Chương 26: Quy tắc Quái Dị ở phòng ngủ 404 (26)

Mà bởi vì cô bị ô nhiễm nên thả lỏng cảnh giác, lại không giấu điện thoại đi, ít nhất là phải giấu đến lúc cảnh sát tới.

Tề Sanh mạnh mẽ xốc lại tinh thần, vừa quay đầu, một khuôn mặt dị dạng xuất hiện trước mặt cô.

Đạo sư đang hưng phấn, thậm chí không thể duy trì gương mặt của nhân loại, đôi mắt dài xuống tận miệng, miệng lại nhoẻn lên tới tận mang tai, đang cười cong cong.

“A, để tôi nhìn xem, có người đi trộm điện thoại này ~ còn bị tôi phát hiện”

Ăn cắp, ở chỗ như vậy, mặc dù quy tắc không có hạn chế, tất nhiên cũng sẽ có hậu quả không tốt, mặc kệ là chết hay là gia tăng ô nhiễm, hiện tại Tề Sanh đều không thể gánh vác hậu quả.

Tề Sanh xốc mạnh tinh thần: “Không phải trộm điện thoại, di động xuất hiện ở trên bàn, là bởi vì...... Là bởi vì vốn dĩ ở chỗ của Lưu Nguyệt Nha, chúng em đang muốn tìm thầy hội báo, là Lưu Nguyệt Nha trộm.”

Chết không đối chứng!

Nụ cười của đạo sư cứng ở nơi đó, ông ta đương nhiên biết Lưu Nguyệt Nha không có khả năng trộm đi động, nhưng mà ông ta cũng không có chứng cứ!

Nhưng mà chỉ cứng đờ một lát, ông ta lại lập tức nhảy nhót lên.

“Không sao, sử dụng di động cũng là trái với quy tắc, ngày hôm qua Lưu Nguyệt Nha đã nhắc nhở tôi, loại đồ vật như điện thoại này, có thể xem xét nhật ký cuộc gọi.”

Lưu Nguyệt Nha rất bất mãn với chuyện Tề Sanh nói dối liền lừa gạt qua đi chuyện lén dùng điện thoại, không biết khi nào đã báo cho đạo sư biện pháp giải quyết vấn đề này.

Nhưng mà trừ phi bắt tại trận, bằng không không có biện pháp bắt lỗi sai của quá khứ, nên đạo sư mới không nhắc lại.

Mà hiện tại đạo sư lại gặp ngay cơ hội.

Nhật ký cuộc gọi vừa rồi vẫn đang nằm trong điện thoại, Tề Sanh bởi vì bỗng nhiên thả lỏng, không nghĩ tới tai họa ngầm này!

Tề Sanh nắm chặt nắm tay, chẳng lẽ sau khi bị phát hiện sẽ chết sao?

Đạo sư càng thêm hưng phấn, con mắt thứ ba như muốn nhảy ra khỏi xương quai xanh.

Đã biết đạo sư không có năng lực khống chế cảm xúc, hiện tại có thể làm ông ta kích động như vậy, hậu quả nhất định rất khủng bố!

Tề Sanh lập tức quyết đoán, cầm điện thoại lên liền hung hăng ném xuống mặt đất.

“Đông” một tiếng vang lớn, di động chia năm xẻ bảy.

Tề Sanh vẫn cứ không yên tâm, nhảy dựng lên, hung hăng dẫm lên trên màn hình di động.

Thẳng đến khi xác định điện thoại tuyệt đối không thể mở nữa, Tề Sanh mới thu chân, ngồi xuống trên chỗ ngồi của mình, nhợt nhạt mà cười, một bộ dáng như cô bé ngoan ngoãn.

Bạch Như: “Cô! Không phải không thể làm hư hao của công sao, cô sẽ không!.......”

Tề Sanh nở nụ cười: “Di động này tuy rằng không biết là của ai, nhưng cũng không phải là của công đâu, đây là vật phẩm tư nhân, bằng không vì sao Lưu Nguyệt Nha muốn giấu nó đi.”

Cô nhìn về phía đạo sư: “Thật xin lỗi, không thể xem nhật ký cuộc gọi rồi.”

“Cô!” Đạo sư tức giận gào rống, da trên người suýt nữa đều phải rơi xuống: “Phạt cô học thêm một tiết!”

“Được ạ, tôn kính đạo sư tiên sinh.” Càng tức giận, Tề Sanh dùng từ càng thêm tôn kính, sợ bị bắt ra một chút sai lầm.

Phạt thêm một tiết học, cũng chính là gia tăng 10% mức độ ô nhiễm, khá hơn chết nhiều.

“Tôi đây liền đi dạy thêm cho cô!” Đạo sư sải bước đi ra ngoài, mỗi một bước đều dẫm đất cực mạnh, dường như đang dẫm Tề Sanh dưới chân.

Chẳng lẽ học thêm còn cần công cụ, vì sao không trực tiếp kêu cô đi ra ngoài học thêm.

“A a a, ai đổi thẻ của tôi rồi!”

Bên ngoài truyền đến tiếng thét chói tai, ba người đều nhịn không được bưng kín lỗ tai.

Đạo sư nháy mắt vọt vào phòng ngủ, trực tiếp nhào về phía Tề Sanh, dùng tay nắm yết hầu cô.

“Nhất định là vừa rồi cô vào phòng bếp trộm đổi thẻ của tôi, cô biết ăn cắp là tội danh gì không? Chỉ cần cô lập tức trả thẻ thân phận lại cho tôi, tôi có thể tha cho cô một mạng.”

“Bóp chết tôi...... Thầy trái với quy tắc...... Đã có thể mất mạng lấy thẻ.” Hơi thở Tề Sanh mong manh, miễn cưỡng nói ra những lời này.

Ngay khi cô gần như đánh mất ý thức, chân rốt cuộc cũng được tiếp xúc mặt đất lần nữa, cô thở hổn hển từng ngụm từng ngụm.

Uy hϊếp từ cái chết bức bách cô nhanh chóng tự suy nghĩ.

Đạo sư phát hiện thẻ bị đổi, đầu tiên không đội tội danh ăn cắp lên đầu bọn họ mà đập chết bọn họ, mà là muốn lấy lại thẻ của mình.

Đối với những con quỷ này mà nói, thẻ thân phận có địa vị vô cùng quan trọng, đại khái tương tự như Lưu Nguyệt Nha, không có thẻ thân phận liền phải nhận trừng phạt.

Còn may con quỷ này còn có lý trí, bằng không thật sự gϊếŧ chết cô lại nhận trừng phạt, cô cũng không có cách nào.