Chương 28: Quy tắc Quái Dị ở phòng ngủ 404 (28)

Đạo sư quay đầu, trừng đôi mắt màu đỏ tươi: “Hiện tại tôi còn là đạo sư, ai không nghe lời đi mở cửa, tôi có thể làm người đó trực tiếp chết!”

Ba người liếc nhau, Tề Sanh lắc lắc đầu với hai người.

Điều tra xong giường mã 01, đạo sư lại tiếp tục tra giường mã 02.

Bạch Như dán vào góc tường: “Làm sao bây giờ, có phải cảnh sát vào không được hay không.”

“Yên tâm.” Tề Sanh vỗ vỗ bả vai cô ấy: “Cô từng nghe nói cách cảnh sát nghĩ ra khi cảnh sát cứu viện nhân viên bị nhốt, bởi vì kẻ bắt cóc khóa cửa, không vào được chưa?”

Lời tuy như thế, ánh mắt Tề Sanh nhìn về phía đạo sư vẫn mang theo lo lắng.

Người bên ngoài đang phá cửa đi, chỉ hy vọng hết thảy đều tới kịp đi.

Bàn tay đạo sư hướng tới giường mã 03, tim Tề Sanh bị nhấc tới cổ họng.

“Phanh” một tiếng, cửa bị phá ngay tại chỗ.

Chút thời gian này, đủ lục soát xong giường mã số 03!

Tề Sanh đứng lên, chuẩn bị đối đầu với đạo sư nửa phút, cô không thể bị phát hiện chứng cứ ăn cắp trước khi cảnh sát khống chế được cục diện, chẳng sợ một giây.

Bỗng nhiên, động tác cô dừng lại.

Bên giường số 03, đạo sư chủ động ngừng điều tra, không rảnh lo tìm kiếm thước dạy học, vội vàng dính da của mình về, tận lực duy trì hình thái nhân loại.

Khi Tề Sanh nghĩ cách bảo mệnh, lựa chọn thứ nhất của ông ta cũng là bảo mệnh.

Năm cảnh sát vọt vào, rõ ràng chính là bóng người xuất hiện vào tối đó!

Một cảnh sát mặt chữ điền lấy ra một tấm thẻ thân phận: “Tôi là cảnh sát, có người cử báo ở chỗ này thân thể bị hạn chế tự do, chúng tôi tới tra xét, xin hỏi tình huống có thật hay không.”

Ba người Tề Sanh điên cuồng gật đầu: “Chúng tôi, thân thể chúng tôi bị hạn chế tự do.”

Cảnh sát mặt chữ điền: “Được, xin hãy lấy ra giấy chứng nhận thân phận có thể chứng minh thân phận, để chúng tôi xác minh thân phận.”

Quả nhiên cần thẻ thân phận!

Tề Sanh lấy thẻ thân phận của mình giao qua, thuận tiện hỏi: “Nếu không có thẻ thân phận thì phải làm sao.”

Động tác của mặt chữ điền cứng lại, lập tức khôi phục bình thường, đưa thẻ thân phận đi nhận điều tra: “Nếu không thể thẩm tra đối chiếu thân phận, liền không thể được chúng tôi giải cứu mà rời khỏi nơi này.”

“A.” Tề Sanh chỉ người dẫn đường: “Vậy người này không có thẻ thân phận thì sao? Tôi báo cáo!”

Vẻ mặt cảnh sát mặt chữ điền phức tạp nhìn Tề Sanh: “Cô xác định muốn báo cáo người này không có thẻ thân phận sao?”

Đạo sư muốn giãy giụa, lại bị hai cảnh sát đè chặt lại.

“Dựa theo quy định của phó bản này, người không có thẻ thân phận sẽ bị cướp đoạt thân phận, biến thành ác quỷ thấp kém nhất.” Mặt chữ điền dường như đang giải thích với Tề Sanh, lại dường như chỉ đang lặp lại điều luật, anh ta nhìn về phía đạo sư: “Xin chào, mời ông đưa ra thẻ thân phận.”

“Lại lặp lại lần nữa, xin đưa ra thẻ thân phận.”

Đạo sư nhìn chằm chằm Tề Sanh, dưới ánh mắt oán hận, Tề Sanh lại bình tĩnh lấy ra một cái thước dạy học màu đỏ dưới nệm giường.

“Đây là thước dạy học của tôi!”

Tề Sanh lắc đầu: “Không, hiện tại là thước dạy học của tôi.”

Cảnh sát mặt chữ điền đưa tới ánh mắt tán thưởng, cũng lại lần nữa xác nhận: “Ba lần xác nhận, ngài không thể đưa ra thẻ thân phận, hiện tại tiến hành bắt dựa theo quy tắc của phó bản này, liền xử lý.”

Đạo sư không hề có sức phản kháng ở trước mặt hai ảnh sát, bị áp giải vào một luồng ánh sáng.

Cảnh sát mặt chữ điền: “Thẩm tra đối chiếu thân phận xong, các vị có thể rời đi.”

Ngón tay anh ta hướng về phía cửa, nơi đó là một mảnh ánh sáng trắng lóa mắt, Bạch Như và Viên Kiến Quốc vội vàng chạy qua.

“Chờ một lát.” Tề Sanh dừng lại tại chỗ, yên lặng vuốt ve thước dạy học màu đỏ trong tay, hỏi: “Xin hỏi tôi có thể mượn dao găm của anh không?”

Khi cô mới vừa lấy được thước dạy học liền phát hiện, cái thước dạy học này cũng không thể hư hao vì sức của cô, chuyện này càng nói lên rằng thước dạy học không phải đồ vật bình thường.

Mà cảnh sát có thể lợi dụng thân phận để áp chế đạo sư, rất có thể cũng là lợi dụng quy tắc dao găm có thể hủy diệt đạo cụ tốt nhất là thước dạy học này.

Rốt cuộc ở trong đời sống hiện thực, những vật chứng này không phải đều phải giao cho bọn họ xử lý sao?

Cảnh sát mặt chữ điền cười thần bí: “Tôi không thể chủ động cho cô nhắc nhở, nhưng mà hiện tại cô là một công dân được giải cứu đang tìm kiếm trợ giúp, tôi nghĩ tôi có thể cho cô mượn dao găm.”

Dao găm của anh ta cũng không sắc bén, lại ở ngay khi tiếp xúc với thước dạy học màu đỏ, thước dạy học màu đỏ “Lạch cạch” một tiếng cắt thành hai nửa.

Nháy mắt, Tề Sanh lâm vào một mảnh hư vô.

“Chúc mừng cô hủy diệt gốc ô nhiễm của “phòng ngủ Quái Dị 404”, sắp tiến hành thông cáo toàn cầu, mời nói ra tên của cô.”

Tề Sanh sửng sốt, thông cáo toàn cầu?