Chương 33: Thế giới hiện thực (3)

Phía trên đề cập rất nhiều đến quy tắc của “Hắn”, tỷ như cơ bản sẽ không vi phạm quy luật trong thế giới hiện thực, tỷ như sẽ không thiết kế trạm kiểm soát hẳn phải chết.

Chẳng sợ chỉ có một phần đại cương, Thôi Tân Nhã chưa bao giờ tiếp xúc với thế giới Quái Dị cũng ngửi thấy mùi ngon.

“Cái này chính là phòng ngủ 404 được thông cáo lúc trước đi, không nghĩ tới Tề Sanh có sức tưởng tượng như vậy.”

Thôi Tân Nhã nhìn đến một câu cuối cùng phía dưới: “Thông cáo toàn cầu nói trừ người bị lựa chọn, phòng ngủ 404 sẽ không buông xuống, nói cách khác bây giờ còn có một ít người đã bị lựa chọn, bọn họ vẫn sẽ lại lần nữa tiến vào phòng ngủ 404, chỉ là không biết chu kỳ bị lựa chọn tiến vào thế giới Quái Dị là bao lâu.”

Thế nhưng còn cùng liên kết với hiện thực? Thôi Tân Nhã vui vẻ trong lòng, cuốn tiểu thuyết này nhất định sẽ hot lớn, đến lúc đó cô làm biên tập nói không chừng có thể đi theo kiếm không ít tiền.

Đáng tiếc chỉ mới là một cái đại cương, còn chưa trở thành tiểu thuyết, Thôi Tân Nhã buông giấy A4 xuống, ôm theo tiểu thuyết được chép tay đi, còn để lại một tờ giấy cho Tề Sanh.

“Tôi cầm bản chép tay đi rồi, tiểu thuyết rất tuyệt, tôi rất thích, cố lên nha!”

Khi Thôi Tân Nhã về đến nhà, tiến vào cửa phòng trong nháy mắt, hắc khí run rẩy, bạch quang chợt lóe.

Tề Sanh ngủ một giấc thật ngon, khi tỉnh lại nhìn thấy giấy bên người đã không còn.

Sau khi sửng sốt một chút, cô thấy được tờ giấy Thôi Tân Nhã để lại, tiểu thuyết chép tay được đóng dấu đã bị lấy đi.

Tề Sanh mở máy tính ra, gửi bản điện tử qua luôn.

Kỳ quái, lúc trước Thôi Tân Nhã cứ luôn nói thành tích mảng này không tốt lắm, khuyên cô từ bỏ viết tiểu thuyết tình cảm, hiện tại lại còn cổ vũ cô, quả nhiên là bạn thân tốt.

Thu hồi phân tích về quy tắc ở phòng ngủ 404, Tề Sanh tổng kết quy luật của phó bản lên một tờ giấy riêng, tìm tòi trên máy tính xem chỗ nào còn có buồng điện thoại công cộng.

Đúng vậy, cô chuẩn bị đi gọi điện thoại cho Tiểu Minh, nhưng lại không định dùng điện thoại của mình.

Dưới tình huống không biết đối diện nói ra điều kiện gì, cùng với có yêu cầu gì, cô cũng không chuẩn bị bại lộ thân phận của mình.

Chẳng sợ có tên “Tề Sanh” này, chính phủ muốn tìm được cô cũng không phải là không có khả năng, nhưng không ai biết “Tề Sanh” chính là “Tất Thắng Lợi”, cần gì phải mất công đi tìm một điều tra viên chỉ biểu hiện có chút ưu dị đâu.

Thu thập một hồi, Tề Sanh đội mũ lưỡi trai, chuẩn bị đến buồng điện thoại công cộng gần nhất.

Hiện tại mọi người đều dùng di động, buồng điện thoại công cộng đã rất ít, Tề Sanh ngồi tàu điện ngầm nửa tiếng, rốt cuộc cũng tìm được một cái.

Buồng điện thoại cổ xưa vẫn luôn có người chụp ảnh, Tề Sanh ở bên cạnh chờ.

“Nhân thời tiết ác liệt, đi thêm một chuyến xe lửa đến Kinh Thị đi, cao tốc ngừng vận hành, cụ thể như sau.”

Nhìn di động bắn ra tin tức, Tề Sanh thở dài.

Từ khi “Hắn” buông xuống, thời tiết cực đoan càng ngày càng nhiều, mọi người đều nói đây là dấu hiệu “Hắn” muốn nuốt chửng thế giới.

Chính phủ cũng không bác bỏ những tin đồn đó, mặc kệ nó phát triển, thái độ đó làm người ta không biết được ý của họ là gì.

Chờ người chụp ảnh ở buồng điện thoại bên cạnh đều rời đi, Tề Sanh đi vào, nhét một cái tiền xu.

Ngón tay ấn trên bàn phím kim loại, trong không khí chỉ có thanh âm nhẹ nhàng đánh bàn phím.

18888888888.

“Alo, xin chào, xin hỏi ngài là ai?” Giọng nói khàn khàn mà có từ tính, không khó nghe ra là một chàng trai trẻ tuổi.

Tề Sanh sửng sốt một chút, giọng nói trong microphone hoàn toàn khác giọng nói của Tiểu Minh.

Cô chần chờ hỏi: “Tiểu...... Minh?”

Bên kia dừng một chút, ngay sau đó cười nhạt lên tiếng: “A, là cô à, Tề Sanh, quả nhiên cô vẫn liên hệ với tôi.”

“Vậy vì sao giọng nói của anh lại như thế này?” Tề Sanh hỏi.

Mặc dù là lúc trước dùng giả thanh, nhưng âm sắc không có khả năng khác nhiều như vậy, đây tuyệt đối đã vượt qua phạm trù của giả thanh.

“Nói vậy cô cũng đoán được tôi đảm nhiệm chức vụ của chính phủ, đây chỉ là đạo cụ chính phủ nghiên cứu ra, có thể lại biến hóa vẻ ngoài và giọng nói khi tiến vào Quái Dị, lúc trước không phải đã nói, tôi dùng tên ‘Tiểu Minh’ này là sợ người khác hoặc là NPC ghi hận, vẻ ngoài và giọng nói cũng cùng logic này.”

Chính phủ vậy mà lại có thứ đạo cụ này!