Chương 27.4

Lúc này, Quý Mộc cũng đã về đến nhà.

Quý Hòe vừa thấy anh trai mình vào cửa, thì vội vàng đi đến, “Hôm nay em gặp được anh họ.”

“Thế thì sao.” Quý Mộc không để bụng, “Chân em làm sao thế?”

“Đừng nói nữa, em vừa lơ đãng thì té ngã một cái, chân cũng bị trẹo.” Quý Hòe tủi thân nói.

Quý Mộc hết cách, “Lần sau em cẩn thận một chút.”

“Vâng, nhưng lần này anh họ thật sự muốn kết hôn, là với ngôi sao nhỏ mà ngày đó em nói với anh.”

“Em nói gì?” Lúc này Quý Mộc mới có hứng thú.

“Thật đó.” Quý Hòe nói, “Hôm nay khi em đến thì bọn họ đang chuẩn bị chụp ảnh đăng ký kết hôn, nói là ngày mai sẽ đăng ký kết hôn.”

Ánh mắt Quý Mộc u ám, “Anh ta thật sự muốn kết hôn với ngôi sao nhỏ đó à?”

“Vâng.” Quý Hòe liên tục gật đầu, “Anh, em cảm thấy hiện tại anh ta thật sự bất chấp tất cả, công ty cũng không đi, bao nuôi một ngôi sao nhỏ lại còn kết hôn với tên kia. Với điều kiện của nhà chúng ta, ai mà thèm kết hôn với ngôi sao. Đặc biệt là đối phương rõ ràng đang nhắm vào tiền của anh ta, còn chưa kết hôn mà đã ký hợp đồng với Tinh Dập rồi.”

Quý Mộc cười một tiếng, “Nếu anh ta thật sự không có hứng thú với công ty thì cho anh ta Tinh Dập cũng chẳng sao.”

“Như vậy thì sao được.” Quý Hòe nhớ đến khuôn mặt ngạo mạn của Quý Dữ Tiêu và số tiền mà Lâm Lạc Thanh dùng công phu sư tử ngoạm để đòi thì cảm thấy rất không hài lòng. Sao cô ta có thể để cho họ được như ý, đặc biệt là Lâm Lạc Thanh, rõ ràng cậu nhằm đến Tinh Dập thế thì càng không thể để cậu được như ý nguyện!

Nhưng đó không phải điều quan trọng trong lúc này, điều quan trọng là…

Quý Hòe dán sát vào hắn, nhẹ giọng nói, “Anh, hiện anh họ lớn đã chết, Quý Dữ Tiêu lại đang đắm mình trụy lạc. Thời điểm này mà anh làm tổng giám đốc thì quá thích hợp rồi?”

Cô ta nói, “Vị trí tổng giám đốc này đã trống sắp hai tháng rồi, cũng không thể cứ để trống mãi. Em xem không bằng chờ hai ngày sau anh họ kết hôn, chúng ta cùng đi đến nhà bác, nói chuyện này với bác. Không thể cứ vì hai đứa con trai của bác, một người chết, một người không muốn làm mà không cho những người khác làm chứ? Thế thì không ổn chút nào.”

Trong lòng Quý Mộc tất nhiên cũng tán thành lời này của cô ta. Huống chi hắn đã ở tập đoàn nhà họ Quý mấy năm nay rồi, không có công lao thì cũng có khổ lao. Hắn làm việc cũng không kém Quý Dữ Lăng và Quý Dữ Tiêu, chỉ vì hắn không phải là con trai của Quý Chấn Hồng, cho nên hắn không thể tranh với Quý Dữ Lăng và Quý Dữ Tiêu. Nhưng hiện tại Quý Dữ Lăng đã chết, Quý Dữ Tiêu cũng tự sa ngã, nên tất nhiên là phải đến phiên hắn rồi.

“Chờ lát nữa ba về thì anh nói với ba một tiếng, đến lúc đó lại nói tiếp.”

“Vâng.” Quý Hòe gật đầu, “Nếu anh trai em thật sự có thể lên làm tổng giám đốc, thì tai nạn lần này của anh họ lớn thật ra cũng đáng.”

Không phải sao, Quý Mộc thầm nghĩ, anh ta bị tai nạn ra đi, cả Quý Dữ Tiêu cũng bị thương không thể gượng dậy nổi, chuyện này đối với hắn mà nói, thì đúng là chuyện cực kỳ tốt trên đời.

Anh ta nên chết từ lâu rồi, nếu không phải có Quý Dữ Lăng chiếm vị trí kia, thì hắn đã sớm lên chức, sao có thể đến tận bây giờ mới chỉ là tổng giám đốc!

“Chỉ tiếc…” Quý Hòe thở dài, “Thôi, không nói nữa, dù sao cũng không liên quan đến chúng ta, chỉ có lợi cho Quý Dữ Tiêu thôi.”

Cô ta vừa dứt lời thì lại không cam lòng, nói: “Anh nói xem, nếu Quý Nhạc Ngư chịu đi theo chúng ta thì hay rồi? Như vậy, chúng ta xuất binh cũng có danh nghĩa, hiện tại người ngồi ngư ông đắc lợi chính là chúng ta.”

Quý Mộc cười một cái, “Không sao, cứ đi từng bước một.”

Hắn nhìn về phía em gái của mình: “Được rồi, anh đi thay quần áo, lát nữa cùng nhau ăn cơm.”

Quý Hòe vội túm chặt hắn, “Này, anh trai ơi, anh có thể cho em ít tiền không?”

“Làm sao?” Quý Mộc hỏi.

Quý Hòe buồn bực nhìn hắn một cái, “Còn không phải do ngôi sao nhỏ mà anh họ cưới à, đúng là trong mắt chỉ có tiền, mở miệng đã đòi em 66 triệu làm quà cưới.”

“66 triệu!” Quý Mộc kinh ngạc.

“Đúng vậy, nhưng bực nhất là anh họ còn giúp tên kia. Cứ chờ xem, chờ khi người ta kiếm đủ tiền từ chỗ anh ta rồi, một kẻ tàn tật như anh ta lập tức sẽ bị vứt bỏ, đến lúc đó thì tự anh ta chịu. Loại người như tên kia, em thấy nhiều rồi.”

Quý Mộc hết cách, an ủi cô ta vài câu, “Biết rồi, tý nữa anh đưa cho em một tấm séc.”

Hắn nghĩ một hồi rồi lại nói, “Thôi, việc này em đừng xen vào. Anh đi tìm Quý Dữ Tiêu, anh sẽ giải quyết.”

“Dạ, cảm ơn anh.” Quý Hòe nói xong, thì lại an ủi Quý Mộc, “Trước cứ để cho bọn họ đắc ý một chuyện này. Chờ sau này khi anh trai em quản lý công ty thì khi đó, sẽ có rất nhiều cách để cho bọn họ nhổ ra số tiền này.”

Quý Mộc cảm thấy cô ta lúc này rất thiển cận, "Nếu anh quản lý công ty, thì nào còn thèm để ý điểm chút tiền lẻ này nữa. Nếu dùng chút tiền ấy mà có thể mua được sự chìm đắm vào tình yêu của Quý Dữ Tiêu, để anh ta chẳng thèm quan tâm đến công ty nữa, thì đừng nói là 66 triệu, có là sáu trăm triệu, thì anh cũng cho anh ta.”

Quý Hòe kinh ngạc nhìn anh, lúc lâu sau mới gật đầu, “Nói thế cũng đúng.”

“Anh đi thay quần áo.” Quý Mộc nói, rồi thong thả đi lên cầu thang, suy nghĩ lướt qua trong lòng.

Quý Hòe dịch chân, khập khiễng đi vào phòng ăn.

Đúng lúc này, điện thoại của Quý Dữ Tiêu vang lên, anh nhận điện, “A lô” một tiếng, rồi im lặng nghe.

【 tiểu kịch trường 】

Hiện tại Phi Phi: Tiểu Ngư ngoan ngoãn lại đáng yêu, thích hắn thực bình thường.

Lúc sau Phi Phi:...... Ngươi rốt cuộc như thế nào không biết xấu hổ nói ta phức tạp? Ngươi mới là chân chính phức tạp!

Tiểu Ngư: Nào có, ta rõ ràng rất đơn giản, lại ngoan lại đáng yêu.

Lạc Thanh: Thôi đi, các ngươi hai cái đều không đơn giản!

Quý tổng:??? Ta cảm thấy bọn họ đều rất đơn giản thực đáng yêu a, đều vẫn là bảo bảo đâu ~

Lạc Thanh:...... Đã nhìn ra, ngươi mới là trong nhà đơn giản nhất người.

Quý tổng:.......

Quý tổng cảm thấy chính mình bị kỳ thị!

# Quý tổng đối trong nhà cấu thành hoàn toàn không biết gì cả #