Bữa cơm này có hơi xấu hổ, nhưng cũng coi như viên mãn.
Tôi tiễn bạn trai ra phủ rồi quay lại, cha nhìn thấy tôi, nghiêm túc hỏi tôi:
“Con gái, hai đứa thật lòng yêu nhau à?”
“Đương nhiên rồi, nếu như con không thích, sao lại dẫn anh ấy về gặp cha mẹ chứ?”
“Cha chỉ sợ con sẽ hối hận. Nếu con đã quyết định, vậy cha không nói thêm gì nữa. Con nhớ kỹ, sau này có uất ức gì, cứ trở về, cha mẹ vẫn sẽ luôn che chở con.”
Đoạn đối thoại này tôi nghe mà lệ nóng doanh tròng, nhìn theo bóng cha ra khỏi tiểu viện của tôi.
“Má ơi, hù chết người.” Kiêu Dũng Hầu vừa mới nhìn Liễu Thừa An ra khỏi cửa, đã sợ tới mức vỗ ngực.
Kiêu Dũng Hầu phu nhân thì ở một bên nhìn ông với ánh mắt ghét bỏ:
“Con rể tương lai đến ăn cơm, chuyện tốt bao nhiêu chứ. Còn không phải là con trai cấp trên của ông thôi sao? Ông có cần sợ đến mức như vậy không?”
“Bà không hiểu, bà không hiểu đâu.”
Kiêu Dũng Hầu bày ra dáng vẻ tôi biết hết, nhưng tôi không nói, phu nhân nhìn mà trong lòng bốc lửa:
“Nhanh nói thật đi! Làm sao vậy?”
“Bà không nghĩ xem nó họ gì.”
“Họ Lưu mà, làm sao vậy.”
“Họ Lưu gì chứ, người ta họ Liễu! Liễu đó đó kìa! Không chỉ cha nó, ngay cả nó cũng là cấp trên của tôi! Nói cha nó là người lãnh đạo trực tiếp của tôi cũng không quá.”
Phu nhân hít hà một hơi:
“Trời ạ, vậy vậy vậy… sau này Tịnh Di gả đến đó thì mặt mũi đâu chứ! Đứa nhỏ này, làm sao bây giờ đây?”
Tướng quân cũng rất u sầu:
“Tôi thấy hai đứa nhỏ cũng lưỡng tình tương duyệt, chúng ta cứ án binh bất động trước, xem thử ý của con gái xem.”
Vì thế liền có màn vừa rồi.
Sau khi Kiêu Dũng Hầu trở về phòng, trằn trọc suốt một đêm cùng phu nhân, ngày hôm sau thức dậy, tóc cũng rụng nhiều hơn mấy cọng so với bình thường.
Cứ như vậy, vợ chồng Kiêu Dũng Hầu căn bản không nghĩ rằng Trình Tịnh Di không biết vị hôn phu của mình có thân phận gì.
Thái Tử bên kia cho rằng hôm nay đến Trình gia, Kiêu Dũng Hầu sẽ vạch trần thân phận của anh ta.
Cho nên cuối cùng, người hai bên chẳng ai nói cho Trình Tịnh Di biết bạn trai cô là Thái Tử đương triều.
Dẫn tới việc cô vẫn luôn khờ dại cho rằng bạn trai mình chỉ là một công tử nhà quan.
Dẫn theo cả một loạt hiểu lầm sau này, cuối cùng dẫn đến chuyện hai người chia tay.
Hôm nay, tôi xem hoàng lịch xong, phát hiện hôm nay hợp đi ra ngoài.
Vì thế vui sướиɠ xách theo em trai lên phố chơi. Hai bọn tôi ngồi ở phòng trong trà lâu, nhìn mọi người rộn ràng nhốn nháo ở dưới lầu…
Từ từ, tôi nhìn thấy gì thế!
Là cọng giá và trà xanh, còn có một cô gái không quen biết.
Bọn họ đang làm gì thế? Ồ, nice, bọn họ đang đúm nhau!