Chương 18.1

Sau vài ngày Phó Tử Trảm vào ở chung cư mới, nhận được cuộc gọi từ người đại diện nhà mình, nói rằng nhận cho hắn một chương trình mới, trong điện thoại chỉ nói được khá ít, chỉ nghe có tên gọi là 《 Cơm no áo ấm 》.

Nghe có vẻ cũng rất được, Phó Tử Trảm đến công ty với niềm vui rạo rực, cơm no áo ấm còn có tiền lấy, còn không phải là vui rạo rực à!

Nhưng có đôi khi, con người mà, lâu lâu cũng không thể chỉ lo mặt ngoài quá mức.

Có đôi khi cơm no áo ấm có khả năng không phải một từ để hình dung, nó cũng có thể… là một động từ.

“Đi đâu?” Trong văn phòng, Phó Tử Trảm móc móc lỗ tai, rất không chắc chắn nên hỏi lại, hắn có hơi nghi ngờ mình bị điếc rồi.

Anh Thái lặp lại một lần: “Rừng Bạch Tắc.”

Rất tốt, hắn không có điếc.

Quả nhiên chỉ là mệnh không tốt mà thôi.

Đã lăn lộn từ nông thôn đến rừng rậm nguyên sinh rồi, càng lăn lộn càng thụt lùi.

Trong lúc Phó Tử Trảm có ý đón nhận vận mệnh, anh Thái lại cho rằng đối phương không biết địa điểm còn cẩn thận nói rõ một chút: “Thật ra chính là thám hiểm dã ngoại, bên rừng Bạch Tắc có phong cảnh tự nhiên khá là đẹp.”

Đón nhận vận mệnh thất bại, Phó Tử Trảm muốn giãy giụa một chút: “Không có công việc khác có thể nhận ư?”

Anh Thái rất là vô tình vạch trần hiện thực: “Tạm thời không có tài nguyên khác.”

“……”

Được rồi, hiện thực chính là tàn khốc như vậy, đón nhận vận mệnh thành công, đương nhiên không phải hắn thoả hiệp với vận mệnh, chủ yếu chính là…

Tiền cũng coi như đúng chỗ.

Có tiền thì việc gì cũng thông, ai bảo hệ thống xui xẻo kia còn chưa khôi phục năng lượng.

Lúc trở lại chung cư, Phó Tử Trảm còn đang cân nhắc, “Ta cảm thấy ta nên đổi cái tên khác cho mi.”

Chẳng Ra Gì Cả vô cớ bị nhắc đến: “???”

Liên quan giề đến nó? Toàn bộ quá trình nó đều không tham dự, cũng không nói gì hết mà.

“Vận đen của mi ảnh hưởng đến ta.”

Chẳng Ra Gì Cả: “……”

“Xin ký chủ nhận rõ hiện thực!”

Phó Tử Trảm đề nghị: “Sau này gọi là Chiêu Tài đi, hoặc là Vượng Phúc cũng được.”

Chẳng Ra Gì Cả nghiêm khắc từ chối: “Không cần!!!”

“Haiz…”, Phó Tử Trảm nằm ở trên sô pha không cưỡng cầu nữa, chỉ là không có việc gì nên tìm việc, bi ai thay bản thân vài phút mà thôi.

Dẫu sao có thỏa hiệp vì tiền thì cũng cần có thời gian.

Cách thời điểm ghi hình tiết mục còn mấy ngày nữa, trong khoảng thời gian này hắn lại nhận được điện thoại của người đại diện nhà mình, bảo hắn tạo tài khoản Weibo.

Có những người đã hot một tháng trời mà còn chẳng có tài khoản Weibo.

Đây cũng là một thủ đoạn củng cố nhân khí, Phó Tử Trảm nhận kiến nghị, tạo tài khoản Weibo.

Thế giới trước ở Tu chân giới quá lâu, có đôi khi còn không theo kịp cách tư duy của hiện đại, hắn ở đó thao tác một hồi mạnh như hổ, nhác thấy fans xem một ba năm.

Không, năm người còn không được nữa, chỉ có một hai tài khoản phụ không biết đến từ nơi nào.

Không biết từ khi nào một con golden xông ra, đầu ghé vào xem trên điện thoại một cái: “Đáng thương.”

Có những người cũng đã từng làm đỉnh lưu cơ, nhìn lại hiện tại xem.

“Là bởi vì ai?”

“Ờ.”

Golden lại biến mất không thấy đâu.

Phó Tử Trảm cầm acc chỉ có 2 fans chia sẻ cho Thái Hộc.

Thái Hộc mở ra xem xong: “…”

“Cậu không biết mua ít fans hả?”

Phó Tử Trảm rất là có lý: “Tốn tiền!”

Bây giờ xin hãy gọi hắn là Lục Ùng Ục Tovsky Keo Kẹo Kéo Tử Trảm!

Lúc Keo Kẹo Kéo Phó Tử Trảm mở tài khoản ra lần nữa thì đã có thêm mười vạn fans, anh Thái tự bỏ tiền túi mua cho hắn.

Hơn nữa kèm theo thêm một câu nhắn lại.

-- Đăng thêm trạng thái gì đó đi, quay mấy cái video về Chẳng Ra Gì Cả cũng được.

Phó Tử Trảm trả lời: OjbK!

Nhưng mà câu nói video về Chẳng Ra Gì Cả này tự dưng có vẻ hơi không thoả đáng lắm.

Thực tế Chẳng Ra Gì Cả rất thoả đáng vừa mới biến mất lại bị gọi ra, Phó Tử Trảm giơ điện thoại lên: “Nào, nhảy một điệu đi.” Giống y chang một lão lưu manh.

Chẳng Ra Gì Cả: “……”

Tổng bộ! Tổng bộ! Có ký chủ ép hệ thống lương thiện làm ca kỹ nàyyy!

Mau đến cứu hệ thống điii!

Phó Tử Trảm tiếp tục giơ điện thoại lên: “Kêu đi! Kêu rách họng cũng không ai đến cứu mi!”

Chẳng Ra Gì Cả: “……”

Rách họng! Rách cả họng!

Hệ thống không liên hệ được với tổng bộ đáng thương vô cùng, uất ức dẫm lên nền nhạc, dâng lên một khúc múa.

Bởi vì lúc anh Thái mua fans còn thuận tiện dùng official Weibo của công ty tuyên truyền cho Weibo mới của Phó Tử Trảm một chút, vậy nên đã có không ít fans theo đường link mà đến.

Hắn vừa mới up video lên đã nhận được mấy chục cái bình luận, so sánh với những lưu lượng một giây có mấy vạn thì thật sự có hơi thảm.

Nhanh như vậy đã tới thì có thể nói là fan chân ái.

【 oa oa oa oa oa, xem tui lướt thấy cái gì đây, rốt cuộc chồng cũng nhớ rằng còn có phần mềm Weibo này hả? 】

【 Ký hợp đồng luôn cơ đấy! Chẳng Ra Gì Cả có tiền đồ 】

【 ha ha ha, lời này nói được, cũng không phải Chẳng Ra Gì Cả ký hợp đồng! 】

【 Toy không quan tâm! Là như thế! Cho nên… sau này xin hãy cho Chẳng Ra Gì Cả lên sóng nhiều nhiều chút được không? 】

【 ha ha ha, Chẳng Ra Gì Cả nếu như em bị bắt cóc thì hãy chớp chớp mắt, chụy trộm xe điện đi cứu em. 】

【 Chó nhà tôi cũng thích múa may quay cuồng lúc nghe thấy tiếng nhạc 】

【 Khi nào thì có thể xem chồng elm nhảy chứ 】

【 Muốn xem nấu cơm 】

【 +1, mẹ tui kêu tui nói 】

Dù sao cũng nhàm chán, Phó Tử Trảm dứt khoát chọn mấy bình luận để trả lời.

Muốn xem nấu cơm ư?

-- Không, tôi không muốn làm lắm.

-- Cảm ơn mẹ của bạn, cho dù như vậy tôi cũng không muốn làm.

Trộm xe điện á?

-- Chẳng Ra Gì Cả nói nó không cần xe điện, xin hãy cưỡi xe máy đến!

Muốn xem chồng nhảy hả?

-- Chờ sau khi bạn kết hôn rồi xem, kiểu không cho nhảy là ly hôn luôn ấy!

Người đệ nhất giả ngu, xem không hiểu gọi chồng là ai.

Khu bình luận trò chuyện khá là high, mắt thường có thể thấy được số lượng fans tăng lên với tốc độ rất nhanh, có fans bởi vì tới muộn mà không được trả lời nên vô cùng đau đớn, cảm thấy như mình bỏ lỡ một trăm triệu.Mà Phó Tử Trảm làm ổ ở trên sofa nhìn điện thoại rất là cạn lời, bởi vì…

Đơ rồi.

Bây giờ hắn vẫn dùng cái điện thoại hồi trước nguyên chủ để lại, thoạt nhìn có chút tuổi rồi.

Được rồi!

Đã đến lúc đổi cái điện thoại mới.