Chương 31

Tiễn trưởng thôn về, Từ Minh Châu không vội lên lầu, mà ngồi trên ghế chơi di động, bất quá cô cũng không chuyên tâm chơi di động, thường thường nhìn về phía ngồi cha Từ bên cạnh.

Cha Từ cũng không phải không có cảm giác, nhưng ông vẫn không nói gì, giả bộ nghiêm túc xem phim truyền hình trên TV.

Cuối cùng vẫn là Từ Minh Châu kìm nén không được mở miệng trước, “Cha, cha cảm thấy nếu nhà chúng ta nuôi heo thì thế nào?”

“Cái gì mà nuôi heo thì thế nào?”

“Con nghĩ nếu không chúng ta nuôi heo đi. Con cảm thấy rất có tương lai, hơn nữa cũng không sợ bán không được, có thể trực tiếp kéo đến quầy hàng của anh trai bán, cha cũng không biết, thịt heo quê buôn bán tốt ra sao.” Quan trọng nhất chính là kiếm được tiền.

Dù sao hiện tại cô cũng không có công việc, vừa lúc có thể giúp đỡ, không phải cô khoe khoang, cô nuôi động vật là giỏi nhất, bảo đảm có thể nuôi đám heo này tới trắng trẻo mập mạp.

“Vậy con không đi dạy học à?” Cha Từ nhìn thoáng qua Từ Minh Châu.

Một câu dứt khoát ngăn lại lời nói tiếp theo của Từ Minh Châu, “Aiz, dù sao hiện tại con cũng không có công việc, bên này cũng không tìm được công việc phù hợp, hiện tại cứ tìm việc để làm trước ạ.”

Làm giáo viên chính là nguyện vọng từ nhỏ của Từ Minh Châu, khi lớn lên cô cũng từng do dự, cuối cùng lựa chọn làm giáo viên mầm non, muốn giáo dục các em bé nhỏ đáng yêu.

Nếu trong nhà quyết định nuôi heo, trong thời gian ngắn cô không thể đi ra ngoài tìm công việc, bất quá cũng không đại biểu về sau không thể tìm, lại nói hiện tại điều kiện trong nhà cũng không quá tệ, cô có đi tìm việc hay không cũng vậy.

“Chuyện này lòng cha hiểu rõ, để cha sũy nghĩ đã. Con lên ngủ sớm chút đi.”



Từ Minh Châu nằm trên giường, trong lòng còn suy nghĩ chuyện nuôi heo, đột nhiên di động rung lên.

Hóa ra là bạn cùng phòng gọi video nhóm.

“Châu Châu, rốt cuộc cậu cũng xuất hiện.” Nghệ Hàm trong video đang trang điểm tinh xảo vội vỗ tay hoan nghênh.

“Cậu xem cậu về nhà lâu như vậy một chút tin tức cũng không có, chúng tớ còn tưởng cậu bị làm sao.” Nói chuyện chính là Hi Hi

“Tớ thì có thể có chuyện gì, chính là hơi bận.”

“Đúng rồi, công việc thế nào rồi?” Dung Uyển cũng hỏi.

Mặt Từ Minh Châu liền suy sụp xuống, “Tớ phỏng chừng không tìm được công việc tốt.”

“Ai nha, đừng buồn, đó là bọn họ không có ánh mắt, nhìn không ra điểm tốt của cậu, cô không biết thì thôi, nhà trẻ chỗ cậu thực tập lúc trước còn cố ý gọi điện thoại đến Phòng Giáo Vụ của trường tìm cậu, muốn cậu qua làm việc.” Bởi vì tạm thời không liên hệ được với Từ Minh Châu, cuối cùng lại gọi tới di động của mấy cô.

“Tạm thời tớ không thể đi dạy học, khả năng nhà tớ muốn nuôi heo.”

“Thật sao?”



Ba người trong điện thoại trăm miệng một lời, đều lộ ra sự kinh hỉ.

“Tám chín phần mười.”

“Hi, vậy thì tốt quá, đến lúc đó cậu lại làm thịt heo sấy, hương vị kia nghxi thôi cũng chảy nước miếng.” Nghệ Hàm không hề giữ hình tượng mà chép chép miệng, trong đầu vẫn luôn nhớ vị thịt heo sấy.

“Đúng vậy, lúc trước cậu mang móng heo đến, hương vị cũng rất ngon, chờ nhà cậu nuôi heo thì nhớ báo tớ, tớ muốn mua mấy cái móng heo.”

“Lúc trước thịt ba chỉ khô ăn rất ngon, nếu có thể, đến lúc đó bán một ít cho tớ.” Dung Uyển nghĩ đến ông bà ở nhà ăn uống không tốt, cũng nhịn không được chen lời.

Từ Minh Châu không nghĩ tới nhà mình còn chưa bắt đầu nuôi heo, cũng đã có nhiều đơn đặt hàng như vậy, ngay sau đó hào hùng vạn trượng đáp ứng tất cả.

Mấy cô vốn đnag hỏi han tình hình của nhau, lại liền biến thành nghiên cứu thịt heo làm như thế nào mới ngon, phần thịt heo nào thì mềm, cuối cùng biến thành mười tám cách nấu thịt heo.

Càng nói Từ Minh Châu càng có niềm tin, chờ kết thúc video càng hận không thể ngày mai bắt đầu nuôi heo. Không có gì bất ngờ xảy ra, Từ Minh Châu mất ngủ.

Sáng sớm ngày hôm sau, Từ Minh Châu liền rời giường nấu cơm sáng cho cả nhà. Người trong nhà rời giường nhìn thấy bữa sáng sẵn sàng trên bàn, đều hơi kinh ngạc.

“Châu Châu, hôm nay con bị cái gì kí©h thí©ɧ vậy, sao sáng sớm đã dậy nấu bữa sáng?” Mẹ Từ lo lắng sốt ruột nhìn con gái, ngày thường thích nhất ngủ nướng sao tự dưng tâm huyết dâng trào dậy rất sớm, thật sự làm người ta lo lắng.

“Không có việc gì ạ, còn làm gì mà bị kí©h thí©ɧ chứ, mẹ, mẹ nhanh tới ăn cơm đi. Cha đâu ạ? Còn chưa dậy ạ?” Từ Minh Châu thăm dò nhìn nhìn về phía sau mẹ, không có nhìn thấy thân ảnh cha Từ.