Chương 32: Thế giới hiện thực (2)

Dân bản xứ luôn có nhiều quyền hạn và tin tức hơn điều tra viên, lợi dụng dân bản xứ cho tốt là cách nhanh biết được quy tắc nhất.

Tề Sanh thu hồi tờ giấy Tiểu Minh đưa, lại phát hiện trong túi như nhiều thêm một đồ vật.

Cô duỗi tay giơ ra, phát hiện là một tấm card màu trắng thuần.

Tấm card cực kỳ giống thẻ thân phận của bọn họ trong thế giới Quái Dị, phía trên lại không có bất kỳ con số nào.

Khi đầu ngón tay chạm vào tấm card, cô đọc được thông tin ẩn chứa trong nó.

“Thẻ thân phận vạn năng.”

“Khi có được thẻ thân phận này trong phó bản Quái Dị, nó có thể biến thành bất luận thẻ thân phận nào, tiền đề là cô từng tận mắt nhìn thấy thẻ thân phận chứa thân phận thật của người đó, mỗi phó bản Quái Dị chỉ có thể dùng một lần.”

Thế nhưng lại là đạo cụ Quái Dị!

Khi Tề Sanh tìm tòi tin tức đã nhìn thấy mọi người nhắc tới đạo cụ Quái Dị, chủng loại và tác dụng của đạo cụ Quái Dị rất vô vàn, không ai có thể xác định có bao nhiêu đạo cụ Quái Dị, điều duy nhất có thể xác định chính là, đạo cụ Quái Dị rất khó có được.

Không nghĩ tới tiến vào Quái Dị một lần lại có thể kéo nhiều đồ vật như vậy ra ngoài, chuyện này làm cho sự tin tưởng của Tề Sanh tăng gấp bội.

WeChat tích tích đánh gãy mạch suy nghĩ của Tề Sanh, cô click mở WeChat.

“Viết bản thảo lần sau xong chưa? Ngày mai mà còn không giao bản thảo, tôi sẽ đến nhà kiếm cô!”

A a a, sao cô lại quên tiệt mất ngày nộp bản thảo rồi! Làm một người công tác trên con chữ, chuyện này luôn luôn khổ đau nhất!

Tề Sanh vội vàng trả lời: “QAQ, đang viết, chờ một lát tôi sẽ nộp dần!”

“Còn phải đích thân viết ra, 500 trang đấy, nhớ chưa!”

Tề Sanh không rảnh tiếp tục nghiên cứu quy tắc của phó bản Quái Dị, mở máy tính ra, phấn bút cuồng thư.

Không biết khi nào quy tắc Quái Dị lần sau tới, nhưng nếu ngày mai không giao được đồ ra thì cô nhất định sẽ bị Thôi Tân Nhã nhắc đến chết! Ai bảo cô ấy vừa là biên tập vừa là bạn thân tốt của cô chứ.

Còn 500 trang bản thảo chép tay, thế thì viết tới khi nào chứ.

Sau một đêm dài, rốt cuộc cũng giao được bản thảo ra, còn may vốn dĩ cũng không thiếu nhiều chữ lắm, lúc tay Tề Sanh sắp đứt thì cuối cùng cũng viết xong.

Ngủ một giấc, Tề Sanh lại nhập tâm vào nghiên cứu quy tắc trong phó bản Quái Dị.

Lúc trước cô có thể ở nhà nằm ì ba năm chính là sợ hãi tiến vào Quái Dị, hiện tại cô đã bị chọn vào Quái Dị, xác suất tiến vào Quái Dị lần nữa liền sẽ cao hơn người bình thường nhiều.

Trên mạng không thể kiểm tra tin tức, vậy cô liền lấy ra con át chủ bài là tinh thần, mổ xẻ phó bản phòng ngủ 404 ra để hiểu, nhất định có thể tổng kết ra một ít quy luật.

Dưới tác dụng cường hóa tinh thần, đầu óc Tề Sanh bảo trì cường độ vận chuyển cao lại vẫn là có thể bảo trì thanh tỉnh.

Nhưng cô rốt cuộc vẫn là con người, sau khi phấn khởi làm việc sau 24 giờ, rốt cuộc cô cũng nặng nề ngủ.

“Tề Sanh, có nhà không?” Thôi Tân Nhã gõ cửa phòng hồi lâu cũng không ai lên tiếng.

Gọi điện thoại, gửi WeChat cũng không có ai nhận, làm Thôi Tân Nhã tới lấy bản thảo có chút lo lắng.

Nếu thất bại qua ải trong phó bản, người trong hiện thực liền sẽ tử vong, Tề Sanh ở một mình lâu như vậy, cho dù chết cũng không ai phát hiện đó.

Còn may Thôi Tân Nhã biết mật mã khóa cửa, mở cửa phòng ra.

Trong phòng khách, Tề Sanh đang nằm ở trên sô pha ngủ say như chết, bên cạnh để bản thảo tự viết mới ra lò.

Thì ra là quá mệt mỏi, Thôi Tân Nhã có chút áy náy, vào trong phòng cầm chăn ra đắp cho Tề Sanh.

Tề Sanh từ trước đến nay có thói quen đóng dấu bản thảo mới ra lò, hai chồng giấy chỉnh tề đặt ở chỗ đó.

Thôi Tân Nhã cầm lấy giấy chồng giấy A4 tự viết tay, tiêu đề trên cùng là: “Phó bản Quái Dị ở phòng ngủ 404.”

“A, Tề Sanh rốt cuộc bắt đầu tỉnh ngộ viết trinh thám rồi.”

Từ khi thế giới Quái Dị buông xuống, đề tài tiểu thuyết về quy tắc Quái Dị hot lớn, logic Tề Sanh kín đáo, tư duy nhanh nhẹn, là người sinh ra để viết trinh thám, nhưng Thôi Tân Nhã khuyên cô rất nhiều lần, Tề Sanh đều không muốn viết.

Thôi Tân Nhã biết Tề Sanh đây là sợ hãi tăng cường hơi thở của “Hắn”, cho nên không muốn đυ.ng vào bất luận thứ gì có khả năng dính dáng tới ‘hắn’, sau khi khuyên vài lần mà Tề Sanh đều không muốn thì cô ấy đành phải thôi.

Không nghĩ tới Tề Sanh bỗng nhiên thông suốt, Thôi Tân Nhã cầm giấy A4 đọc.

Trên giấy rõ ràng chỉ có đại cương, viết các loại cách tử vong và phương thức qua cửa, còn có rất nhiều suy đoán hư hư thực thực về cách tử vong và phương thức qua cửa.