Cũng không biết ba mẹ Yến nghe ngóng được tin tức từ chỗ nào, nói rằng hình như đã từng nhìn thấy con gái của họ ở Yển Đô. Hai vợ chồng lập tức lái chiếc xe second-hand rẻ tiền của họ và lên đường, nhưng họ còn chưa kịp chạy tới Yển Đô đã gặp tai nạn giao thông giữa đường. Tài xế xe tải say rượu khi đang lái xe, chịu trách nhiệm hoàn toàn và bội thường cho nhà họ Yến 600,000 nhân dân tệ.
Cố chủ cầm số tiền bồi thường do cả nhà tài xế kia gom góp lại, ngỡ ngàng nhận ra, ba mẹ đã chết, em gái mất tích, hắn lại trở thành một người cô độc.
Hắn về trường xin tạm nghỉ, mang theo tài sản tích cóp của ba mẹ và tiền bồi thường, bắt đầu hành trình tìm kiếm em gái. Bởi vì em gái là người thân duy nhất của hắn, cũng là chỗ dựa duy nhất để hắn tồn tại.
Hắn tìm đến những người bạn học đã đi du lịch cùng em gái, tìm hết lần này đến lần khác, cho đến khi làm cho những bạn học đó mệt mỏi và sợ hãi, có một người nặc danh đã gửi cho hắn một địa chỉ. Người nọ bảo hắn đến đó tìm thử xem, có lẽ có thể tìm được người. Nơi đó chính là thôn nhỏ miền núi - huyện Lễ, ở ngay cạnh Yển Đô.
Hắn ẩn núp ở cái huyện nhỏ này một năm, cũng điều tra ra những bí mật bẩn thỉu không muốn người khác biết được ở cái huyện lị nghèo khó này.
Hắn biết, nếu như em gái của hắn không xảy ra chuyện, có lẽ đang ở xó xỉnh nào đó ở nơi thâm sơn cùng cốc, trải qua những ngày sống không bằng chết.
Khi ấy, hắn còn chưa biết em gái của hắn đã chết. Hắn cải trang thành một người khách du lịch, bắt đầu xuất hiện ở những thôn xóm khác nhau. Cho đến một hôm nọ, hắn ở trong một tụ điểm cờ bạc ở dưới chân núi, nhìn thấy có người dùng dây chuyền mặt hạt đậu nhỏ mà em gái của hắn hay đeo để cá cược, hắn mới thực sự tìm ra nơi ở của em gái.
Hắn đi theo con bạc nọ đến thôn Ngũ Đức, nhưng ở đây cũng chẳng có em gái của hắn. Sau đó, hắn lặng lẽ trốn vào núi sâu, mỗi lần hắn chỉ lén lút xuất hiện trong thôn vào ban đêm. Hắn ghé vào cửa sổ, lắng nghe người trong thôn trò chuyện, linh tinh vụn vặt, hắn chắp vá lại toàn bộ những chuyện mà em gái đã gặp phải, cuối cùng hắn phát điên.
Thôn nhỏ này quá tội lỗi, tất cả mọi người đều là đồng lõa cho cái chết của em gái. Hắn hạ độc những cái giếng trong thôn, việc tắm rửa, nấu cơm nấu nước hay uống nước trong thôn đều lấy nước từ những cái giếng đó. Trong vòng một ngày, chỉ cần uống nước trong thôn đều sẽ chết. Nhưng những người không uống nước giếng cũng bị Yến Chử dùng rìu chém nát như tương. Hắn nghĩ, lúc em gái của hắn chết có lẽ còn tuyệt vọng hơn cả những người này.
Hắn gϊếŧ đàn ông, hắn gϊếŧ đàn bà. Ở đây có một số người cũng bị bắt cóc tới, một số người trong đó từ nạn nhân trở thành “hung thủ gϊếŧ người” bởi vì căm hận, nhưng một số người trong đó là vô tội, các cô ấy cũng là nạn nhân giống như Yến Nhân.
Hắn gϊếŧ những đứa trẻ, có bé trai, có bé gái, có em bé mới sinh, có đứa trẻ bảy tám tuổi mới vừa chạy nhảy tung tăng, tất cả đều đã uống nước giếng. Trong suy nghĩ của cố chủ, những đứa bé này sau khi lớn lên cũng sẽ trở thành ma quỷ giống như ba mẹ bọn chúng, hắn chỉ có thể bóp chết tất cả từ trong trứng.
Hắn điên rồi, hắn đã hoàn toàn điên rồi!
Nhưng chỉ gϊếŧ người dân trong thôn thì chưa đủ, cố chủ cảm thấy bọn buôn người đó cũng nên chết đi, đám bạn học đi du lịch cùng em gái cũng nên chết đi. Họ biết rõ em gái mất tích ở đâu, có lẽ cũng biết rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng không hiểu vì sao không có bất kỳ ai nói với ba mẹ hắn sự thật này. Họ đều giả vờ như không biết gì cả, nếu không phải do họ, em gái của hắn sẽ không chết. Những người đó đều là tội nhân, đều là ma quỷ.
Hắn đợi ở trong thôn sáu ngày, bởi vì hắn biết bọn buôn người đó sẽ đưa những nàng dâu mới tới đây theo thỏa thuận. Tại thôn nhỏ này, hắn đã gϊếŧ sáu tên buôn người đưa người đến đây.
Trong lúc chuẩn bị ra tay với những cô gái do bọn chúng mang đến, hắn sực nhớ tới em gái, bỗng nhiên không nỡ xuống tay.
Hắn đã gϊếŧ nhiều người như vậy, ba cô gái đó đều nhìn thấy, hắn cũng nên gϊếŧ các cô ấy. Cuối cùng hắn vẫn mềm lòng, hắn để lại đủ thức ăn cho họ, dùng xích sắt nhốt các cô ấy trong một gian phòng, khoảng cách vừa để các cô ấy không thể ra ngoài cửa. Chờ một ngày nào đó có người từ dưới chân núi lên, các cô ấy có thể được cứu.
Sau đó, hắn thay quần áo sạch sẽ và xuống núi. Hắn về lại quê nhà, đi tìm những bạn học đã đi du lịch cùng em gái của hắn. Những người đó cũng nên chết đi!
Có chín người, hắn đã gϊếŧ được sáu người trong số đó. Nhưng hắn đã bị bắt trước khi hắn kịp ra tay tàn sát thêm một người nữa, mấy cô gái trên núi được cứu ra sớm hơn dự kiến của hắn, hắn đã bị lộ. Cảnh sát cầm súng, dao của hắn chĩa vào người thứ bảy trong số chín người đó.
“Đoàng”, tiếng súng vang lên, dao của hắn cũng đâm thẳng vào trái tim của người thứ bảy.