Chương 3
Từ ngày mất trí nhớ 2 vợ chồng Phong Lăng Thiên vô cùng bất ngờ trước sự thay đổi của con gái , cô trở nên dịu dàng , ngoan ngoãn hơn trước rất nhiều dường không còn là đứa con gái ngổ ngáo ngày nào nữa. Sau khi cơ thể bình phục hẳn Phong Tình Tuyết mới được xuất viện về nhà , vẫn biết thân thể này sinh ra trong một gia đình giàu có nhưng thật không ngờ lại giàu có đến mức này . Phía sau canh cổng sắt rộng lớn là một hàng dài Hoa trà Middlemist đỏ , những khuôn viên hoa rộng lớn bao quanh đài phun nước kiến trúc ngôi nhà cũng được xây dựng theo phong cách châu Âu mang nét đẹp vừa cổ kính lại vừa tráng lệ tinh tế lại không quá xa hoa , làm người có tiền thật là tốt . Quản gia cùng người hầu đã đứng đợi họ từ lâu khẽ cúi chào:
– " Mừng cô chủ bình phục trở lại , ông bà chủ cậu chủ đang đợi trong xe rồi ạ! "
Phong mẫu quay sang dặn dò Tình Tuyết:
– " Bây giờ ba mẹ có việc cần giải quyết con nhớ về phòng nghỉ ngơi nhé nếu cần gì cứ nói với thím Trương chuẩn bị! "
Nói rồi bà cũng quay sang dặn dò quan gia chăm sóc cho cô,
– " Ông bà chủ cứ yên tâm tôi sẽ chăm sóc tốt cho cô chủ! "
Bà quản gia tuy đã hơn 60 nhưng tính tình tỉ mỉ cẩn thận nên hai vợ chồng ông bà vô cùng tin tưởng để bà chăm sóc Tiểu Tuyết .
Sau khi được dẫn về phòng mình cô cẩn thận đánh giá căn phòng nhìn không khác gì phòng của công chúa mĩ phẩm đầy cả bàn trang điểm khắp phòng dán đây ảnh mĩ nam khỏa thân đủ loại khóe miệng Tình Tuyết giật giật " khẩu vị cô bé này thật nặng mà"! Ngay cả mê trai như cô cũng không bằng. Mở tủ quần áo đầu cô lại xuât hiện thêm 3 vạch đen khi nhìn thấy toàn váy ngắn xẻ ngang xẻ dọc quần thì rách te tua, áo thì mỏng manh xuyên thấu thật không hiểu cô bé này nghĩ gì mà mặc những thứ này ra đường. Sau khi tỉnh lại không lâu cô mới biết mình không chỉ trọng sinh mà còn xuyên đến tương lai 3 năm sau thanh niên bây giờ thật manh động mà . Không thể chịu được khẩu vị quá nặng của cô chủ cũ mà Tình Tuyết quyết định nhờ quan gia sửa lại căn phòng cùng thanh lí đống quần áo thiếu vải còn cô thì tranh thủ thì tham quan 1 vòng quanh nhà phía sau hậu viện còn có 1 bể bơi rộng lớn cùng một khu đất trồng rất nhiều hoa , nhìn những khóm hoa rực rỡ được trồng thẳng hàng cô như bị thôi miên đi vào vườn hoa , cô từ nhỏ đã rất yêu thích hoa nha ở đay trồng nhiều hoa như vậy sau này sẽ thường xuyên đến đây chơi.
Sau khi đã đi hết 1 vòng bạn Tiểu Tuyết cuối cùng cũng thấy mệt quay về phòng nghỉ ngơi , căn phòng lúc này cũng đã được sửa lại thành màu xanh dương nhạt ban công đặt một vài chậu hoa nhỏ nhìn rất xinh xắn măt thẩm mĩ của bà quản gia thật sự rất tốt cô rất thích cách bài trí như vậy cơn buồn ngủ ập tới nên Tình Tuyết cứ thế thả mình trên chiếc giường mềm mại ngủ thẳng tới chiều .Khi cô tỉnh lại đã là 5h chiều , sau khi tắm sach sẽ và thay bộ váy trắng quản gia mới mua cô hài lòng ngắm mình trong gương , từ lần đầu nhìn thấy gương mặt mới cô đã cảm thấy mình thật may mắn không những có 1 gia đình mới yêu thương che chở còn có 1 khuôn mặt thực xinh đẹp.Bước ra khỏi phòng người hầu ai cũng nhìn cô ngẩn người " cô chủ hôm nay thật đẹp bình thường tính tình cô chủ hách dịch lại hay ăn mặc thiếu vải nên bọn họ chỉ thấy chán ghét không ngờ lại được nhìn thấy cô chủ ăn mặc giản dị xinh đẹp như vậy chẳng lẽ mất trí nhớ khiến con người ta thay đổi tính cách?" đó chỉ là nghĩ thôi, chứ họ làm gì giám nói ra khỏi miệng dù gì cũng chỉ là người làm công thôi phải nghe theo chủ không là mất việc tốt này. Dù sao ông bà chủ cũng rất tốt chưa bạc đãi họ lần nào, thỉnh thoảng cũng tăng lương, ai lại muốn mất một công việc tốt như vậy.
Tình Tuyết xuống phòng bếp đã thấy thím Lí chuẩn bị nấu bữa tối :
– " Thím Lí hôm nay có thể nhường phòng bếp cho cháu được hay không? Cháu muốn nấu 1 bữa tối thật ngon cho ba mẹ và anh! "
Cô mỉm cười nhìn thím Lí:
– " Không được đâu cô chủ cô vừa xuất viên không thể vài bếp được hơn nữa cô chưa từng vào bếp nhỡ cô bị thương tôi nhất định sẽ bị ông bà chủ trách phạt nha! Cô muốn ăn gì cứ bảo tôi làm là được rồi! " .
Sau 1 hồi kiên trì cuối cùng bạn Tiểu Tuyết cũng giành được nhà bếp bắt đầu nấu bữa cơm gia đình trước kia cô cũng rất thích nấu ăn nay lại được nấu cho ba mẹ và anh khiến cô hào hứng không thôi . Sau 2 tiếng đồng hồ vật lộn 1 bàn mĩ vị tỏa hưng thơm phức hiện ra khién ai cũng nhìn chảy nước miếng.
– " Cô chủ nấu đây sao thật không ngờ mà , cô chủ có bao giờ học nấu ăn đâu nhỉ ?"
Đúng lúc này 2 vợ chồng Phong Lăng Thiên cùng Phong Thần cũng trở về Tình Tuyết liền ôm lấy Phong mẫu làm nũng:
– " Mọi người đi nguyên cả ngày để con ở nhà 1 mình buồn chán. Mẹ! Tiểu Tuyết rất nhớ mẹ nha "
– " Em chỉ nhớ mỗi mẹ thôi sao? Anh thương em nhất mà , anh thật thương tâm nha " .
Tình Tuyết bật cười ôm tay ba ba cùng anh trai
– " Em cũng rất nhớ 2 người mà thôi mọi ngườu mau vào ăn cơm kẻo nguội " .
Mọi người tiến vài bàn ăn thấy 1 bàn đầy món ngon liền cầm đũa chiến đấu
– " Thật ngon nha thím Lí tay nghề của thím ngày càng lợi hại nha"
Phong Thần vừa nhét thức ăn vào miệng vừa khen ngợi, thím Lí nghe thấy liền cười nói:
– " Bữa tối hôm nay là do cô chủ chuẩn bị hết ạ. Tôi cũng là bị cô ấy đẩy ra ngoài "
Ba người vốn đang ăn rất hăng hái nghe thím Lí nói liền suýt phun hết cơm ra ngoài, nhưng lại bị sặc:
– " Khụ … khụ! Thím lí nói thật sao? Tiểu Tuyết con nấu thật sao ta nhớ là con rất ghét nấu ăn mà "
Phong ba kinh ngạc nhìn con gái , Trịnh Hiểu Du ánh mắt tràn đầy cảm động nhìn con gái
– " Con tự tay nấu bữa ăn này mẹ thật sự rất hạnh phúc , con gái mẹ thật đảm đang nha"
Phong Thần thì còn đang lơ lửng chín tầng mây:
– " Ha ha em gái tự xuống bếp nấu cho mình ăn em gái à anh vui chết mất "
Nhìn bộ dáng của 3 người Tình Tuyết cười thật ngọt ngào
– " Sau này ngày nào con cũng sẽ nấu cho ba mẹ và anh ăn vì mọi người rất thương yêu con mà "
Từ hôm đó trên dưới mọi người đều cảm thấy rất hân hoan vì vị tiểu thư khó ưa sau khi mất trí nhớ đã thay đổi hoàn toàn xinh đẹp dịu dàng như thiên thần vậy!!!