chỗ này, giống như Thiên Hiểu, đam mê lớn nhất là thay đổi kiểu tóc, tâm tình tốt liền ba ngày hai bữa đi biến đổi kiểu tóc, hôm nay nhuộm ngày mai uốn, sau lại cắt ngắn ngủn, học viện Danh Dương mặc dù không có quá khắt khe trong việc để kiểu tóc, nhưng Thiên Hiểu thường xuyên thay đổi kiểu tóc đã gây sự chú ý cho nhà trường, mấy lần hiệu trưởng cũng lặng lẽ ám hiệu hắn, để cho hắn cảnh cáo Thiên Hiểu một chút, không cần làm quá lộ liễu. Mà cả Phương Niệm Tình, chẳng lẽ cũng là đem vẽ tranh làm phương pháp thay đổi tâm tình rồi hả ? Cho nên mới vẽ đến không biết mệt như thế?

Hôm nay Niệm Tình ngoại lệ không có ngủ, cô một ngày đều đang bận rộn với vẽ tranh, ngày tiếp theo, bọn họ cũng không nói thêm câu nào. Cho dù ngồi được gần như vậy, nhưng thật giống như người của hai thế giới, mình làm chuyện của mình, trong mắt có thể nhìn cũng luôn đều là cái bóng của mình.

Đến lúc thi, nhưng Niệm Tình lại còn chưa có tới. Minh Thiên Tàng yên lặng liếc nhìn đồng hồ đeo tay, kém một phút mười giờ, từ sáng sớm cũng chưa có thấy bóng dáng cô, chẳng lẽ cô hôm nay lại muốn trình diễn trò đùa như vòng sơ khảo?

Mười giờ đúng, thầy dạy toán học có chút không tình nguyện nhìn đồng hồ đeo tay một cái, bắt đầu phát bài thi. Bên ngoài phòng học vốn tụ tập rất nhiều người tò mò cuộc chiến giữa hai đồng học, nhưng theo thời gian từng chút từng chút trôi qua, Niệm Tình thủy chung không có xuất hiện, tiếng thở dài thất vọng cũng thường xuyên vang lên, chọc cho thầy giáo bực mình phải đi ra ngoài khuyên bọn họ rời đi, không cần quấy nhiễu đến trật tự phòng thi.

Sau nửa giờ, Minh Thiên Tàng làm xong tất cả đề thi, nộp bài thi đi ra phòng học. Bên ngoài phòng học, người hâm mộ Minh Thiên Tàng sớm chờ đã lâu, bưng trà dâng nước, hỏi han ân cần vây quanh hắn, mà hắn chỉ là dùng đôi mắt lạnh lung quét một vòng, “Tránh ra.”

Đám người tự động tránh ra một con đường, hắn đi ra ngoài, đứng ở dưới ánh mặt trời. Rõ ràng thắng, thế nhưng hắn lại tuyệt không cao hứng. Cô chưa có tới, cũng là không đánh mà thắng, như vậy có được thắng lợi có tư vị gì được đây?

Cô tại sao không đến? Là sợ rồi sao? Không, chuyện này không giống cô, cô từ trước đến giờ không để ý cái này. Hay là nhớ nhầm giờ, không có chạy tới? Nếu như vậy, chậm mấy phút miễn cưỡng cũng chấp nhận được, nhưng cuộc thi hôm nay quan trọng như vậy, cho dù hắn ngày hôm qua không cố ý nhắc nhở cô, trước lúc thi cũng nên có thầy giáo, hoặc là những người thích xem náo nhiệt kia kéo cô đến trường thi, như vậy, cô rốt cuộc là tại sao không có dự thi?

Đợi đến lúc hoàn hồn thì người hắn đã đứng ở cửa trường học. Bởi vì hôm nay có thi đấu, buổi học sáng hắn có thể không cần lên, mà buổi trưa hắn không có ở trường học ăn cơm, cho nên liền phân phó tài xế nhà mình tới đón hắn sớm một chút. Lúc này xe nhà hắn đã dừng sẵn ở cửa trường học.

Thêm Bình Luận