Chương 15

“Em ngủ tiếp đây” tôi che miệng vờ ngáp, mặt vùi vào gối làm bộ ngủ.

Giang Thận im lặng một lúc.

"Đừng giả bộ nữa, đứng dậy đi."

Hắn thò bàn tay to lớn vào trong chăn, thuần thục nâng eo tôi đỡ tôi ngồi dậy, cụp mắt cẩn thận xỏ tất cho tôi.

Cảm giác thật kỳ lạ khi được hầu hạ bởi nhân vật phản diện gi.ế.t người không chớp mắt trong sách.

Tôi liếʍ liếʍ môi, nhấc chân đá vào đầu gối không bị thương của hắn.

"Mary nói anh thích em, thật hay giả vậy?"

Giang Thận hơi khựng lại.

Trong căn phòng tối om, tôi chỉ có thể nghe thấy tiếng tim mình đang đập thình thịch, còn có nỗi mong đợi không biết tên bị đè nén.

“Giả đấy” Giang Thận vỗ vỗ bắp chân của tôi, “Chân còn lại.”

Vừa nói, hắn vừa nhẹ nhàng xỏ chiếc tất còn lại cho tôi.

"Hừ, em biết ngay mà, anh chỉ coi em như một cỗ máy sinh dục."

Tôi lại đá vào đầu gối Giang Thận, lần này hắn cầm chặt lấy cẳng chân tôi.

Những đầu ngón tay ấm áp với những vết chai mỏng một đường hướng về phía trước vuốt ve, cảm giác rùng mình như điện giật dọc theo lỗ chân lông lan đến toàn thân.

Giang Thận nhíu mày: "Cỗ máy sinh dục nhà ai mà giỏi làm nũng như vậy?"

Làm nũng á?

Tôi còn có thể khıêυ khí©h tới giới hạn của anh kìa.

"Em đang hỏi anh đấy, rốt cuộc anh có hiểu không!"

Bàn tay to lớn đó ôm lấy bắp chân tôi, nhẹ nhàng xoa bóp từng chút một, trong phòng có thể nghe thấy hơi thở của tôi hòa cùng giọng nói trầm thấp đặc biệt gợi cảm của Giang Thận.

"Ninh Ninh thật sự không biết anh thích ai sao?"

Hừ, anh cũng đã học được cách đặt câu hỏi lại rồi đấy à.

"Làm sao em biết anh thích ai? Anh từng nói chuyện cười đùa với em nhưng từ sinh nhật 18 tuổi liền thay đổi chóng mặt, anh vô tình lại lạnh lùng, thậm chí anh còn không chịu làm người mẫu cho em vẽ!"

“Ninh Ninh,” Giang Thận thở dài, giọng điệu bất đắc dĩ: “Mấy lần cuối kia, mỗi khi vẽ xong, buổi tối đều mơ thấy em.”

Trong đêm tối, đôi mắt Giang Thận sáng ngời mà nóng rực, cháy bỏng xen lẫn du͙© vọиɠ.

"Năm đó em chỉ mới mười sáu tuổi, anh cảm thấy bản thân mình rất cầm thú."

Tôi sửng sốt.

Sau khi phản ứng lại, khuôn mặt tôi liền đỏ bừng hết cả lên.

"Cho nên sau đó anh tránh mặt em?"

“Đúng vậy, khi anh đã học cách đối mặt với trái tim mình, trong mắt Ninh Ninh đã có người đàn ông khác rồi.”

Ngữ khí của Giang Thận có chút lạnh lùng.

Thật vậy, mấy năm sau, tôi đều dựa theo cốt truyện trở thành "liếʍ cẩu" của nam chính.