Chương 28: Tôi phải làm cá mặn (28)

Hàn Chu đẩy bả vai Bạch Ngự Hàn đi về phía trước.

Lúc đi ngang qua người Tống Ngu, ánh mắt của cậu ta nhìn cô đầy kỳ quái, sau đó lập tức cười nói vui vẻ với Bạch Ngự Hàn.

Nhìn bóng lưng rời đi của hai người.

Biểu tình của Tống Ngu đọng lại, sống lưng cứng ngắc, lông mi theo bản năng hơi run lên.

Thật sự không phải do cô sợ hãi đâu. Thật sự là lúc nói xong những lời cuối cùng, nam sinh lạnh lùng mặc đồng phục học sinh màu trắng, đeo cặp sách trước mắt này sẽ trở thành một ngự thú sư cấp chín lợi hại nhất của cái thế giới này. Chỉ cần một cái giơ tay nhấc đã có thể hủy diệt cả một thành phố đấy.

Coi như là tiểu thuyết nam tần vả mặt điển hình, Bạch Ngự Hàn không chỉ có không gian ngự thú cấp bậc cao, mà còn là không gian ngự thú cấp SSSS chưa từng xuất hiện trong lịch sử đó.

Trong lúc những người khác còn đang vui vẻ vì không gian ngự thú cấp C của họ rộng bằng cái sân bóng.

Bạch Ngự Hàn đã có không gian ngự thú có diện tích lớn bằng đảo Hải Nam, có đầy đủ bầu trời, mặt trời, thực vật, nước biển, các loại vi sinh vật sống trong không gian rồi đó.

Căn nguyên năng lượng trong không gian cũng vô cùng sung túc, thú khế ước chỉ cần hít một hơi cũng có thể thần thanh khí sảng (sảng khoái).

Quan trọng hơn chính là, tốc độ tu luyện của không gian ngự thú cấp SSSS là 1:100, lại có thêm kỹ năng thiên phú thần tiên bổ sung thêm —— ‘Cấp bậc gông xiềng đột phá’, ý nghĩa như tên, kỹ năng này có thể giúp thú khế ước đột phá các cấp bậc thành lũy khi bị đến giai đoạn bị kìm hãm.

Trừ cái này ra, từ khi sinh ra Bạch Ngự Hàn đã có một đôi mắt của thần linh, có thể tùy tiện nhìn thấy thực lực, kỹ năng thiên phú của tất cả các dị thú. Hơn nữa còn số hóa chúng, để tùy thời có thể tìm ra tiềm lực cao nhất của thú khế ước, điều chỉnh phương hướng chiến đấu.

Tống Ngu thổn thức, “Không gian ngự thú sư cấp SSSS, thú khế ước tu luyện độ khó còn có thể so với cấp thành lũy, hơn nữa có thiên phú nhìn thấy tiềm lực của dị thú… Như này còn không phải là đệ nhất thiên hạ thì ai mới là đệ nhất thiên hạ?”

“Dị thú của người khác: Hệ trùng, Thỏ khoa, Khuyển khoa… Các loại hệ hỗn hợp với nhau.”

“Dị thú của Bạch Ngự Hàn: Rồng, rồng, rồng, rồng… Không phải thiên phú tiềm lực cao, hắn nhìn cũng lười không thèm nhìn.”

Phàm là những người có chút nhãn lực, lúc này trong lòng cũng chỉ có hai từ ‘kính sợ’.

Còn chưa nhắc tới chuyện Bạch Ngự Hàn là nam chính trong tiểu thuyết, được thiên đạo yêu thích, chẳng những có thể chuyển nguy thành an.

Sau mỗi lần gặp phải nguy hiểm còn có thể trở nên mạnh mẽ hơn nữa.

“Nhân vật phản diện sau này đều trở thành cọp giấy cả.”

“Một con cá mặn còn không thể trở thành ngự thú sư như mình, chẳng lẽ còn có thể chiếm được thứ gì tốt từ tay nam chính sao?”

“Vận khí này của mình thật đúng là tệ hại…”

Tống Ngu thầm chửi bản thân, rõ ràng cô đã có kế hoạch cho một năm tiếp theo ổn thỏa rồi. Thấy Bạch Ngự Hàn thì lập tức đi đường vòng, không ngờ vừa mới ngày đầu tiên đi học đã đυ.ng phải đối phương rồi.

Bỗng nhiên…

Sắc mặt Tống Ngu cứng đờ, cổ họng khô khốc, “Chẳng lẽ phải theo cốt truyện. Dù thế nào cũng phải đưa về đúng nguyên tác, nguyên thân sẽ tử vong sao?

Con ngươi Tống Ngu dại ra, da đầu tê dại, nhìn bóng lưng Bạch Ngự Hàn cau mày không nói một lời cùng bạn rời đi. Cô âm thầm nuốt ngụm nước miếng.

“Tuyệt đối không!”

Cô, Tống - quật cường - Ngu, tuyệt đối không thể để chuyện này phát sinh!



Bên kia.

Hàn Chu đưa cánh tay cợt nhả khoác lên vai Bạch Ngự Hàn, mặt đầy nghi ngờ, “Tiểu tử cậu xảy ra chuyện gì thế? Mới chỉ đυ.ng vào hoa khôi trường học lớp năm kia một cái, làm sao trên mặt có vể khổ đại cừu thâm thế, khó chịu?”

Hàn Chu sờ cằm một cái, cười hắc hắc trêu: “Chẳng lẽ, lúc trước cậu có thù oán với hoa khôi trường mình? Hắc hắc hắc… Hay là tiểu tử nhà cậu lúc trước thầm mến đối phương? Biết đối phương mấy ngày trước cũng cái tên thiếu gia gì đó chia tay nên có ý tưởng khác?”

Khớp xương rõ ràng, mạch máu ẩn hiện trên cánh tay trái.

Tay Bạch Ngự Hàn không dùng sức nhưng vẫn có thể kéo tay Hàn Chu xuống. Hắn hơi nhướng mi, thanh âm có vẻ nghi ngờ, “... Chia tay?”

“Đúng vậy, chính là chia tay, cậu không biết chuyện này sao?”