Lão George không có ý muốn giữ lại Claude.
Trình Hào có thể hiểu được hành vi của lão. Trước đây, lão George chắc chắn gặp được rất nhiều người tự đưa tới cửa muốn học đánh quyền cùng lão, hoặc là hi vọng lão làm người đại diện cho mình, người nhiều như vậy, lão cũng không có gì lạ, đặc biệt là trong tình huống Claude thoạt nhìn rất bình thường.
Claude nhìn đã thành niên, cậu ta mặc quần áo bẩn thỉu, thoạt nhìn không khác gì mấy tên cắc ké hoặc là mấy tên đàn ông lang thang trên phố lớn cả ngày không có lý tưởng, lão George không thể đối xử khác biệt với cậu ta.
Đặc biệt là, hiện tại toàn bộ tâm tư của lão George đều đặt ở trên người anh.
Mà Claude...
Claude để lại rất ít thông tin, nhưng lúc trước khi Trình Hào xem một ít võ sĩ thời kỳ này phỏng vấn, có nghe người ta nhắc qua cậu ta, mơ hồ nhớ tới chuyện cậu ta được người đại diện khai quật từ trong khu ổ chuột ra.
Trình Hào không biết tên người đại diện kia, mà có xác suất rất lớn, người kia là lão George.
"Chỗ này của tôi không hoan nghênh cậu, cậu đi đi!" Lão George lại nói.
Lúc này, Trình Hào đột nhiên nói: "Lão George, không bằng để cậu ta thử xem."
Lão George cau mày nhìn về phía Trình Hào. Hai người Claude cùng Chester, lại giật mình nhìn về phía Trình Hào.
Trình Hào lại nói: "Nói không chừng cậu ta rất lợi hại."
Thật ra mấy ngày nay, thời gian Trình Hào cùng lão George chung đυ.ng rất dài. Nhưng đại khái là là do thời gian quen biết còn không lâu, lão George cũng không thân cận với anh, hai người nói chuyện cũng không nhiều.
Mà lão George đối xử với anh rất tốt, mỗi ngày đều sẽ mời anh ăn điểm tâm cùng cơm trưa, anh cảm giác được, mặc dù tính khí lão George có điểm quái lạ, nhưng người khá tốt.
Anh không hy vọng bởi vì sự xuất hiện của mình, lão George cùng Claude không còn cơ hội hợp tác.
Về phần sau này Claude có thể sẽ bị đánh đến bại liệt... Thời điểm đó ngăn cản Claude, không cho Claude đi đánh trận đấu kia là được rồi.
Một tay đấm ưu tú bị bại liệt... Thật sự rất đáng tiếc.
"Tôi không có thời gian lãng phí ở trên người không liên quan, nếu cậu cảm thấy hứng thú với cậu ta, tự cậu thử đi!" Lão George quay người trở về phòng của mình.
Chester đứng tại chỗ, có chút bất an, còn Claude, cậu ta còn quỳ trên mặt đất, có chút mờ mịt.
Trình Hào đưa tay ra với Claude, kéo cậu ta lên: "Vào đi."
Trình Hào mang theo Claude có chút kinh hoảng tiến vào nhà lão George.
Chính giữa nhà của lão George có một cái võ đài quyền anh, Claude vừa tiến vào, ánh mắt liền bị võ đài kia hấp dẫn, trong mắt tràn đầy ánh sáng.
Nhưng Trình Hào không mang cậu ta lên, trái lại dẫn cậu ta đến đến bên cạnh một cái bao cát siêu khổng lồ đang treo: "Cậu đánh một quyền thử xem."
Claude đứng ở trước mặt cái bao cát đó, cậu ta hít sâu một hơi, đánh một quyền về cái bao cát kia...
Cái bao cát siêu khổng lồ, bị cậu ta đánh cho bay ra ngoài, sau đó liền bay trở về, đập vào mặt cậu ta.
Claude bị cái bao cát này đập trúng, cả người ngã xuống đất ngửa mặt lên trời, cái trán đều đỏ.
Trình Hào: "..."
Trình Hào quay đầu, nhìn về phía lão George cách đó không xa: "Lão George, sức mạnh của cậu ta... Thật sự rất lớn."
Cái bao cát được treo này cực kỳ cực kỳ nặng, khoảng chừng hai trăm kg, bình thường anh dùng bao cát luyện quyền, không có biện pháp đập bao cát xa như vậy.
Nhìn thấy Claude dùng một quyền không hề có kỹ xảo đánh bao cát xa như vậy, Trình Hào xem như là hiểu tại sao, rõ ràng là sau khi trưởng thành cậu ta mới bắt đầu luyện quyền, lại có thể trở thành một con hắc mã, bước vào thế giới so tài.
Mặc dù lão George nói hắn không quản, để Trình Hào tự xử lý chuyện của Claude, nhưng trên thực tế luôn luôn đứng bên cạnh nhìn, thấy cảnh này, mặt cũng lộ vẻ khϊếp sợ.
Lão George đột nhiên nói: "Trình Hào, cậu đánh với cậu ta một trận đi."
Trình Hào nhìn về phía Claude: "Nào, chúng ta đánh một trận."
Nói xong, Trình Hào đi lên võ đài trước.
Cái võ đài này vây dây thừng bốn phía, Trình Hào kéo một cái dây thừng, chui vào võ đài, động tác rất là tiêu sái, Claude thì không giống như vậy, cậu ta bỏ ra chút công phu, mới gỡ được dây thừng bò vào trong võ đài.
Đi vào trong võ đài rồi, Claude gò bó nhìn Trình Hào: "Tôi không biết đánh quyền..."
"Thả lỏng, tùy tiện đánh." Trình Hào cười nói.
Sau đó Claude liền trực tiếp động thủ...
"Shit!" Lão George bất mãn nói, hắn vẫn chưa nói bắt đầu mà Claude đã động thủ, điều này làm cho hắn rất không vui.
Trình Hào cũng có chút đột nhiên không kịp chuẩn bị.
Mà làm cho Trình Hào bất đắc dĩ nhất là, lúc Claude đánh, không có kết cấu gì.
Đời trước Trình Hào đánh quyền, vẫn luôn tuân thủ một cách nghiêm chỉnh các loại điều lệ thể chế giáo điều cứng nhắc, khi đánh quyền ở trong quán bar lão George, ban đầu còn có chút không thích ứng.
Hiện tại cùng Claude đánh, thì càng không thích ứng.
Claude không vung quyền, cậu ta dùng đầu húc, dùng lòng bàn tay đánh, dùng chân đá...
Trình Hào chỉ có thể vui mừng vì mình chạy trốn rất nhanh.
"Shit!" Lão George mắng lên.
Chester cũng bất đắc dĩ mà bưng kín mặt của mình —— cậu ta cũng không biết, anh trai mình biết đánh kiểu này...
So với Trình Hào, biểu hiện của anh cậu ta thật sự quá tệ... Chester cảm thấy anh trai mình, khẳng định không thể lưu lại đánh quyền.
Nghĩ như vậy, vẻ mặt của cậu ta liền xoắn xuýt.
Chester cảm thấy anh trai mình đánh lung ta lung tung, hoàn toàn không sánh được với Trình Hào, lại không biết Trình Hào bị đấu pháp của anh trai mình làm cho luống cuống tay chân.
Đương nhiên, nguyên nhân chủ yếu nhất mà Trình Hào bị làm cho luống cuống tay chân, là bởi vì sức Claude quá lớn.
Cậu ta không trải qua huấn luyện, nhưng sức mạnh của cậu ta, so với các tay đấm mà Trình Hào từng đối chiến trong quán bar lão George còn lớn hơn một chút!
Khí lực vốn là khuyết điểm của Trình Hào, mà sau khi đối đầu với Claude, khuyết điểm của anh càng thêm rõ ràng.
Đáng ăn mừng chính là, hạ bàn của Claude bất ổn, không hề có kinh nghiệm.
Trình Hào nán lại bên rào chắn, chờ Claude xông về phía mình, anh nhanh chóng tránh ra, sau đó Claude liền đánh vào rào chắn... Trình Hào nhân cơ hội này, đánh một quyền vào chỗ xương sườn cuối cùng của cậu ta.
Claude ngã xuống.
Ngã xuống còn chưa tính, Claude ngẩn người, sau đó khóc lên: "Để tôi thử một lần nữa đi, tôi nhất định sẽ đánh tốt..."
"Shit!" Lão George mắng người lần thứ ba, vẻ mặt một lời khó nói hết.
Nhìn thấy vẻ mặt lão George như thế, sắc mặt Chester càng khó coi hơn, còn Claude, cậu ta nhìn Chester một chút, khóc càng thêm thương tâm.
Trình Hào nói: "Sức mạnh của cậu ta rất lớn, trời sinh thích hợp đánh quyền."
Trình Hào biết, vừa nãy nhìn thấy kia tất cả, lão George nhất định sẽ động lòng.
Về phần tại sao lão George mắng người...
Nếu anh nhìn thấy một thiên tài thích hợp đánh quyền, phí thời gian, lớn tuổi không nói, còn xấu, xấu thì cũng thôi đi, còn khóc, sắc mặt cũng không khá hơn chút nào.
Đây là lần thứ hai Trình Hào giúp Claude nói chuyện, Claude cảm kích nhìn về phía Trình Hào: "Anh thật sự là người tốt!"
Lão George cũng kinh ngạc nhìn Trình Hào một cái, sau đó nhìn về phía Claude: "Cậu có thể lưu lại, huấn luyện chung với cậu ấy."
Claude vui vẻ ra mặt: "Được!"
Lúc này, Chester lại hỏi: "Xin hỏi, anh tôi có thể đánh quyền ở quán bar của ngài không?"
Lão George nói: "Ngay cả đánh quyền là cái gì cậu ta cũng không biết, còn muốn đi đánh quyền?"
Nghe lão George nói, biểu tình Chester có chút xoắn xuýt, suy nghĩ một chút lại nói: "Vậy anh ấy có thể ở chỗ này của ngài không?"
"Có thể." Lão George nói.
Lúc này Chester mới lộ ra biểu tình yên tâm.
Ngược lại là lão George đột nhiên nghi ngờ liếc mắt nhìn cậu ta, sau đó lấy ra một quyển vở: "Ta cần cậu nói rõ tình huống của các cậu cho tôi, tôi sẽ ghi nhớ lại."
Lão George nói như vậy, Chester liền đáp: "Chúng tôi vẫn luôn ở nơi này, nhưng trước đây không lâu, mẹ của bọn tôi bị gϊếŧ hại..."
Nghe Chester nói, Trình Hào cả kinh trong lòng, đột nhiên nghĩ đến chuyện mình nghe được trước đó vài ngày, có một người phụ nữ cùng hai đứa bé của bà ta bị mưu hại.
Tại xã khu nghèo, chuyện như vậy cũng không hiếm thấy, cùng ngày anh xuyên việt tới, thì có hai nhóm người ác chiến tới chết, sau đó, có một tên trộm vào nhà bị chủ nhà bắn chết, ngay cả đối thủ đầu tiên của anh khi đánh quyền ở quán bar lão George, cũng bị hắc bang đánh gãy chân rồi tự sát.
Cho nên sau khi nghe nói vụ án, Trình Hào cũng không nghĩ nhiều, chỉ là càng quyết tâm muốn mang theo Lâm Vũ Tầm cùng Danny rời khỏi nơi này.
Kết quả hiện tại, anh đột nhiên biết được, thì ra người chết là mẹ của Chester...
Trình Hào từ chỗ Chester, biết được nhiều tin tức hơn.
Kẻ gϊếŧ chết mẹ của Chester, là tình nhân của mẹ cậu ta, hai người cãi nhau vì chuyện gì đó, sau đó tình nhân của mẹ cậu ta giận dữ, liền gϊếŧ chết mẹ cậu ta, còn cả hai đứa em trai em gái khá nhỏ cũng bị gϊếŧ.
Hiện tại, cái kẻ tình nhân kia đã bị bắt, bọn họ còn lại bảy anh chị em, thì lại có sắp xếp khác.
Ba người hơi lớn tuổi một chút, cũng đã sớm dời ra ngoài ở chung cùng người khác, người anh trai lớn nhất là nhân viên phục vụ tại quán cơm, ở trong một cái nhà trọ, cũng không cần lo lắng, còn lại một đứa nhỏ, thì bị đưa đến gia đình khác gửi nuôi, cuối cùng cũng chỉ còn sót lại hai người là Chester cùng Claude.
Claude không có việc làm, Chester liền dẫn cậu ta đến tìm lão George, muốn cho cậu ta ở đây học đánh quyền.
"Sau này anh trai tôi, có thể ở luôn tại đây, các người yên tâm, anh ấy rất nghe lời." Chester nói.
Lão George nói: "Được vậy hãy để cho cậu ta ở đây ở một thời gian ngắn."
"Cảm ơn!" Chester nói xong chạy như một làn khói.
Nhìn thấy Chester rời khỏi, Trình Hào mơ hồ có loại cảm giác không đúng lắm.
Lão George thì không nghĩ nhiều, trái lại nói với Trình Hào: "Cậu bảo tôi nhận lấy cậu ta, là có thêm một đối thủ cạnh tranh, cậu biết không?"
"Có đối thủ, tôi mới có thể trở nên mạnh mẽ hơn!" Trình Hào nói.
Lão George nói: "Cậu rất khá."
Trình Hào cười cười: "Có phải là có thể ăn điểm tâm không?" Thức ăn ở chỗ lão George đặc biệt phong phú, số lượng cũng nhiều, anh thật sự rất yêu thích!
"Đi thôi!" Lão George nói, cũng gọi Claude theo, thấy thế, Arabella lập tức nói: "Nhiều thêm một người... Tôi lại đi chiên một túi bacon!"
Arabella nói, lấy một túi bacon năm trăm gram ra...
Hai người Trình Hào cùng Claude quét sạch thức ăn phong phú mà Arabella chuẩn bị.
Arabella cảm thấy hài lòng vì điều này, liên tiếp khen ngợi Trình Hào cùng Claude, khóe miệng lão George lại giật giật: "Hai người các cậu! Ăn nghèo tôi mất!"
Trình Hào nói: "Ông yên tâm, sau này tôi sẽ nhất định giúp ông kiếm tiền!" Lúc trước lão George nói, sau này tiền kiếm được có thể cho anh toàn bộ, nhưng anh không đồng ý, sau này khi đã tỉ mỉ đàm luận, hai người cuối cùng quyết định chia đôi.
Trình Hào rất hào phóng trả lời lão George, Claude cũng không an ổn, cậu ta lớn lên khỏe mạnh, vậy mà trên mặt lại lộ ra vẻ tội nghiệp, khiến người khác cảm thấy quái quái, Trình Hào cảm thấy không đúng lắm.
Chuyện phát sinh kế tiếp xem như là khiến Trình Hào biết nguyên nhân.
Cái gì Claude cũng không hiểu, lão George liền quyết định dạy cậu ta một ít quy tắc quyền anh, kết quả...
"Thượng Đế! Tôi nói năm lần rồi! Năm lần!"
"Cậu có nghiêm túc nghe không?"
"Ông trời ơi, xưa nay tôi chưa bao giờ gặp người ngu xuẩn như vậy!"
...
Dù tính khí không tệ, lão George cũng nóng nảy.
Trình Hào đột nhiên nhớ tới một điều, khi anh xem qua ghi chép, trí lực của gấu đen Claude có chút vấn đề...