Cuối cùng, Đinh Yến không nhịn được nữa, mỉa mai nói: “Tôi cứ nghĩ đội trưởng Nhϊếp đang bận phẫu thuật cho tình nguyện viên lúc nửa đêm, hóa ra là chưa ăn tối nên trốn trong văn phòng để ăn.”
Nhϊếp Minh khẽ cau mày, hắn không có hứng thú với những chuyện tranh chấp bằng lời nói, hắn thẳng thắn nói: "Bộ quốc phòng giao cho anh nhiệm vụ cũng bao gồm cả việc điều tra lịch trình làm việc và nghỉ ngơi của tôi sao?"
Đinh Yến muốn tiếp tục chửi bới, nhưng hắn biết, lời nói vô nghĩa như vậy không chỉ không khiến Nhϊếp Minh tức giận mà còn chuốc thêm rắc rối cho chính mình.
Trên mặt hắn vẫn còn lộ ra vẻ bất mãn, lúc nói chuyện lại quay lại chủ đề: “Bộ quốc phòng nhờ tôi hỏi một chút về tiến độ nghiên cứu, sẵn tiện, kiểm tra xem công việc của nhóm nghiên cứu có suôn sẻ không.”
Đây là báo cáo công việc thường lệ, Nhϊếp Minh cũng không định làm khó Đinh Yến nữa mà chỉ giải thích một chút tiến độ công việc gần đây của viện nghiên cứu.
Nhϊếp Minh nói xong, sắc mặt Đinh Yến liền trở nên tốt hơn. Hắn nói thêm: "Lần này đến đây, thật sự thì tôi còn có một nhiệm vụ khác.”
"Tôi nghe nói Nhϊếp đội trưởng đã nâng cấp vũ khí để chống lại xác sống, tôi rất tò mò vũ khí cải tiến lần này có gì khác với bản ban đầu." Đinh Yến nhìn chằm chằm vào mắt Nhϊếp Minh, mặc kệ Nhϊếp Minh có đồng ý dẫn hắn đi xem thử vũ khí mới hay không, hắn cũng phải tìm cách để ở lại viện nghiên cứu.
Bởi vì mục đích thực sự của hắn không phải là vũ khí mà là vắc xin virus H mà viện hiện đang nghiên cứu.
Những con quái vật trong viện, hay còn gọi là “xác sống”, được biến đổi từ người hoặc động vật bị nhiễm virus H. Thay vì vũ khí có thể tiêu diệt quái vật, chỉ huy của Đinh Yến quan tâm nhiều hơn đến loại vắc-xin có thể ngăn ngừa virus H.
Nhϊếp Minh cũng biết Đinh Yến không có hứng thú, hắn chỉ đang lấy cớ đi thăm quan vũ khí được cải tiến, để ở lại viện nghiên cứu tìm kiếm thông tin về vắc xin ngừa virus H.
Viện nghiên cứu trên danh nghĩa là thuộc thẩm quyền của quân đội, nhưng thực tế nó được quản lý bởi nhiều bên khác nữa, viện không thể dễ dàng giao ra một thứ có giá trị khôn lường như vắc xin.
“Nếu Thiếu tá Đinh có hứng thú, xin mời ở lại viện nghiên cứu thêm vài ngày.” Trước sự ngạc nhiên của Đinh Yến, Nhϊếp Minh thậm chí còn bỏ qua bài tập Thái Cực Quyền và trực tiếp đồng ý yêu cầu của hắn.
Cùng lúc đó, tại một khu vực khác trong cùng văn phòng, nơi có vách kính mờ che chắn, Lương Phỉ mím môi đứng trước máy tính của Nhϊếp Minh.