Nhưng nhìn đến khuôn mặt mệt mỏi và vàng mắt xanh đen dưới mắt mẹ, đột nhiên tức giận của Vân Cẩm giống như quả bóng xì hơi--- Mỗi năm trước tết tiệm làm tóc nhà mở đều là lúc bận rộn nhất, một đống khách xếp hàng cắt tóc, uốn tóc, nhuộm tóc, đã nhiều ngày liên tục mẹ đều là nửa đêm 12 giờ mới về nhà, ngày mai cũng là một ngày bận rộn--- Cô không muốn ồn ào với mẹ vào lúc này.
Vân Cẩm cứng rắng ném ra một câu. "Con đi ngủ." Lập tức đứng dậy đi về phòng mình, đóng kín cửa phòng ngủ, khóa trái lại.
Vân Cẩm nằm trên giường chơi di động, lắng tai nghe động tĩnh trong phòng khách, hình như mẹ vẫn luôn ngồi trên ghế salon trong phòng khách, không đứng lên, bởi vì Vân Cẩm không nghe được chút âm thanh nào.
Nhàm chán lướt Weibo một lát, nước mắt của Vân Cẩm không ngừng rơi, cô thật sự không hiểu vì sao trong hai năm nay mẹ giục cười ngày càng lợi hại, giống như ở trong mắt mẹ, cô chỉ có một giá trị chính là kết hôn.
Rõ ràng lúc đi học, thành tích tiến bộ sẽ làm mẹ vui vẻ, lúc mới vừa đi làm, tăng lương mẹ cũng sẽ vui vẻ cho cô, nhưng hai năm này, giống như cô làm cái gì, chỉ vì cô độc thân, nên cô làm tất cả ở trong mắt mẹ đều không có ý nghĩa gì cả.
--- "Mẹ, con chuyển tiển sinh hoạt tháng này cho mẹ."
--- "Trong nhà không thiếu ba ngàn đồng mỗi tháng của con, nhanh tìm đối tượng kết hôn mới là đứng đắn."
--- "Mẹ, bộ quần áo mới mua này của con đẹp không?"
--- "Màu sắc quá đậm, đã nói bảo con mua quần áo màu trắng hoặc màu hồng, đàn ông đều thích cô gái xinh đẹp dịu dàng một chút."
Vân Cẩm cảm thấy vô cùng mệt mỏi, cô ném điện thoại di động đến bên gối, nhắm mắt lại như không có cách nào chìm vào giấc ngủ, cuối cùng Vân Cẩm cũng nghe được tiếng mẹ đứng dậy từ ghế salon phòng khách, đi phòng tắm bắt đầu tắm rửa.
Chờ mẹ tắm xong thổi khô tóc xong đi vào phòng ngủ nằm xuống, Vân Cẩm không không ngủ được, ở trên giường lăn lộn hồi lâu, rối cuộc không nhịn được nhìn di động một chút, đã hơn hai giờ sáng, mà ngày mai sáng sớm 6 giờ rưỡi cô phải rời giường đi làm.
Mẹ luôn cảm thấy cô là vì chơi điện thoại mới thức khuya, thật ra thì giấc ngủ của Vân Cẩm có vấn đề, buổi tối thường xuyên mất ngủ, nhưng Vân Cẩm có đi bệnh viện kiểm tra, cũng nói cho mẹ, nhưng mẹ không tin Vân Cẩm --- "Chỉ cần con không đυ.ng đến điện thoại di động, nhất định sẽ ngủ được." "Do ban ngày con không đủ mệt mỏi mới ngủ không được, sau này trước khi đi ngủ chạy mấy vòng, trở về ngã đầu vào gối là ngủ, còn có thể giảm cân."
Nhớ đến những chuyện này, trong lòng Vân Cẩm lại càng phiền hơn, mò từ trong tủ đầu giường lấy ra hai viên thuốc ngủ, lúc cầm ly nước lên lại phát hiện không có nước, nghĩ đến chuyện đi phòng khách rót nước bị mẹ nghe được động tĩnh, không chừng còn bị mắng, Vân Cẩm tìm kiếm một vòng trong phòng ngủ, tìm được nửa chai coca ban ngày uống còn dư lại một nửa, nuốt hai viên thuốc ngủ vào.