Chương 25: Quy tắc Quái Dị ở phòng ngủ 404 (25)

Tròng mắt Tiểu Minh màu đỏ tươi, hai mắt lồi lên dị thường, biểu tình dữ tợn, tinh thần phấn khởi giống hệt Trương Chí trước khi tự sát vậy.

Tay trái cậu ta cầm thước dạy học màu đỏ, tay phải cầm...... Là điện thoại!

Đôi tay cậu ta buông lỏng, di động và thước dạy học màu đỏ đều tự nhiên chảy xuống, phát ra một tiếng giòn vang khi va vào sàn nhà.

Tề Sanh dằn bất an nội tâm xuống, vội vàng đi nhặt di động và thước dạy học màu đỏ.

Tiểu Minh không có cách chống đỡ ô nhiễm!

Nếu hôm nay không giải quyết cho xong vấn đề, vậy ngày mai lại học thêm một lớp, cậu ta liền sẽ hoàn toàn ô nhiễm, từ đây làm bạn cùng “Hắn”.

“Tôi...... Chờ...... Cô.”

Rõ ràng phun ra ba chữ này đối với Tiểu Minh mà nói đã cực kỳ gian nan.

Tề Sanh sửng sốt, ngẩng đầu nhìn lên tay phải Tiểu Minh nắm một con dao găm tinh xảo.

Tay phải xẹt qua một cái đường cong trên không trung, dao găm tinh chuẩn đâm vào ngực Tiểu Minh.

Máu văng khắp nơi, chảy xuống khe hở trên mặt đất.

Thẳng đánh nhược điểm, một kích mất mạng.

Tề Sanh ngồi xổm trên mặt đất nghẹn họng nhìn trân trối thời gian, Tiểu Minh đã biến mất tại chỗ, biến mất như những thi thể kia đã từng.

Chết......?

Tự sát.......

Đè nén bất an dâng lên từ nội tâm, Tề Sanh bức bách chính mình bình tĩnh lại, cầm di động và thước dạy học màu đỏ nhanh chóng chạy về phòng, đóng cửa lại.

Viên Kiến Quốc và Bạch Như căn bản không ngủ, nghe thấy tiếng mở cửa liền nhanh chóng ngồi dậy.

Sắc mặt Tề Sanh khó coi đi đến, khóe mắt còn có nước mắt đã gần khô.

Hai người sửng sốt: “Không lấy được di động? Tiểu Minh đâu?”

Tề Sanh lại không có thời gian trả lời bọn họ.

Cô mở di động ra, hít sâu chờ đợi ba giây.

Di động không có tiếng vang lên, lần trước vừa khởi động máy liền có điện thoại gọi đến chỉ là trùng hợp.

“Trừ khi chúng ta có thể chủ động gọi điện thoại, bằng không cũng chỉ có thể chờ......” Giọng nói Tề Sanh khàn khàn, không có phát giác giọng nói đã tràn ngập sợ hãi.

Trong lòng cô ẩn ẩn có điều cảm giác, không thể đợi!

Một khi đạo sư phát hiện di động biến mất, nhất định sẽ tìm đến, lần trước khi đạo sư nhìn thấy di động chính là không cần mời cũng có thể tiến vào phòng ngủ, lần này đại khái cũng có thể, vậy sau này muốn liên hệ với cảnh sát liền càng thêm khó khăn.

Tiến một bước không được lại bị ép lùi hai bước.

Mở di động ra, nhật ký cuộc gọi lần trước đã bị xóa bỏ, không thể dựa vào nhật ký mà gọi cho đối phương.

“An tĩnh.” Tề Sanh trầm giọng nói với chính mình.

Cô nhắm hai mắt lại, hít sâu, tận lực làm đầu óc mình minh mẫn hơn, lợi dụng phản xạ có điều kiện của thân thể, chống cự ảnh hưởng ô nhiễm mang đến.

“Chúng ta hẳn là có thể chủ động liên hệ với bọn họ, không đúng, là chủ động liên hệ với cảnh sát, đúng rồi! Bọn họ là cảnh sát!”

Ở Hoa Quốc, tất cả cảnh sát đều có một số di động khẩn cấp!

Chỉ hy vọng ở quy tắc Quái Dị, quy tắc này cũng không bị sửa đổi.

Tề Sanh cầm lấy di động, nhập vào ba con số.

Sau vài tiếng tích, đối diện vang lên tiếng: “Xin chào, là các người sao?”

Thành công!

Tề Sanh nhanh chóng tự báo thân phận: “Học viên 03, mã số 404202303, chúng tôi bị bán hàng đa cấp lừa rồi, tọa độ của chúng tôi là......”

Tề Sanh dừng một chút: “Tọa độ của chúng tôi là phòng ngủ 404!”

“Được, xác nhận, người của chúng tôi đang chạy đến, xin hãy bảo đảm an toàn trước khi chúng tôi chết.”

Đoán đúng rồi! Thì ra tọa độ quan trọng nhất liền ở trong tên phó bản Quái Dị này, đó chính là “Phòng ngủ 404!”

Bởi vì 4 và chết đồng âm, trước khi bọn họ vào chỉ cảm thấy đây là “Hắn” đang lợi dụng tên gia tăng không khí khủng bố, thế nhưng lại không nghĩ tới, nhà dân hai phòng một sảnh này lại có số nhà chính là con số 404 này.

Từ thị giác của đối phương, trong tòa nhà này nhất định có rất nhiều phòng, đối phương không thể phán đoán chỗ nào là chỗ cần tiến vào, lại không có khả năng đi vào mỗi phòng điều tra một lần, cho nên mới yêu cầu các cô cung cấp tọa độ.

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra: “Cảnh sát” đã chờ đợi lâu ngày, không bao lâu sẽ đến.

“Được rồi, chúng ta có thể sống sót.” Tề Sanh nháy mắt thả lỏng cả người một chút, bỏ điện thoại di động lên trên bàn.

Viên Kiến Quốc và Bạch Như thậm chí còn không biết rõ ràng là đã xảy ra chuyện gì, liền nghe được Tề Sanh nói một câu như vậy, hai người nhanh chóng kích động.

Gương mặt vui vẻ lại đột nhiên biến thành sợ hãi.

“Đạo sư, sao thầy vào đây được!”

Còn chưa phải lúc thả lỏng, Tề Sanh vốn tưởng rằng thông báo cho “Cảnh sát” là có thể kết thúc phó bản, không nghĩ tới phó bản thiết kế chân thật như vậy, phải thật sự chờ đợi “Cảnh sát” đuổi tới nơi này!