Trước khi rời đi, Thời Nhất thêm Wechat của Bạch Vô Thường.
Sau này cô có việc cần tìm cậu ấy cũng không cần chạy xuống địa phủ nữa, tránh cho ông cụ kia lúc nào cũng nhìn chằm chằm cô.
Khi Thời Nhất từ địa phủ về, đồng hồ đã chỉ ba giờ chiều. Cô thấy có một tin nhắn do dì chủ nhà gửi đến, bà ấy dặn dò cô nếu có chuyện gì thì cứ gọi điện thoại cho bà ấy.
Cô vừa trả lời tin nhắn của dì chủ nhà xong, đã thấy tin nhắn của Lâm Lạc gửi tới.
[Lâm Lạc: Chuyện của Công ty ươm mầm ngôi sao Ka Ka cũng là do cô bói ra à?]
[Lâm Lạc: Trung tâm trò chơi trốn thoát khỏi mật thất trên đường Vân Kiều có hai ông chủ, là Hành Binh và Trương Minh. Hiện tại chúng tôi đã bắt tạm giam Trương Minh rồi, Hàn Binh được xác nhận mất tích. Người báo án nói chuyện này cũng được cô bói ra khi đang phát sóng trực tiếp.]
Trương Minh không chịu nhận tội, cảnh sát cũng chưa tìm được thi thể của Hàn Binh, cho nên, chỉ có thể nói là mất tích.
Lâm Lạc cũng đã xem đoạn video phát lại buổi phát sóng trực tiếp của Thời Nhất, thấy Thời Nhất vô cùng nghiêm túc nói rằng thi thể của Hàn Binh bị chia thành từng mảnh nhỏ, khảm lên những bức tường khác nhau, cô ấy đang cân nhắc xem có nên đập tường ra không.
Chủ yếu là bây giờ không có chứng cứ chứng minh Hàn Binh đã chết, cũng không có chứng cứ Hàn Binh chết trong tay Trương Minh, càng không có chứng cứ chứng minh thi thể của Hàn Binh nằm trong tường.
Lỡ đập tường ra, mà không tìm được thi thể thì mọi chuyện sẽ rắc rối lắm.
Thời Nhất trả lời bằng tin nhắn giọng nói.
"Đương nhiên, sĩ quan Lâm, hôm trước tôi đã nói với cô rồi đấy thôi, năng lực xem bói của tôi không tệ đâu."
"Chỉ sợ các cô phải đập vỡ toàn bộ tường trong trung tâm trò chơi trốn thoát khỏi mật thất kia rồi, bởi vì Trương Minh đã chặt thi thể của Hàn Binh thành một trăm linh tám miếng, trộn lẫn với xi măng để khảm vào tường mà."
Gửi tin nhắn xong, Thời Nhất tắt điện thoại, sau đó ra ngoài chuẩn bị mua những đồ dùng cần thiết để vẽ bùa.
Chu sa, giấy vàng là đồ dùng của đạo gia, không dễ mua.
Ban nãy lúc còn ở địa phủ, cô đã kịp tóm một quỷ đạo sĩ vừa mới chết chưa được bao lâu, hỏi ông ta xem chỗ bán mấy thứ kia ở đâu.
Thời Nhất bắt taxi đến thẳng khu phố cổ của thành phố Lâm Thành, có nên là Chợ Thanh Vân.
Chợ Thanh Vân là một con phố cổ.