Chương 1

"Chồng ơi, anh đã về rồi à? Để em đi hâm cơm cho anh."

Lâm Dung Dung giúp Cố Xuyên cởϊ áσ khoác ra, nhẹ giọng nói.

"Không cần, anh đã ăn ở bên ngoài rồi. Em đi rót cho anh tách trà đi."

Cố Xuyên từ chối, kế thừa cơ thể của nguyên thân nên tự nhiên cũng kế thừa vợ con, ba mẹ và anh em của người ta. Đối với Lâm Dung Dung, hắn thực sự hận không thể rèn sắt thành thép. Bây giờ đã là thập niên 90, sao vẫn còn một người phụ nữ phục tùng, trông giống như người phụ nữ cổ đại 'xem chồng là bầu trời' như vậy? Rõ ràng là ba mẹ vợ trông không giống như kiểu người không khai sáng, làm sao có thể dạy dỗ ra một đứa con gái như vậy.

Nhưng ngoại trừ việc vợ hắn hơi mềm yếu, hơi không có chính kiến, ở khía cạnh khác ngược lại đều rất tốt. Cô là người vợ tốt, người mẹ tốt, cô con gái tốt, cô con dâu tốt.

"Được, em đi rót ngay."

Lâm Dung Dung được phân công đi rót trà hơi vui vẻ, trước đây chồng không phải chê bà phiền chính là chê bà vướng chân vướng tay. Nhưng mà mấy ngày nay thái độ của chồng đối với bà đã trở nên tốt hơn, không những không chê bà phiền, còn nhờ bà giúp làm việc.

Lâm Dung Dung treo áo khoác của Cố Xuyên lên giá treo, lấy lá trà ngon cố ý cất trong tủ chén ra. Đây là quà người khác tặng cho gia đình họ, lá trà có giá hơn 500 tệ một cân, bình thường nhà bọn họ sao có thể nỡ uống trà ngon như vậy.

Bà sợ hai đứa nhỏ trong nhà lấy ra uống lãng phí nên cố ý cất trong tủ chén.

Cố Xuyên cởϊ áσ khoác trên người, đổi giày, thoải mái nằm trên sô pha: "Hai thằng nhóc đâu?"

"Ăn cơm xong đều đi ra ngoài chơi, bình thường trước 9 giờ tối mới trở về." Lâm Dung Dung đã quen nên giải thích, không biết có phải là thằng lớn sắp thi lên cấp 3 hay không, dạo này chồng quan tâm đến hai con nhiều hơn.

Cố Xuyên cũng không biết suy đoán của vợ mình. Nếu hỏi hắn lý do thì mặc dù nguyên thân rất giỏi kinh doanh, nhưng trong mười năm kể từ khi hắn xuống biển năm 1980, từ gây dựng sự nghiệp bằng hai bàn tay trắng đến một doanh nghiệp lớn đến bây giờ. Nhưng sự quan tâm đến gia đình thực sự là quá ít, biết con trai học trường nào, nhưng không biết con trai học lớp nào, cũng không biết giáo viên chủ nhiệm của con trai là ai.

Bình thường cũng ít khi quan tâm đến việc học của hai đứa con trai. Thứ nhất là không có thời gian, thứ hai là không quan tâm đúng mức; có thể bởi vì bản thân chỉ học xong cấp 2 nên trình độ văn hóa không cao. Cho nên cũng không cảm thấy bằng cấp quá quan trọng, miễn có tiền là được.

Dù sao chiếm cơ thể của người ta, Cố Xuyên cũng không thể oán trách nguyên thân cái gì. Huống chi, hắn không chỉ kế thừa ký ức của nguyên thân, mà tình cảm của nguyên thân cũng có ảnh hưởng đến hắn. Cho nên hắn thực sự không có cách nào xem người thân của nguyên thân như người xa lạ.

Hắn đến thế giới này đã ba ngày, trên cơ bản xem như đã chải chuốt xong những ký ức mà nguyên thân lưu lại, đối phương dồn hết tâm sức vào sự nghiệp, cũng không quan tâm nhiều đến vợ và hai đứa con trai. Dựa theo quá trình ban đầu của thế giới này, sau bảy tám năm nữa, sự nghiệp sẽ nâng cao thêm một bước, trở thành nhà giàu nhất thành phố A. Nhưng đồng thời, người đàn ông có tiền lại sinh ra tật xấu – nɠɵạı ŧìиɧ, bao nuôi tình nhân trẻ bên ngoài. Thậm chí còn sinh con ngoài giá thú, làm cho nam chính của thế giới này cũng chính là con trai cả của nguyên thân, Cố Yến Thành hận đến ngứa răng. Hai cha con mấy lần vì chuyện này mà trở mặt. Thậm chí cuối cùng không có bất kỳ liên lạc nào.

Đương nhiên, công ty do một tay nguyên thân dựng nên, cuối cùng vẫn do Cố Yến Thành kế thừa. Dù sao nó cũng là nam chính, đối phương không chỉ kế thừa công ty của nguyên thân mà còn phát triển nó lớn mạnh trong vòng mấy năm. Cho nên, cuối cùng nguyên thân vừa yêu vừa hận với đứa con trai này, yêu tài năng kinh doanh của nó, hận nó không thấu hiểu tình cảnh của người khác, không để lại cho mình một nửa quyền lợi.

"Yến Phong thì bỏ qua, nó vẫn còn nhỏ. Yến Thành còn một tháng nữa sẽ thi vào cấp 3. Tại sao không ở nhà chăm chỉ học bài, đã trễ thế này còn ra ngoài làm gì?" Cố Xuyên nửa nằm trên sô pha nói, nguyên thân không quan tâm đến việc học của con trai, hắn quan tâm không được sao.

Là một ký chủ bị hệ thống bảo vệ cốt truyện trói buộc vào hàng trăm thế giới nhỏ, để cho tuyến chính của thế giới phát triển bình thường, hắn đã trải qua các kiểu chết khác nhau. Chẳng hạn như: Chết vì thuốc độc, chết vì tức giận, chết vì bệnh, chết vì đau, chết vì già, vvv.. Cho nên vì bảo vệ cốt truyện sau khi bị ngược đãi hàng trăm lần, với tư cách là ký chủ duy nhất trong hệ thống bảo vệ cốt truyện không bị sụp đổ sau khi trải qua một trăm thế giới, Cố Xuyên có cơ hội lựa chọn một lần nữa.

Hoặc tiến vào thế giới ban đầu để sống cả đời, hoặc lựa chọn một hệ thống mới tiếp tục du hành ở mỗi thế giới, tận hưởng những năm tháng vĩnh hằng, đồng thời hoàn thành các nhiệm vụ do hệ thống đưa ra.

Tôn trọng cốt truyện, 'oán hận' với nam chính và nữ chính, hắn ở rất nhiều thế giới lựa chọn 'hệ thống ba nam chính', nhiệm vụ yêu cầu cũng không khó, chỉ là thỏa mãn nguyên thân, cũng chính là một yêu cầu của ba nam chính là được.

- Yêu cầu của ba nam chính trên thế giới này chính là hy vọng có thể làm cho hai đứa con trai của mình tự hào về ông, mà không phải ba cha con cuối cùng cả đời không liên lạc nhau.

Trước kia hắn vì bảo vệ cốt truyện, thường xuyên bị lấy làm vật hi sinh, không phải đá kê chân cho nam chính thì chính là đá thử vàng cho nam chính. Hiện tại cuối cùng cũng lật ngược lại, làm ba chẳng lẽ còn không thể làm khó được nam chính, hơn nữa còn là thiếu niên ham chơi mắc hội chứng tuổi dậy thì, vẫn chỉ có thể chăm chỉ học hành.

"Vậy em đi gọi Yến Thành về." Lâm Dung Dung vội vàng nói, vừa nói vừa đặt tách trà đã rót lên bàn trà.

Cố Xuyên lạnh lùng 'ừm' một tiếng, cũng không phải hắn cố ý nói chuyện lạnh nhạt như vậy. Mà là bởi vì thái độ của nguyên thân đối với vợ con chính là như vậy. Hắn dù muốn cũng không thể thay đổi quá nhiều.

Lâm Dung Dung hiển nhiên biết rõ con trai cả đi đâu, nên vừa ra cửa đã đi thẳng đến tòa nhà đối diện. Phương Hạo, con trai của hộ gia đình lầu hai là bạn học cùng lớp với Yến Thành. Hai đứa thường cùng nhau đi học, cùng nhau chơi bóng rổ, cùng nhau ra ngoài đi dạo. Nếu Yến Thành ra ngoài chơi, không phải ở nhà họ Phương, chính là ra ngoài chơi với Phương Hạo.

Quả nhiên, Lâm Dung Dung tìm thấy con trai cả đang chơi game với Phương Hạo trong nhà họ Phương: "Ba con đang tìm còn kìa, đi về nhà với mẹ."

"Tại sao dạo này ba con thường xuyên về nhà vậy? Trước đây ông ấy không phải đi công tác, chính là gần như ngủ trong công ty. Bây giờ làm sao vậy?" Cố Yến Thành vẫn không dừng động tác trong tay, không ngừng oán trách, trở về thì trở về, quan tâm hắn làm gì, trước đây cũng không quan tâm đến hắn. Sao bây giờ lại chủ động như vậy?

Lâm Dung Dung lấy máy chơi game từ tay con trai và đặt nó lên bàn, nói: "Không phải vì con còn một tháng nữa là thi vào cấp 3 sao. Ba con đã gác lại mọi chuyện trong công ty, nhanh chóng về nhà, ba con vẫn đang chờ đấy."

Cố Yến Thành đứng dậy với vẻ uể oải. Tại sao không đi sớm? Không phải ba hắn không biết hắn học tập không tốt, hơn nữa còn một tháng là đến kỳ thi cuối cấp. Cho dù hắn học tập đến mức không ăn, không uống, không ngủ mỗi ngày cũng sẽ không kịp.

"Lát nữa, khi ba con nói chuyện, con cứ lắng nghe cẩn thận, đừng cãi với ông ấy. Ông ấy cũng vì muốn tốt cho con." Khi ra khỏi nhà họ Phương, Lâm Dung Dung còn không quên nhắc nhở. Chồng không biết kết quả học tập của con trai, bà còn không biết sao. Mỗi lần đi họp phụ huynh, bà đều bị giáo viên điểm danh phê bình.

"Con biết rồi." Cố Yến Thành không kiên nhẫn nói, ba hắn có hứng thú nhất thời như vậy chính là làm khổ hắn.

* * *

"Ba, con về rồi." Cố Yến Thành đứng sang một bên, nhìn ba đang uống trà trên sô pha. Thứ đắng chát này có gì ngon mà uống? Mẹ hắn còn tưởng mình giấu kỹ lắm, nhưng thực ra đã bị hắn lấy ra pha uống thử, uống còn không ngon bằng trà 20 tệ một cân ở trong nhà.

Cố Xuyên đặt tách trà làm bằng đất sét tím trong tay xuống: "Về rồi à? Bài tập giáo viên giao cho con đã làm xong chưa?"

Bài tập? Hắn đã không làm bài tập kể từ khi lên cấp 2. Cố Yến Thành khinh thường nhìn lại thứ này trong lòng, nhưng ngoài mặt lại nói: "Con làm xong rồi."

"Mang ra đây, ba kiểm tra cho con." Nếu muốn con trai chăm chỉ học tập, Cố Xuyên cũng đã chuẩn bị kỹ càng, trước tiên đã gọi điện thoại cho giáo viên chủ nhiệm, hắn đã biết bài tập về nhà mỗi môn của con trai cả.

Cố Yến Thành không tình nguyện lấy tập vở của mình ra. Tổng cộng chín cuốn vở, trên cơ bản đều viết chưa đến một nửa. Ngoại trừ mấy trang gần đây nhất, trên đó có dấu vết sửa bài của giáo viên. Nhưng nội dung lại không liên quan đến bài tập giáo viên giao về nhà lần này.

Nguyên thân không thích học tập, sau khi tốt nghiệp cấp 2 đã trực tiếp vào nhà máy làm việc, đã quên những bài học ở trong trường từ lâu. Nhưng Cố Xuyên đã nhiều lần làm học sinh giỏi, ký ức đối với việc học trong trường không nói là còn mới mẻ, nhưng đều nhớ rõ cơ bản. Đương nhiên cũng biết con trai cả mang đến những cuốn vở này là ngày thường dùng làm bài tập kiểm tra cho cấp trên kiểm tra, số lượng cũng không nhiều. Sau khi giáo viên sửa bài xong thường cất đi, khi lãnh đạo cấp cao đến trường kiểm tra cũng sẽ kiểm tra phần bài tập này, ít liên quan đến bài tập về nhà thông thường.

Mặc dù biết con trai lấy ra để lừa mình, nhưng Cố Xuyên cũng không có lệ, nghiêm túc đọc hết những bài tập về nhà này; tạm thời bỏ qua điểm số và lời nhận xét của giáo viên, chỉ nhìn chữ này một cách đơn thuần, thật không giống như là chủ tịch tương lai có thể viết ra, nói câu khó nghe chính là giống con cua bò.

"Giáo viên chủ nhiệm của con không phải nói bài tập ngữ văn và tiếng Anh đều là bài thi. Vật lý, chính trị, hóa học, lịch sử đều viết trong sách bài tập. Toán, sinh học và địa lý là sửa lại đề sai ban đầu. Bài thi, sách bài tập, đề sai ban đầu của con đâu?" Cố Xuyên xụ mặt hỏi, phải nói không uổng là nam chính. Nếu người ngồi ở chỗ này vẫn là nguyên thân chỉ sợ đã bị lừa.

Cố Yến Thành rất muốn nói là giáo viên chủ nhiệm nói sai rồi. Nhưng hắn cũng biết ba hắn nhất định sẽ không tin. Vì vậy trực tiếp thừa nhận: "Con không viết, còn một tháng nữa là thi vào cấp 3. Với điểm số của con, con có học hay không cũng không quan trọng. Ba cũng không phải mới tốt nghiệp cấp 2 sao? Con học xong cấp 2 cũng không học nữa. Dù sao tương lai con phải làm kinh doanh mà không phải nghiên cứu học vấn."

Cố Xuyên có thể nghe ra Cố Yến Thành vẫn có mấy phần ngưỡng mộ đối với người ba là nguyên thân. Bằng không cũng không lấy hắn làm tấm gương. Nhưng nếu hắn nhớ không lầm, tương lai nam chính mặc dù không có tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học, nhưng cũng là một thành viên học tại trường Ivy League nổi tiếng, sinh viên du học ở nước ngoài, học chuyên ngành về tài chính. Loại chuyện này không biết một chút tiếng Anh và toán học cơ sở thì làm sao học được.

Bỏ đi, ai cũng có hội chứng tuổi dậy thì, nam chính cũng không ngoại lệ. May mắn hiện tại nó mới 15 tuổi, hoàn toàn có thể bẻ ngược lại. Ý nghĩa của nhiệm vụ hắn làm không chỉ là hưởng thụ, mà cũng là muốn dạy dỗ nam chính thật tốt, uốn cây non cong cho thẳng mà thôi.

Nghĩ kỹ điểm này, Cố Xuyên trực tiếp bảo con trai mang bài thi giáo viên phát và sách bài tập đến đây. Hắn muốn đích thân dạy con trai làm bài.

Cố Yến Thành: Ba còn biết mấy thứ này sao?

Lâm Dung Dung: Chồng mình thật tài giỏi.

* * *

"Chủ đề này chủ yếu kiểm tra lực phân tích. Đầu tiên, nó chịu tác dụng của lực ma sát và lực hỗ trợ hướng lên.."

"Nội dung ôn thi của nó chính là những việc cần chú ý khi thí nghiệm hóa học. Con hãy học thuộc lòng mấy mục này là được, không cần học thuộc hết. Nội dung ôn thi chủ yếu nằm ở mấy mục này.."

"Các đặc điểm của chế độ khoa cử từ triều đại nhà Tùy đến triều đại nhà Minh và nhà Thanh cần phải nhớ kỹ.."

* * *

Cố Yến Thành nhìn ba mình giảng bài thành thạo cho hắn giống như đang mơ. Bà nội không phải nói trước đây ba hắn không thích học sao? Lúc đó mới tốt nghiệp cấp 2 xong đã trực tiếp nghỉ học, nhưng đây là dáng vẻ ba hắn không thích học ư? Người không thích học đã nghỉ học hơn 20 năm còn có thể giảng bài cho hắn? Người như hắn, mười câu trên bài thi đã chín câu không biết mới là người chính thức không thích học.

Nhưng hắn nghe nói, khi ba hắn đang học cấp 2, bác trai đã xuống nông thôn làm thanh niên trí thức, chú út cũng đang đi học. Hơn nữa bà nội cũng không được khỏe, ba hắn có thể là muốn nghỉ học sớm để giảm bớt gánh nặng cho gia đình. Cho nên lúc này mới nói với gia đình rằng mình học không tốt. Đúng, nhất định là như vậy, bằng không căn bản giải thích không thông.

Cố Xuyên cũng không biết rằng con trai đã tìm ra lý do làm cho hắn từ 'học sinh yếu' thành 'học sinh giỏi'. Nhưng hắn cũng không quan tâm đến điều đó. Lúc đó nguyên thân đang học cấp 2 quả thực không thích học, thành tích cũng rất kém. Nhưng lúc đó mặc kệ là phụ huynh hay thầy cô trong trường đều không quan tâm nhiều đến điểm số. Nó khác với bây giờ, thậm chí trước đây chưa từng tổ chức họp phụ huynh. Cho nên hắn thay đổi như vậy căn bản không sợ bị người nhìn ra và soi mói.

Nhà họ Cố hiện tại được coi là nhà giàu có ở thành phố A, nhưng trong nhà không có thuê người giúp việc. Lâm Dung Dung vẫn một mình làm các công việc nhà như: Nấu nướng, giặt giũ, quét dọn. Chồng dạy con trai làm bài, bà cũng không rãnh rỗi. Sau khi ăn tối xong, không phải còn cử ăn khuya sao. Bà mở nhỏ lửa nấu cháo kê, hiện tại đi làm bánh bao súp, còn có một đĩa đậu que ngâm chua mà mẹ chồng mang qua mấy ngày trước, đều là món chồng bà thích ăn. Về phần con trai thì không để ý lắm, thằng nhóc nhỏ ăn cái gì cũng được.