Chương 20

Chương 20: Em gái bệnh kiều VS Anh trai trung khuyển nhà bên (20)

Sau khi Giang Hoài lên tiếng, Tống Thiên đang im lặng cũng gửi một tin nhắn.

“Tôi sẽ không kết hôn với người đàn ông đã hủy hoại tôi, về phần Tô Lạc Li, cả đời này tôi cũng sẽ không tha thứ cho cô ta!”

Nhóm quần chúng ăn dưa hoàn toàn choáng váng.

Tô Lạc Li hạ thuốc Tống Thiên và Lục Tinh Thần?

Không thể nào…

Cô đơn thuần như vậy, nhìn thế nào cũng không thấy giống người sẽ làm ra thủ đoạn này…

Trong phút chốc, trên Wechat tất cả đều là âm thanh chất vấn.

Nhưng mà vẫn không ai đứng ra trả lời cho họ.

Thật ra, loại chuyện hạ thuốc ở trong cái vòng luẩn quẩn này là chuyện bình thường.

Cho dù thực sự là Tô Lạc Li làm, mọi người ít nhiều đều có thể đoán được nguyên nhân vì sao cô làm như vậy.

Chắc là cô đã biết chuyện Tống Thiên và Giang Hoài quen nhau từ lâu, chỉ là tức giận quá nên mới làm ra chuyện như vậy.

Trong lòng cũng cảm thấy có chút bất công cho cô.

Đôi cẩu nam nữ này thế mà lại đổ hết tất cả sai lầm lên đầu của cô.

Nhưng cho dù trong lòng thấy bất bình cho cô, trên mặt họ cũng không thể hiện ra cái gì.

Bây giờ ở xã hội này, quyền lực lên tiếng.

Nhà họ Tống thì họ còn có thể đắc tội, nhưng nhà họ Giang thì còn lâu họ mới có thể đắc tội được.

Giang Hoài nói rất rõ ràng, từ nay về sau Tô Lạc Li không còn quan hệ gì với nhà họ Giang nữa.

Chỉ vì Tô Lạc Li mà đắc tội nhà họ Giang, họ không ngu như vậy.

Rất nhanh, trên Wechat còn có người đứng ra bênh Tống Thiên và Giang Hoài.

—— Thật không ngờ, Tô Lạc Li nhìn thì trong sáng như thế, hóa ra cũng cũng chẳng ra gì! Mất công tôi còn coi cô ta là một cô gái trong sáng ngốc nghếch!

—— Con gái ghen tuông thật là đáng sợ, Giang Hoài, đừng nóng giận, anh nên cảm thấy may mắn vì thấy rõ được bộ mặt thật của cô ta.

—— Ặc, chuyện gì vậy, cảm giác như là thấy được truyện nông phu và con rắn ngoài đời thực vậy.

—— Nhà họ Giang nuôi nấng Tô Lạc Li mười ba năm, đối xử với cô ta như con ruột của mình, cuối cùng lại bị cô ta cắn ngược lại một cái, thật đúng là nuôi ong tay áo!



Mọi người càng nói càng quá đáng, lúc đầu thì chỉ trích Tống Thiên, cuối cùng lại bắt đầu diss Tô Lạc Li đủ kiểu.

Một nửa số người trong nhóm @Tiểu Loli, yêu cầu cô lên tiếng xin lỗi hai người kia.

Lạc Li vẫn đang tràn đầy hưng phấn lén xem tin nhắn, giống như cô không phải là đầu sỏ gây chuyện trong miệng của họ mà chỉ là người qua đường thôi vậy.

【Em gái, không đâm đầu vào chỗ chết thì sẽ không chết, bây giờ cô biết sợ rồi sao… Cho nên, cô không nên đối đầu với nam nữ chính làm gì, im lặng làm một nhân vật nhỏ bé tránh xa họ không tốt hay sao?】

Giọng nói tràn ngập sự thông cảm của 438 vang lên, nó không hiểu tại sao ký chủ lại muốn làm như vậy, bây giờ bị mọi người ghét bỏ, sau này cô sẽ sống sao đây chứ…

“Đi tìm đường chết là mục tiêu hành trình của tôi, tôi sẽ theo đuổi nó suốt đời, mi đừng có quan tâm.”

Khóe miệng nhếch lên, nụ cười của Lạc Li tràn ngập ác ý.

【…Em gái, cô có bệnh à?】

438 cảm nhận được ác ý dày dặc.

“Mi có thuốc không?”

Lạc Li khẽ cười, hỏi ngược lại.

438 chưa kịp trả lời, cửa phòng bị đẩy ra.

Biểu cảm của cô biến đổi trong nháy mắt, bối rối giấu điện thoại di động ra đằng sau, chóp mũi ửng hồng, ánh mắt rưng rưng chứa đầy sự tủi thân nhìn về phía Bạch Dục.

“Sao vậy?”

Cảm nhận được Lạc Li hơi khác thường, Bạch Dục đi về phía cô, dịu dàng vén tóc cô ra sau tai, ngón tay mềm mại làm cho tai của cô đỏ bừng lên trong nháy mắt.

“Không, không có gì…”

Nở một nụ cười còn xấu hơn cả khóc, Lạc Li hít mũi, muốn lảng tránh.

Bạch Dục nhíu mày, nhân lúc cô không chú ý bèn lấy điện thoại của cô, còn chưa kịp kiểm tra tin nhắn trên Wechat thì đã nhận được thông báo bị T kick ra khỏi nhóm.

Một tia sáng lóe lên, anh nhanh chóng lấy di động của mình ra mở Wechat.

“Đừng xem… Đại Bạch…”

Nước mắt lại trào ra, Lạc Li nhào về phía anh, ý đồ muốn cướp điện thoại trên tay anh.