Chương 36: Thua quang vinh

Cảm thấy Trình Hào sẽ thất bại rất thảm, cũng không chỉ có Carpenter.

Trên thực tế, tất cả khán giả đều cảm thấy Trình Hào sẽ thất bại đến mức rất thảm, ngoại trừ số rất luôn nhìn thấy Trình Hào thuận buồm xuôi gió, cảm thấy Trình Hào là người có thể sáng tạo ra một kỳ tích.

"Trình đáng thương, cậu nhất định phải cẩn thận!"

"Carpenter, quật ngã tên da vàng đáng chết này đi!"

"Lên đi Carpenter!"

"Carpenter anh là mạnh mẽ nhất."

...

Trình Hào cùng Carpenter, trong tiếng ồn ào như thế đi lên võ đài.

Bên phía lão George có không ít tay đấm, trong đó có rất nhiều người đều là kiêm chức, là nghiệp dư đến đây đánh quyền.

Dù sao thu nhập bên này cũng không cao.

Đương nhiên, cũng có người giống như Geral đã qua đời, hoàn toàn dựa vào đánh quyền mà sống, mà người như vậy, trải qua rất vất vả.

Bọn họ không tìm được việc làm hoặc là không muốn làm việc, mới có thể đi đánh quyền, sau đó kiếm được tiền, bọn họ sẽ tiêu sạch sành sanh vào hôm sau, thậm chí tiêu hết trên người phụ nữ vào buổi tối hôm đó...

Nhưng Carpenter không giống vậy.

Anh ta hoàn toàn dựa vào đánh quyền kiếm tiền không nói, còn dựa vào đánh quyền kiếm được rất nhiều tiền, Trình Hào biết, anh ta có một ngôi nhà trong một xã khu lao động gần đó, anh ta còn có một chiếc ô tô Ford.

Điều này giúp cho anh ta đi tới đi lui rất thuận tiện.

Anh ta cùng các tay đấm khác, căn bản là không cùng một đẳng cấp.

Trình Hào đi lên võ đài xong, cũng cảm thấy rất ngột ngạt.

Carpenter giống như là một con sư tử chứa đầy sức mạnh khắp toàn thân, bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị nhào đến cắn người khác, bị anh ta nhìn chằm chằm, Trình Hào cảm thấy tóc gáy trên người mình dựng thẳng lên, bắt đầu run rẩy từ đáy lòng.

Không phải là bởi vì sợ, mà là bởi vì hưng phấn.

Cùng đối thủ mạnh mẽ đối chiến, khiến cả người anh đều ở trạng thái hưng phấn, Trình Hà tự nói với mình một lần lại một lần: "Mình sẽ thắng, mình nhất định sẽ thắng, mình là võ sĩ quyền anh lợi hại nhất."

Anh lại một lần nữa tiến vào loại trạng thái quên hết tất cả, không có gì lo sợ.

Carpenter giật giật vai, mở cơ bắp trên bả vai, nhẹ nhàng nhảy làm nóng người... Khi thi đấu bắt đầu, ngay lập tức anh ta nhào về phía Trình Hào, tốc độ nhanh nhẹn y như liệp báo.

Chiến đấu bắt đầu không bao lâu, Trình Hào liền bị đánh bay ra ngoài, đập vào chỗ vây dây thừng.

Cân nặng của Carpenter gần tới một trăm kg, gần đây Trình Hào mập một chút, nhưng chưa đủ bảy mươi kg.

Hơn nữa, Trình Hào có kỹ xảo, mà Carpenter cũng có, thậm chí kỹ xảo thực chiến của Carpenter, chẳng hề thua với Trình Hào.

Đời trước Trình Hào làm đến năm hai mươi tám tuổi, mà Carpenter, anh ta đã hơn ba mươi tuổi!

Một đòn tức trúng, tiếng hoan hô cùng tiếng chửi rủa của khán giả vang dội khắp quầy rượu, mà vào lúc này, Trình Hào đứng lên.

Có người cổ vũ Trình Hào: "Trình, cố lên! Cậu là giỏi nhất!"

"Đứng lên, giống như trước đánh thắng hắn!"

"Cậu thắng tôi liền mời cậu ăn hamburger! Mười cái!"

...

Đương nhiên, càng nhiều người hoan hô Carpenter: "Carpenter, anh là giỏi nhất!"

"Đánh bẹp người đông phương kia đi!"

"Thân mến, tôi muốn hôn cơ bắp của anh!"

"Thắng lợi nhất định thuộc về anh!"

"Trẻ con thì không nên tới thi đấu, đánh ngã nó đi!"

...

Trong tiếng hoan hô như vậy, Carpenter không vung hai tay lên chúc mừng, anh ta đề phòng mà nhìn Trình Hào —— Trình Hào bò dậy.

Không chỉ có như vậy, Trình Hào lại vọt về phía Carpenter một lần nữa.

"Cậu rất tuyệt!" Carpenter nói, sau đó lại một lần nữa đánh ngã Trình Hào.

Lúc tranh tài chính quy, đã có người ngã xuống, thì đối thủ không thể tiếp tục đánh, mà trên sàn quyền anh như vầy, trọng tài cũng không cấm chuyện như vậy.

Nhưng Carpenter không làm như thế.

Anh ta chờ Trình Hào đứng lên, sau đó chiến đấu tiếp.

Anh ta lại đánh bại Trình Hào.

Lần này anh ta đánh vào mặt Trình Hào, đánh vào mũi Trình Hào, mà Trình Hào vẫn đứng lên.

Carpenter có chút giật mình nhìn Trình Hào, càng thêm đề phòng.

Trình Hào lại phát động công kích.

Anh lại bị đánh ngã.

Ban đầu khi Trình Hào bị đánh ngã vài lần, tất cả mọi người đều hoan hô Carpenter: "Carpenter, anh quá tuyệt vời!"

"Đánh thật hay, Carpenter!"

"Thật khốc!"

...

Nhưng khi Trình Hào một lần lại một lần bò dậy, khán giả cũng không khen ngợi Carpenter nữa, ngược lại trở nên trầm mặc.

Chờ sau đó...

Khi Trình Hào ngã sấp xuống chỗ vây dây thừng, có người cổ vũ Trình Hào: "Trình, cố lên!"

"Đứng lên! Cậu làm được!"

"Cậu rất tuyệt!"

...

Những âm thanh này, Trình Hào đều không nghe thấy, anh chỉ đứng lên một lần nữa, nhìn đối thủ của mình, phân tích công kích của Carpenter.

Máu mũi rơi xuống, anh quẹt một chút, cả khuôn mặt đều là vết máu, trên người anh cũng có vết bầm, mà vào lúc này, tinh thần anh không cảm nhận được đau đớn, anh bàng quan, tỉnh táo quan sát nhược điểm của Carpenter.

Trong một trận chiến như vậy, anh càng ngày càng quen thuộc với Carpenter.

Trình Hào lại xông lên, mà lần này, anh cũng không bị tình trạng mới vừa tới gần liền bị Carpenter đánh bay ra ngoài, thậm chí, anh còn đánh một quyền vào mặt Carpenter

"Shit!" Carpenter nguyền rủa một tiếng, lại một lần nữa đánh bại Trình Hào.

Cùng lúc đó, khán giả cũng reo lên gào lên, tiếng gầm cực lớn như muốn lật tung nóc nhà.

Mà tiếng hoan hô, cũng không phải cho Carpenter.

"Trình, quá tuyệt vời!"

"Cố lên!"

"Tuy rằng tôi đặt cược cho Carpenter, nhưng tôi hi vọng cậu có thể thắng!"

...

Thậm chí còn có khán giả đỏ cả vành mắt.

Rõ ràng không thắng được, nhưng một lần lại một lần bò dậy... Trình Hào làm cho bọn họ cảm động: "Trình! Cố lên!"

Trình Hào quả nhiên lại bò dậy lần nữa.

Anh đã trúng rất nhiều đòn, nhưng dù sao thì anh là một tay đấm có kỹ xảo, kỹ xảo của anh không phải là ở phương diện đánh người, trên thực tế, kỹ xảo chịu đòn của anh cũng không kém ai.

Mỗi lần công kích của Carpenter tới gần, anh đều sẽ né tránh chỗ hiểm của mình, cho nên kỳ thực anh cũng không bị Carpenter đánh đến mức nghiêm trọng.

Ngoài ra, lúc anh bị văng ra ngoài, cũng biết làm sao để lợi dụng hai chân giảm bớt lực chấn động, cũng biết phải té thế nào, mới có thể làm cho mình không bị tổn thương nghiêm trọng.

Thoạt nhìn anh có chút thảm, kỳ thực đều là thương tổn da thịt.

Lần này Trình Hào xông lên, cùng Carpenter so vài chiêu, mới bị đánh ngã.

Không, anh không nằm sấp xuống, anh ngã trên chỗ vây dây thừng, rất nhanh liền đứng vững thân thể.

Anh lại xông về phía Carpenter.

Khán giả dưới đài càng kích động.

Lão George đứng ở cửa phòng nghỉ ngơi, đôi mắt sáng ngời.

Ngày hôm nay hắn sắp xếp cho Trình Hào cùng Carpenter đối chiến, là muốn cho Trình Hào chịu một chút ngăn trở.

Những lần thi đấu trước, bởi vì hắn sắp xếp cho Trình Hào đều thắng, quá mức thuận buồm xuôi gió, cũng làm cho Trình Hào có chút quá tự tin, người như vậy lên sàn thi đấu chân chính, có thể sẽ vì đột nhiên chịu chút thất bại nho nhỏ mà không chấp nhận được, cuối cùng thất bại thảm hại.

Một võ sĩ trưởng thành, cần phải tiếp nhận thất bại.

Cho nên, hắn tìm Carpenter, muốn cho Trình Hào biết, võ sĩ chân chính, khác biệt tới mức nào.

Hắn biết Trình Hào sẽ thất bại.

Nhưng hắn không ngờ, rõ ràng là bị đánh ngã liên tục, Trình Hào còn có thể bò dậy.

Trình Hào có thể bò dậy còn chưa tính, còn có thể đánh Carpenter!

Tim lão George đập "Ầm ầm ầm ầm".

Trước đó hắn cảm thấy Trình Hào sẽ toả hào quang rực rỡ ở trên sàn thi đấu, nhưng là chỉ đến thế mà thôi, nhưng bây giờ... Hắn cảm thấy đai vàng và găng tay vàng cao không thể với tới, đang vẫy tay với hắn.

"Người kia đang đánh Trình!" Claude tự lẩm bẩm: "Trình bị thương... Sao hắn có thể đánh Trình? Cần phải bắt hắn dừng tay..."

"Ngậm miệng!" Lão George trừng mắt nhìn Claude, không nhịn được nghĩ, nếu Trình Hào có thể có được sức mạnh như Claude... Được rồi, hắn không nên suy nghĩ nhiều, nếu thật sự có chuyện tốt như vậy, thật sự xuất hiện một người như vậy, vậy thì tất cả các tay đấm khác, đều sẽ khóc không ngừng.

"Nhưng mà... Hắn đang đánh Trình..." Claude nói không rõ lắm.

"Bọn họ đang thi đấu, đây là thi đấu! Cậu ở bên cạnh nhìn là được rồi! Đừng nói nhiều!" Lão George nói, lúc trước hắn đã nói tường tận với Claude quá trình thi đấu ra sao, mà với trí thông minh của Claude... Hắn rất sợ Claude quên mất.

"Được rồi, tôi phải nghe ông." Claude nói, mắt nhìn chăm chăm, không nói.

Bởi vì Trình Hào biểu hiện xuất sắc nên lão George hưng phấn, vào lúc này, Carpenter cũng đã hối hận chết đi được được.

Trình Hào trưởng thành, hắn nhìn rõ hơn so với bất cứ ai.

Ngày hôm nay hắn đến thi đấu, bởi vì lão George gọi điện thoại cho hắn.

Hắn đã đồng ý với lão George là so tài với Trình Hào một trận, cũng đáp ứng lão George không tạo thương tích cho Trình Hào.

Bởi vì như vậy, hắn mới không chân chính nặng tay với Trình Hào, tùy ý Trình Hào bò dậy một lần lại một lần.

Sau đó hắn liền phát hiện, Trình Hào hơn nửa tháng không gặp, so với nửa tháng trước đã mạnh hơn rất nhiều, này còn chưa tính, trong cuộc tranh tài này, Trình Hào lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được mạnh lên rất nhiều.

Người trẻ tuổi bây giờ, đều lợi hại như vậy sao?

Không, hẳn là không phải người trẻ tuổi bây giờ lợi hại, mà là Trình Hào quá lợi hại.

Tốc độ trưởng thành của anh, đặc biệt nhanh, đặc biệt kinh người.

Carpenter biết mình lớn tuổi, không thể luôn thi đấu, hắn đã sớm muốn lui xuống, nhưng ngoại trừ quyền anh hắn không hiểu gì khác, cho nên hắn dự định sau này làm người đại diện quyền anh, cũng coi đây là kế sinh nhai.

Hắn luôn luôn tìm kiếm tay đấm ưu tú.

Trình Hào là tay đấm hắn vừa ý, mà khi đó hắn cũng không quá vừa ý Trình Hào, cho nên khi yêu cầu Trình Hào đưa ra làm cho hắn không thoải mái, hắn liền từ bỏ Trình Hào.

Nhưng bây giờ, hắn hối hận rồi!

Trình Hào xuất sắc hơn hắn tưởng rất nhiều!

Nếu như nửa tháng trước hắn ký với Trình Hào, thì sau này hắn sẽ nắm giữ một tay đấm cực kỳ ưu tú!

Nhưng hắn không ký!

Hắn không kí với Trình Hào! Cuối cùng lại tiện nghi cho lão George!

Carpenter cực kỳ phiền muộn trong lòng, ánh mắt nhìn Trình Hào cũng có chút bất thiện, sau đó liền bị Trình Hào đánh một quyền vào mắt.

"Chết tiệt!" Carpenter lại một lần nữa đánh Trình Hào ra ngoài.

Trình Hào liền bò dậy.

Ngay khoảnh khắc Trình Hào bò dậy, khán giả liền hoan hô lên, tiếng hoan hô này vẫn không phải dành cho Carpenter, mà là cho Trình Hào.

Một Trình Hào vĩnh viễn không bao giờ nhụt chí như vậy, khiến người ta phải vỗ tay cho anh.

Carpenter càng ngột ngạt.

Hắn còn cảm thấy có chút gay go —— hắn mệt mỏi!

Cuộc chiến của hắn cùng Trình Hào đã giằng co rất lâu, tuy rằng thể lực hắn rất tốt, cũng mệt mỏi.

Cũng không biết tại sao Trình Hào lại bò dậy một lần nữa... Người trẻ tuổi tinh lực thật tốt!

Lúc Carpenter đang nghĩ lung tung, Trình Hào đã xông tới, cùng hắn so chiêu nhiều lần.

Đương nhiên... Trình Hào lại bị đánh ngã.

Nhưng anh lại bò dậy.

Carpenter: "..."

Carpenter cảm thấy mình có chút không chịu nổi, loại cảm giác không dứt này thật sự không tốt đẹp gì!

Trình Hào tính tiếp tục như vậy sao?!

Sau khi lại đánh ngã Trình Hào lần nữa, Carpenter vốn đứng ở bên cạnh chờ Trình Hào đứng lên đành nhào tới Trình Hào, áp chế Trình Hào: "Cậu nhận thua đi!"

Bây giờ Carpenter gấp gáp muốn kết thúc cuộc tranh tài này, hắn cũng không thể tiếp tục chịu đựng tất cả những thứ này nữa.

Cuối cùng ì Trình Hào cũng thoát khỏi trạng thái đặc thù.

Anh không có cách nào thoát khỏi áp chế của Carpenter... Trình Hào nói: "Tôi chịu thua."

Anh cũng không phải người không thể chịu thua, thua chính là thua.

Carpenter thở phào nhẹ nhõm, giương hai tay lên.

Người thắng cần phải nghênh đón tiếng hoan hô.

Nhưng mà...

"Trình, cậu không sao chứ?"

"Nhóc khả ái, cậu sao rồi?"

"Carpenter, anh quá thô lỗ!"

...

Carpenter: "..."

Tôi đang đánh quyền! Đánh quyền! Không phải các người thích nhất việc nhìn tôi đấm thấu thịt, đánh ngã người ta hay sao?

Trình Hào cũng cảm thấy giật mình với tình huống này, đồng thời, đau đớn khắp toàn thân cùng đói bụng cũng làm cho anh có chút khó chịu.

Trình Hào nói với khán giả cách mình không xa, ở sát bên võ đài: "Tôi không sao, chỉ là có chút đói bụng."

"Tôi mua cho cậu hamburger! Tôi đặt cược Carpenter thắng, thắng tiền!"

"Tôicũng mua cho cậu hamburger, tuy rằng tôi đặt cược thua!"

"Cho cậu hamburger!"

...

Trình Hào cũng không biết bị ai nhét vào tay một cái hamburger dùng giấy bạc gói để giữ ấm, anh cầm hamburger, chui qua vòng vây dây thừng của võ đài rồi bò xuống.

Tư thế của anh có chút chật vật, Carpenter thì không giống như vậy, hắn dễ dàng nhảy từ trên võ đài xuống.

Nhảy xuống rồi, hắn quay đầu lại nhìn Trình Hào, chua chát nói: "Cậu có thể xuống dưới không? Có muốn tôi giúp cậu một tay hay không?"

Trình Hào nói: "Không cần."

Trình Hào mới vừa nói xong, liền thấy Claude đến.

Claude hẳn là tìm đến mình... Trình Hào muốn bảo Claude dìu mình một cái, nhưng làm cho anh không ngờ chính là, Claude không đi về phía anh, ngược lại là đi tới chỗ Carpenter.

Cậu ta đi tối chỗ Carpenter còn chưa tính, cậu ta còn đột nhiên vung một quyền đánh vào mũi Carpenter.

Nếu như là ở trên võ đài, một quyền như thế Carpenter nhất định có thể né tránh, dù sao khi đó tinh thần hắn căng thẳng.

Nhưng bây giờ hắn đã xuống khỏi đài, xuống rồi còn chưa tính, chung quanh hắn còn có khán giả vây quanh!

Khi quả đấm kia bay đến, Carpenter theo bản năng mà nghiêng đầu, nhưng không thể né tránh quả đấm kia triệt để, chỉ là quả đấm hướng về mũi của hắn, hiện tại rơi vào trên mặt của hắn.

"Shit!" Carpenter bị đập cho ngu người.

Cú đấm này khí lực quá lớn, đánh cho hắn ngã về phía sau, ngã vào trên người khán giả.

Người chung quanh cũng bối rối —— người này ai vậy? Mắc gì nhảy ra đánh Carpenter?

Mọi người quá khϊếp sợ, trong lúc nhất thời không có ai nói chuyện.

"Anh đánh Trình, anh là người xấu." Claude nói lý do mình đánh người, trong quán bar đột nhiên yên tĩnh, người chung quanh đều nghe được lời của cậu ta.

Trình Hào: "..."

Carpenter: "..."

Lão George chạy tới: "..."

"Ha ha ha ha ha!" Một khán giả cười rộ lên, vỗ một cái vào vai Claude: "Tiểu tử, được đó."

Khán giả xung quanh đột nhiên đều cười rộ lên, bọn họ mới vừa xem một trận thi đấu đặc sắc, lúc này... Bọn họ cũng vui vẻ nhìn thấy xung đột như vậy.

Nhưng, tuy rằng khán giả vui vẻ, Carpenter lại rất không cao hứng, Trình Hào cùng lão George vội vã đi lên xin lỗi: "Xin lỗi, Carpenter, cậu ta có chút đặc biệt."

Hai người bọn họ vây quanh Carpenter tiến vào phòng nghỉ ngơi, Claude chỉ ngây ngốc mà theo ở phía sau.

Nhìn thấy Trình Hào hiển lộ tài năng, cho nên cũng nhiều kỳ vọng với Claude, lúc này lão George thất vọng cực kỳ, hắn cảm thấy mình thật sự cả nghĩ quá rồi —— hắn nhất định là điên rồi, mới cảm thấy nói không chừng Claude có thể toả hào quang trên sàn thi đấu như Trình Hào.

Cái tên này không gây sự là tốt rồi!