Chương 26

Chu Tử Thám: "Bác sĩ Thẩm, anh nói tôi có nên xin lỗi anh tôi không? Trước đây tôi chưa từng làm anh ấy giận như thế."

Thẩm Đình Châu còn muốn nói gì đó, nhưng nghĩ đến lại cảm thấy mình quá giống Vương Thái y, "…Thôi bỏ đi."

Chu Tử Thám quay lại hỏi: “Bác sĩ Thẩm, anh thấy không cần xin lỗi hả?"

Thẩm Đình Châu nhẹ nhàng nhắm mắt: “…Bây giờ đầu óc của cậu đang gặp vấn đề, tốt nhất đừng nói gì nữa."

Chu Tử Thám ôm đầu, "Đau lắm, còn muốn nôn nữa."

Thẩm Đình Châu nhanh chóng tìm cho cậu ta một cái túi nhựa, để đề phòng cậu ta nôn trong xe.

-

Đến bệnh viện tư, Thẩm Đình Châu không bỏ đi ngay mà ở lại cùng Chu Tử Thám làm các xét nghiệm.

Nhìn Thẩm Đình Châu bận rộn, Chu Tử Thám nằm trên giường bệnh rất cảm động.

Thẩm Đình Châu đưa cậu ta hóa đơn, trong đó có tiền phí chăm sóc.

Trên tổng số tiền ban đầu, Thẩm Đình Châu giảm 8%: “Đây là giá hữu nghị. Chuyển khoản qua WeChat hay Alipay?"

Các khách hàng khác đều thanh toán theo tháng, nhưng vì Thẩm Đình Châu không có hợp đồng dài hạn với Chu Tử Thám, nên phải thanh toán ngay.

Chu Tử Thám suy nghĩ khác người, khuôn mặt yếu ớt hiện lên sự cảm động: “Bác sĩ Thẩm, thật không ngờ anh coi trọng tình bạn của chúng ta đến vậy, gần như là 100% rồi."

Thẩm Đình Châu: ???

Chu Tử Thám lấy điện thoại ra, hào phóng nói: "Không cần giảm giá, chúng ta phải là tình bạn thuần khiết 100%."

Nói xong, cậu ta chuyển khoản cho Thẩm Đình Châu một số tiền.

Thẩm Đình Châu nhìn qua số tiền, nhiều gấp đôi giá anh vừa báo.

Tình bạn của họ có thuần khiết hay không, Thẩm Đình Châu không biết, nhưng tiền của Chu Tử Thám là tiền thật.

Thẩm Đình Châu mãn nguyện ra về.

Chu Tử Thám cũng hài lòng mà ngủ thϊếp đi.

-

Ra khỏi bệnh viện, một bóng dáng cao gầy chắn đường Thẩm Đình Châu.

Tần Thi Dao nở nụ cười như đại boss phản diện: “Bác sĩ Thẩm, cuối cùng anh cũng ra rồi, chúng ta nói chuyện đi."

Thẩm Đình Châu ngạc nhiên: “Nói gì?"

Tần Thi Dao áp sát vào tai Thẩm Đình Châu, thì thầm: “Nói về câu chuyện xảy ra trong căn nhà đó."

Thẩm Đình Châu muốn giả vờ không biết gì, nhưng Tần Thi Dao dễ dàng lật tẩy anh và nói, "Có người nhắn tin cho tôi, nói Hạ Diên Đình giấu người đẹp trong nhà."

Thẩm Đình Châu thầm lo lắng: Cô ấy biết rồi sao?

Vì đối phương đã biết...

Thẩm Đình Châu định thẳng thắn thú nhận, nhưng lại nghe Tần Thi Dao nói: “Dù người nhắn tin cố tình làm ra vẻ huyền bí, nhưng tôi vẫn biết là Chu Tử Thám."

Thẩm Đình Châu vội nuốt lời thú nhận là anh gửi chứ không phải cậu ta.

Tần Thi Dao nói: “Chu Tử Thám thích Hạ Diên Đình, nên mới dùng cách một mũi tên trúng hai con nhạn, vừa làm hỏng hôn sự của tôi với Hạ Diên Đình, vừa đuổi được bạch nguyệt quang của anh ta."

Thẩm Đình Châu mỉm cười che giấu sự lúng túng.

Tần Thi Dao lắc đầu, tặc lưỡi: “Chu Tử Thám rất thông minh, tiếc là cậu ta lại gặp phải tôi."

Thẩm Đình Châu mỉm cười.

Tần Thi Dao giơ hai tay lên: “Chỉ có thể nói là kẻ tám lạng người nửa cân."

Thẩm Đình Châu vẫn giữ nụ cười trên mặt.

Tần Thi Dao nhíu mày: “Anh cứ cười mãi, trông như một NPC vậy."

Nụ cười của Thẩm Đình Châu cứng đờ.

May là Tần Thi Dao không để ý, từ từ giơ ba ngón tay: “Ba phút, tôi muốn biết hết thông tin về ba người đó."

"...Cô Tần, tôi chỉ là một bác sĩ thôi mà." Thẩm Đình Châu khéo léo nói, "Chuyện riêng của Hạ tổng tôi thực sự không tiện tiết lộ."

Tần Thi Dao hoàn toàn không quan tâm đến lời từ chối này, nói một cách bất ngờ: “Tôi muốn đuổi bạch nguyệt quang đi!"

Thẩm Đình Châu ngạc nhiên: ?

"Anh không thấy Hạ Diên Đình và Chu Tử Thám giống như trong tiểu thuyết, kiểu công cặn bã và thụ đê tiện rất điển hình sao?" Mắt Tần Thi Dao sáng lên, "Cặn bã và đê tiện, mãi đỉnh!"

Thẩm Đình Châu: ...

Thật không ngờ, một chị đại khí chất 3m8 như Tần Thi Dao lại thích đọc tiểu thuyết công cặn bã và thụ đê tiện.

Có vẻ như hiểu được Thẩm Đình Châu đang nghĩ gì, Tần Thi Dao cười tinh tế, "Chủ yếu là thích đọc gói ICU truy thê hỏa táng tràng thôi."

Được rồi.

Thẩm Đình Châu thể hiện sự thông cảm, nhưng vẫn từ chối Tần Thi Dao.